Tịnh Tông Chủ nhìn Diệp Quân, cô không nói lời nào, chậm rãi nhìn về phía trước Diệp Quân, bỗng nhiên toàn bộ thân thể và Linh hồn cô đều bùng cháy, tiếp đó, cô nắm chặt hai tay, nói: "Mở ra."
Rắc rắc!
Trước mặt Diệp Quân, thời không hư vô trực tiếp nứt ra một góc, sau đó vết nứt càng lúc càng lớn.
Nhưng vào lúc này, một đạo sức mạnh đáng sợ đột nhiên từ trong khe nứt quét ra, hướng thẳng về phía Tịnh Tông Chủ.
Sắc mặt Diệp Quân đột nhiên thay đổi, thân hình hắn run rẩy, trực tiếp đứng chắn trước mặt Tịnh Tông Chủ, hai tay cầm kiếm chém mạnh về phía trước.
Uỳnh uỳnh!
Trong chớp mắt, kiếm quang bao phủ lập tức vỡ tan. Diệp Quân và Tịnh Tông Chủ lùi mạnh về sau hàng chục vạn trượng! Mọi người đều kinh ngạc.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, một vệt máu từ khóe miệng hắn chậm rãi chảy ra.
Mọi người nhìn về phía vết nứt, xuyên qua vết nứt nhỏ, họ mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang đứng ở đó.
Đây là ai?
chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói: "Là hóa thân của hắn."
Hóa thân!
chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm vào cái bóng đằng sau vết nứt, trong ánh mắt có sự oán hận vô tận, "Người Họa Vòng."
Diệp Quân lau vết máu trên khóe miệng, quay đầu nhìn Tịnh Tông Chủ đang bị đốt cháy, Tịnh Tông Chủ nhìn hắn một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn vết nứt, ánh mắt tập trung nói:
Uỳnh! Vết nứt lại mở ra, nhưng sắc mặt Tịnh Tông Chủ lập tức tái nhợt. Không chỉ vậy, thân thể cô còn bị vô số sức mạnh đại đạo thực sự ăn mòn, bắt đầu biến
mất từng chút một.
Mà cái bóng bên ngoài vết nứt vẫn đứng đó, một loại kinh hãi không thể giải thích được đột nhiên bao trùm trong lòng mọi người.
Lúc này, vẻ mặt của mọi người tại hiện trường đều trở nên ngưng trọng.
Diệp Quân cầm ý kiếm đi về phía cái bóng, bên cạnh hắn, Vô Biên Chủ đột nhiên mỉm cười nói: "Nên liều mạnh rồi.”
Vừa nói, cơ thể và thần hồn ông ta trực tiếp bùng cháy, ông ta lấy ra một điếu thuốc, ông châm điếu thuốc lên người và rít một hơi dài.
Ông ta đang định ra tay thì lại bị chủ nhân bút Đại Đạo ngăn lại.
Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ông ta, nói: "Ngươi sẽ chết."
Vô Biên Chủ cười ha ha: "Người khác có thể chết, Vô Biên Chủ ta lại không được chết?”
chủ nhân bút Đại Đạo còn muốn nói gì đó, Vô Biên Chủ liếc nhìn hắn, mỉm cười: "Trước đó ngươi đã nói với ta rằng, nếu đứng đúng hàng thì sẽ không chết, nhưng sau đó ta chợt hiểu ra, đứng đúng hàng hay không không quan trọng chút nào, quan trọng là sống theo cách mà mình muốn, ngày ngày muốn đứng vào hàng, ngày ngày muốn nịnh nọt, vậy thì vô vị biết bao?”
Vừa nói, thân hình ông ta vừa run rẩy, trực tiếp lao thẳng về phía cái bóng.
Diệp Quân cũng theo sát phía sau.
Phía sau họ, đám người Diệp Thanh Thanh cũng lao tới.
Mà thân hình đám người Vạn Kiếp Chi Chủ cũng run rẩy, lao về phía vết nứt, đã đến lúc này, cũng chỉ có thể liều mạng.
chủ nhân bút Đại Đạo không nhúc nhích, ông ta chỉ đứng đó, vẻ mặt âm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
Khi đám người Diệp Quân lao qua vết nứt, cái bóng đột nhiên giơ tay phải lên và ấn nhẹ.
Uỳnh uỳnh!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!