Vừa nói, ông ta vừa quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, "Tang Mi cô nương đó nói, cô ta hy vọng có thể kéo chúng ta xuống, để chúng ta có thể nếm trải nỗi đau khổ của thế gian, nếm trải cảm giác bị làm nô lệ là như thế nào. Vậy thì, ta
muốn tự mình đi xem trật tự của các ngươi tốt như thế nào.”
Nói xong, ông ta cởi dây xích cho chú chó, sau đó bước đi mà không ngoảnh lại.
Thần từ trên núi xuống.
Cứ đi, cứ đi, không biết vì sao, người đàn ông đó đột nhiên tăng tốc, vốn dĩ là đang đi bộ, bây giờ đã là chạy.
Sau khi nhìn người đàn ông biến mất ở nơi xa, Diệp Quân từ từ xoay người, phía bên phải cách đó không xa, không biết lúc nào đó, có một người phụ nữ đứng ở đó.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng.
Diệp Quân ôm Từ Chân đi tới trước mặt người phụ nữ mặc váy trắng, hắn nhìn người phụ nữ váy trắng, không biết vì sao, nước mắt đột nhiên rơi xuống, “Cô cô.”
Người phụ nữ mặc váy trắng chỉ bình tĩnh nhìn hắn.
Diệp Quân lại nói: "Cô cô.”
Người phụ nữ mặc váy trắng vẫn không nói gì, ánh mắt vẫn bình tĩnh.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ mặc váy trắng và nói: "Cô cô, con muốn ràng buộc trật tự của mình."
Nghe đến đây, lần đầu tiên, trong ánh mắt bình tĩnh của người phụ nữ mặc váy trắng có chút dao động, bà đưa tay vỗ nhẹ vào vai Diệp Quân, "Con có thể nghĩ như vậy, trật tự của con, cô cô miễn cưỡng công nhận rồi.”
Uỳnh!
Trong phút chốc, khí tức trong cơ thể Diệp Quân đột nhiên tăng lên mấy chục triệu lần.
Giới hạn trên được nâng lên vô hạn! Chỉ là miễn cưỡng công nhận, chứ không phải tín ngưỡng.
Người phụ nữ mặc váy trắng chỉ dùng tay phải nhẹ nhàng ấn vào vai hắn, mọi khí tức đang sôi sục bỗng dịu đi rất nhanh.
Người phụ nữ mặc váy trắng thu tay lại, quay người đi về phía xa. Khi bà bước một bước, người đã xuất hiện ở cuối bầu trời.
Mà ở đó, còn có một người đàn ông mặc áo trắng đang đứng. Diệp Huyên! Diệp Huyên giơ ngón tay cái lên, cười nói: "Tiểu tử con được lắm, haha.”
Người phụ nữ mặc váy trắng ngẩng đầu nhìn lên, ở cuối tầm mắt, bà nhìn thấy một chiếc áo màu xanh lá và một chiếc áo choàng trắng như mây.
Ánh mắt bà dần dần trở nên lạnh lùng.
Nụ cười trên mặt Diệp Huyên Lập tức cứng lại, trong mắt hiện lên sự lo lắng. "Cô côI"
Đúng vào lúc này, giọng nói của Diệp Quân đột nhiên từ xa vang lên.
Người phụ nữ mặc váy trắng quay lại nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ mặc váy trắng, nói: "Cô cô, eon muốn cô cô giúp con ràng buộc trật tự.”
Người phụ nữ mặc váy trắng nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, "Con chắc chắn?”
Diệp Quân nói: “Chắc chắn." Người phụ nữ mặc váy trắng nhìn hắn: "Con hản phải biết ý nghĩa của nó."
Diệp Quân nghiêm túc nói: "Trật tự và quyền lực nhất định phải được ràng buộc, nếu không Diệp Quân con và Dương gia của con sẽ là độc ác nhất vũ trụ.”
Trên thế gian này, người duy nhất có thể khống chế Dương gia, chỉ có cô cô! Lần này, hắn muốn mời cô cô nhập cuộc.
Người phụ nữ mặc váy trắng nhìn hắn một lúc, sau đó khẽ gật đầu: "Thật sự trưởng thành rồi.”
Nói xong, bà kéo Diệp Huyên quay người bước đi về nơi xa.
Diệp Huyên dùng tay phải lén lút giơ ngón tay cái lên với Diệp Quân, khóe. miệng nhếch lên.
€on trai vẫn có một bức tranh lớn, bởi vì một khi trật tự của hắn vượt qua thử thách của Thanh Nhi, khi đó, Thanh Nhi sẽ không phải là miễn cưỡng công nhận trật tự của hắn, thậm chí là đương nhiên, đây là một việc cực kỳ nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!