Ông Phó lắc đầu thở dài: "Nhưng ta có thể đi đâu được chứ?"
Diệp Quân im lặng.
"Diệp Quân!"
Đúng lúc này, ông lão bị ghim trên cây cột đá bỗng dữ dằn lên tiếng: "Ngươi dám ra tay với Tiên Bảo Các ta, ta nói cho ngươi biết, dù sau lưng ngươi có một trăm Đại Kiếm Đế cũng không bảo vệ được ngươi đâu. Ngươi chết chắc rồi! Tiên Bảo Các ta sẽ diệt mười tộc của ngươi!"
Diệp Quân nhìn chằm chằm ông lão, không nói gì.
Ông lão nheo mắt: "Thế nào, ngươi còn định giết ta sao? Nào, ngươi giết thử xem! Lão phu là quản sự túi vàng của Tiên Bảo Các, ngươi giết lão phu là đang tuyên chiến với Tiên Bảo Các! Ngươi giết thử xem!"
Diệp Quân nhìn ông ta: "Ông đang cố tình khích ta ra tay!"
Nghe vậy, đồng tử ông lão rút lại, trong lòng chấn động!
Chàng trai này lại nhìn thấu âm mưu của ông ta!
Diệp Quân nhìn ông ta chòng chọc: "Ta với ông không có thù hận gì, ông không cần phải dùng kế này với ta. Xem ra có người bảo ông làm vậy, nhà họ An đã lụi tàn, tộc Thiên Long đã hòa giải với ta, vậy thì ai đang đối phó với ta đây?"
Nói rồi, hắn khẽ cười: "Rất rõ ràng, chỉ có một người, chính là người mang thiên mệnh!"
Ông lão hoảng hốt, chỉ nhìn Diệp Quân mà không nói gì.
Nhưng Diệp Quân lại lần nữa lắc đầu: "Không đúng! Người mang thiên mệnh đã đồng ý đánh với ta một trận, tuy ta thấy gã cũng chẳng ra sao nhưng ta nghĩ gã không đến nỗi phải chơi bẩn thế này. Vậy nên, không phải là gã!"
Nghe Diệp Quân phân tích, ông lão bỗng run hai tay, ông ta nhìn Diệp Quân chằm chằm, không nói gì nhưng trong lòng đã kinh hãi đến tột đỉnh.
Diệp Quân lại nói: "Trên đường ta tới đây đã từng giết nhiều thiên tài tới từ vũ trụ Quan Huyên, nhưng những thế gia phía sau bọn họ không đủ khả năng vươn tay đến nội bộ Tiên Bảo Các, mà ta cũng không có kẻ thù trong Tiên Bảo Các, thế nên loại trừ hết thì chỉ còn mấy thế gia và tông môn siêu cấp của thư viện Quan Huyên thôi!"
Nói rồi, hắn khẽ gật đầu: "Có hai khả năng. Một là vì Kiếm Chủ Nhân Gian nên phe thế gia và phe tông môn có phần kiêng dè, không dám quang minh chính đại tới giết ta. Thế nên bọn họ đổi cách khác để đối phó với ta, ví dụ như... Tiên Bảo Các là sự lựa chọn thích hợp nhất! Tìm một tên ngốc trong Tiên Bảo Các đứng ra cố tình chọc giận ta, để ta ra tay, từ đó khiến ta đắc tội với toàn bộ Tiên Bảo Các!"
Nói đến đây, hắn nhìn ông lão: "Khả năng thứ hai, bọn họ muốn gây hấn giữa ta và người mang thiên mệnh. Nghiêm trọng hơn một chút thì muốn mâu thuẫn giữa ta và người mang thiên mệnh sâu sắc hơn, làm ta tưởng người mang thiên mệnh đang tính kế ta, từ đó khiến ta và người mang thiên mệnh tàn sát lẫn nhau".
Ông lão nhìn Diệp Quân chăm chăm, im lặng không lên tiếng.
Diệp Quân cười nói: "Thật ra không phải là hai khả năng mà là một công đôi việc! Dù là phe tông môn hay phe thế gia, bọn họ đều không thể bồi dưỡng một Kiếm Chủ Nhân Gian mới. Không có Kiếm Chủ Nhân Gian mới thì mới phù hợp với lợi ích của bọn họ, dù sao họ đã quen phách lối, sao có thể bồi dưỡng ra một ông lớn mới được chứ? Thế nên trong mắt bọn họ, người mang thiên mệnh chỉ là một con cờ, ta cũng vậy!"
Ông lão trầm mặc.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!