Đi rồi!
Diệp Quân nhìn về phía điểm cuối tinh hà, lúc này đã không còn nhìn thấy ba người Kiếm Chủ Nhân Gian nữa.
Trong lòng Diệp Quân vô cùng phức tạp.
Vừa mới tụ họp đông đủ đã lại rời đi!
Hắn vẫn thấy không nỡ!
Lúc này, Nạp Lan Ca bước tới bên cạnh Diệp Quân, cô kéo lấy tay Diệp Quân, khẽ nói: “Muội đi theo huynh!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Nói xong, dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn đột nhiên hỏi: “Tháp gia, ta còn có một tỷ tỷ sao?”
Không thể không nói, hắn quả thực thấy hơi bất ngờ.
Không ngờ hắn lại có một tỷ tỷ!
Tiểu Tháp nói: “Có!”
Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Vậy tại sao ngươi không nói với ta?”
Tiểu Tháp nói: “Ngươi cũng có hỏi đâu!”
Diệp Quân sa sầm mặt mày, Tháp gia này đúng thật là, ta không hỏi thì ngươi không nói, quá là cạn lời.
Đúng lúc này, Tiểu Tháp nói: “Ngươi đừng nghĩ tới chuyện của tỷ tỷ ngươi nữa, bây giờ ngươi nên nghĩ làm sao để đối kháng với đám thần linh kia đi!”
Thần linh!
Diệp Quân vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía xa, mấy người An Vương vẫn chưa đi, lúc này, bọn họ cũng đang nhìn hắn, hơn nữa còn ngập tràn sát khí.
Quyết chiến luôn bây giờ hả?
Diệp Quân trầm mặc.
Hắn không chắc chắn lắm!
Buộc phải kéo dài thời gian, giành lấy một chút cơ hội phát triển cho bản thân.
Nghĩ tới đây, Diệp Quân nói trong lòng: “Tháp gia, ngươi có thể gọi ông nội ta ra đây, bảo ông ấy giúp ta gánh vác một chút không?”
Giọng nói bí ẩn: “...”
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Ngươi đừng nghĩ tới ông nội ngươi nữa!”
Diệp Quân không hiểu: “Tại sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ông nội ngươi còn sống phóng túng hơn cả cha ngươi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!