- Đa tạ Tề Thiên lão tổ đã giúp sức, ta nghe đồn Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn của ngươi có thể phá nát vạn vật thế gian, nay tự mình thể nghiệm quả không sai, lần này ta mạo hiểm rất đáng giá, bình cảnh Dục Hỏa Trùng Sinh cũng chỉ có Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn mới có thể phá vỡ, bây giờ tiên linh đang rót vào cơ thể ta đánh phá bình phong Tiên Vương, giờ không lên cấp thì còn chờ tới khi nào ha ha?
Hàn Quân Thiên cười to, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó hắn chợt quát một tiếng.
- Tiên Vương cảnh, ta tới đây!
Ầm ầm!
Thiên địa rung động, một đạo tiên khí từ trên thân thể Hàn Quân Thiên bạo phát, Tiên Môn bị phá nát không chịu nổi giờ lại nổ vang một tiếng rồi mở ra, trong đó, một đạo tiên khi huyền diệu truyền ra bao bọc vô số thần thông của Hàn Quân Thiên, những thần thông này đều được gột rửa trong đạo tiên khí, từng cái từng cái đều sống động như có linh hồn.
Từng tôn thần thông chi linh tức giận rít gào diễn biến ra vô số biến hoá sau đó tự động thu nạp tiên khí rồi cuối cùng rít gào một tiếng, toàn bộ thăng cấp.
Đây là biểu hiện tối trọng yếu của cảnh giới Tiên Vương, chuyển hóa thần thông thành tiên thuật là biến hoá về chất lượng bởi vậy chỉ cần đạt đến Tiên Vương cảnh thì sinh linh dưới Tiên Vương tuyệt đối không thể chiến thắng cường giả Tiên Vương được, vì giữa hai bên đã có sự khác nhau giống như phàm nhân và tiên nhân vậy.
- Đáng ghét...
Trong lòng Tề Thiên lão tổ như đang rỉ máu, hắn không ngờ mình lại bị lợi dụng.
Hàn Quân Thiên vừa mới bắt đầu cũng không phải muốn mượn áp lực của hắn mà muốn mượn Chấn Toái Vô Thượng Đại Thủ Ấn giúp Dục Hoả Trùng Sinh đạt đến viên mãn, sau khi môn thần thông này tiến giai thành tiên thuật thì nó sẽ có lực lượng khó lường, thiên địa vạn vật đều có thể đập vỡ, trong tất cả các tiên thuật, tính chất công kích của nó mạnh nhất.
Lâm Phàm cũng không nghĩ tông chủ thật sự có thể tấn thăng, ông này cũng quá kinh khủng rồi, làm ra những việc khiến người khác không dám tưởng tượng, nhưng điều này kể ra cũng không có gì lạ, bởi Hàn Quân Thiên có thể trở thành tông chủ của một đại tông, há là hạng người hời hợt.
Trên dưới Thiên Địa Tông như sôi trào, mọi người đều hết sức vui mừng, tông chủ thật sự thành công rồi, cường giả Tiên Vương a, Thiên Địa Tông lại có thêm một vị cường giả Tiên Vương rồi. Hiện giờ, Thiên Quân không ra thì Tiên Vương là mạnh nhất, một vị tiên vương đủ để khống chế thiên địa, chi phối tất cả.
Trong lịch sử, Côn Lôn Thần Tông cùng Thiên Địa Tông rất ít khi phát sinh chiến đấu kịch liệt giống hôm nay, nhưng bây giờ chỉ vì một tên đệ tử mà dẫn tới chiến tranh, quả là chuyện kinh thiên, nhưng qua trận chiến này, Hàn Quân Thiên lại tấn thăng lên Tiên Vương cảnh, rõ ràng cuộc chiến này không chút nào thiệt thòi, Thiên Địa tông còn kiếm lời rất nhiều là đằng khác.
- Ha ha, Tề Thiên lão tạp mao ngươi thấy chưa, Côn Lôn Thần Tông các ngươi sắp không xong rồi, ngươi
vậy mà ngươi lại trợ giúp tông chủ ta tiến vào Tiên Vương cảnh, việc này không cám ơn ngươi không được nha, tuy ngươi lớn tuổi rồi nhưng vẫn có chút tác dụng đấy chứ.
Lâm Phàm cười lớn.
Tề Thiên lão tổ tuổi tác tuy lớn nhưng vẫn duy trì được bộ dáng tuổi trẻ, bây giờ bị Lâm Phàm nói thành lão tạp mao thì sao nhịn được.
Tuy rằng hiện tại Hàn Quân Thiên đã tấn thăng lên Tiên Vương nhưng vẫn là miệng cọp gan thỏ, vừa rồi bị thương cũng rất nặng, nhất định phải điều dưỡng mới được. Nếu như vẫn để Tề Thiên lão tổ trấn áp hắn chắc chắn vô lực xoay chuyển, mà chuyện như vậy cũng không có khả năng phát sinh vì những Thái Thượng lão tổ Thiên Địa Tông đâu có ngồi xem không.
Mấy vị cường giả đang ẩn giấu trong hư không nhìn thấy vậy cũng ước mong không thôi.
Bọn họ không nghĩ tới Hàn Quân Thiên thật sự tấn thăng lên Tiên Vương, tất cả việc này đều do một tay Tề Thiên lão tổ tạo thành.
Nếu không nhờ tiên thuật đặc thù của Tề Thiên lão tổ, Hàn Quân Thiên muốn phá vỡ bình phong Tiên Vương cảnh sợ cần tốn công rất nhiều. Mà giờ bình chướng đã phá, tự nhiên nước chảy thành sông thăng cấp thôi.
Lâm Phàm giờ đang nghĩ đến chuyện khác, những chuyện tốt đều bị Hàn Quân Thiên hốt hết rồi, còn mình ngay cả một sợi lông cũng không có, đâu thể để chuyện này kết thúc như thế, nhất định phải vơ vét một phen.
Nghĩ là làm, Lúc này Lâm Phàm ngăn trước mặt Hàn Quân Thiên nói.
- Tông chủ nên trở về đi, chuyện còn lại cứ giao cho ta đi.
Hắn muốn bạo phát, hắn muốn phát uy, đâu thể tay không trở về được, nhìn tình huống hiện tại sắp kết thúc rồi, hắn không cam lòng.
- Đừng hồ đồ, ta đã bị thương nặng không thể không lui.
Hàn Quân Thiên thấp giọng nói.
- Tông chủ, ta biết người bị thương nặng nhưng người cũng thấy rồi đó, chỗ tốt đều bị người chiếm hết rồi, người đã trở thành Tiên Vương cường giả. Thế nhưng đệ tử vẫn chưa được cái gì mà, bất kể nói thế nào đệ tử cũng phải mò ra được cái gì chứ.
Lâm Phàm bất đắc dĩ, kịch bản hắn muốn không phải như vậy nha.
Hàn Quân Thiên sững sờ, hắn có cảm giác tên nhóc này không sợ chết ta ơi, giờ này còn đòi chỗ tốt quái gì không biết. Hắn vì tấn thăng lên Tiên Vương mà suýt phải bỏ cả mạng già ra rồi, mà thằng ôn con này còn nói mình chiếm hết chỗ tốt, hình như nó xem Côn Lôn Thần Tông trở thành một nơi đào mỏ rồi hay sao mà muốn kiếm chát nữa không biết.
Lâm Phàm cũng không đợi Hàn Quân Thiên nói thêm gì mà trực tiếp bước về phía trước vượt qua Hàn Quân Thiên, hắn nhìn Tề Thiên lão tổ đang tức giận mở miệng nói.
- Tề Thiên lão tổ, tông chủ ta chiếm tiện nghi của ngươi nãy giờ rồi, nên đến lượt ta ra tay, đừng nói ta bắt nạt ngươi nha. Ta cho ngươi một nén nhang để nghỉ ngơi, ngươi cũng có thể tìm kiếm ngoại viện đến giúp, ngươi yên tâm đi, Lâm Phàm ta tuyệt đối không nói thêm câu nào nữa đâu.
Ầm ầm!
Thời khắc này, tất cả mọi người xung quanh như bị sét đánh.
Tiểu tử này không phải bị choáng rồi chứ, dám nói như vậy với Tề Thiên lão tổ, hắn muốn làm gì đây?
- Hỗn xược, Hàn Quân Thiên ngươi đừng tưởng rằng lên được Tiên Vương cảnh thì có thể làm càn, chẳng lẽ Côn Lôn Thần Tông ta dễ bắt nạt?
Thái Càn Thiên giận dữ hét lên, hai mắt hắn đỏ ngầu, một ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng.
Hiện tại hắn rất hận, hắn hận vì trước giờ hắn và Hàn Quân Thiên đều có cảnh giới như nhau nhưng bây giờ đối phương đã phá tan bình cảnh thăng lên Tiên Vương bỏ hắn rất xa rồi.
Hai người là nhân vật cùng thời đại nên vẫn thường so đấu với nhau, nhưng Hàn Quân Thiên nhanh hơn hắn một bước tiến thẳng đến Tiên Vương cảnh. Chuyện này khiến nội tâm kiên cường của hắn bắt đầu run rẩy, chẳng lẽ mình thật sự không bằng hắn?
Trong lòng Hàn Quân Thiên vô cùng bất đắc dĩ, vừa muốn nói chuyện, Lâm Phàm đã trực tiếp ngăn lại.
- Tông chủ ta van người, người để cho ta lấy một ít chỗ tốt đi. Ngài cứ trở lại nghỉ ngơi thật tốt, chuyện ở đây thật sự không cần người nữa đâu.
Hàn Quân Thiên đột phá Tiên Vương cảnh, tâm tình trở nên rất tốt, nhưng khi hắn thấy vẻ mặt Lâm Phàm như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói cái gì.
Hắn không nghĩ ra đại gia này đến cùng muốn làm gì? Sao lại thích tự tìm đường chết như thế.
Tề Thiên lão tổ kia dễ đối phó à? Nếu chọc quạo Tề Thiên lão tổ, hắn có thể hạ sát thủ chứ chẳng chơi. Lâm Phàm cũng không cùng Hàn Quân Thiên nói nhiều nữa mà trực tiếp quát.
- Thái Càn Thiên ngươi là cái quái gì? Còn không mau câm miệng, ngươi nhìn bộ dạng của ngươi bây giờ xem. Ngươi hỗn lâu như vậy rồi mà cũng chưa lên Tiên Vương cảnh, ngươi nói xem ngươi có mất mặt không, mau mau thối vị nhượng chức cố gắng bế quan chứ đừng đi ra ngoài nữa, mất mặt lắm. Còn ngươi nữa, cái tên Tề Thiên lão tạp mao, đợi lát nữa ông nội đây sẽ thông nát đít ngươi, ngươi có gì không phục thì lên đây chứ đứng ngáp ngáp miệng rồi chỉ chỉ trỏ trở như thế.
- Muốn chết...!
Tề Thiên lão tổ rống giận.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!