Đám người Hoa Thanh Tiên cảm thấy khó chịu, nàng đang vô cùng khó thở, lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Lâm Phàm động thủ, các nàng cũng chỉ được nghe người khác kể lại chuyện ở Côn Lôn Thần Tông thôi. Nhưng bây giờ, các nàng thật sự nhìn thấy Lâm Phàm tự mình động thủ, làm các nàng bị doạ sợ.
Thật ác!
Theo các nàng, Thủy Thần là nữ nhân xinh đẹp không gì tả nổi, có thể nói là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế gian này, nhưng cái tên Lâm Phàm kia giống như bị mù làm như không thấy vẻ đẹp đó, ra tay trấn áp, hắn ra chiêu cực kỳ tàn nhẫn, các cảm giác mình rất may mắn, nếu các nàng trở thành kẻ địch của hắn, kết cục các nàng sợ rằng sẽ dị thường thê thảm.
Lâm Phàm từ từ đáp xuống mặt đất, sải bước tới trước cúi đầu nhìn vào hố sâu, khóe miệng liền lộ vẻ tươi cười.
- Làm sao, bây giờ ngươi có cảm tưởng gì? Cảm giác bị một thổ dân đánh thành chó chết thế nào?
Lạch cạch!
Một bàn tay duỗi ra từ hố sâu, bắt lấy chân Lâm Phàm, trong đó truyền ra những tiếng yếu ớt như một người sắp chết. Đúng lúc đó, một viên tinh hạch hình lục giác tản ra lưu thủy đang chậm rãi chống đỡ một bàn tay khác.
- Ta sẽ thần phục ngươi, xin ngươi đừng giết ta!
Trong hố sâu truyền đến âm thanh hư nhược của Thủy Thần.
Cầu xin!
Sợ hãi!
Sợ hãi!
Trước kia Thủy Thần nàng chưa bao giờ nghĩ tới đám thổ dân của mảnh đại lục này lại mạnh đến thế, bọn họ cường hãn đến mức khiến Chủ Thần chi tâm của nàng cảm thấy sợ hãi, chỉ có thần phục, mới có thể bảo lưu tính mạng. Vào lúc này, nàng muốn thần phục vô điều kiện, chỉ cần giữ được tính mạng là được rồi.
- Đề nghị của ngươi khiến ta rất phân vân.
Lâm Phàm cười khẽ, sau đó nói tiếp.
- Đám Chủ Thần các ngươi không phải đều cao cao tại thượng, thần uy cuồn cuộn sao? Sao ngươi lại yếu đuối như thế?
m thanh Thủy Chi Chủ Thần tiếp tục truyền đến.
- Van cầu ngươi, hãy buông tha cho ta, ta sẽ trở thành đầy tớ của ngươi, ngươi muốn ta làm gì, ta đều nguyện ý.
- Ai...
Lâm Phàm thở dài một hơi.
- Nếu như vừa mới bắt đầu, ngươi nói như vậy với ta, ta chắc chắn sẽ suy tính một chút, đáng tiếc hiện tại... đều đã quá muộn.
Lâm Phàm đứng thẳng người lại, trong đôi ánh mắt đầy vẻ miệt thị đang tản ra vô tận sát ý.
- Thật xin lỗi, ta nhìn ngươi không thuận mắt, nên...
Lâm Phàm đạp một cước lên viên tinh hạch hình lục giác, âm thanh như thủy tinh vỡ vang lên, viên tinh bị vỡ nát trong nháy mắt, lực lượng Chủ Thần ẩn chứa trong đó bạo phát ra ngoài, nó như một đám mây xanh lam xinh đẹp, tung bay trong thiên địa.
- A...
Thủy Thần liền hét một tiếng đau đớn, sau đó quát to.
- Tên thổ dân ti tiện, sẽ có người báo thù cho ta, ngươi chỉ có con đường chết... Tỷ tỷ cứu ta...
- Bây giờ ngươi có gọi cho ai cũng không cứu được ngươi.
Lâm Phàm cười nhạt, hắn lại giết thêm một vị Chủ Thần, cảm giác này quả thật quá thoải mái.
- Keng, chúc mừng Kí chủ đã chém giết Thủy Thần.
- Keng, chúc mừng Kí chủ tăng...điểm kinh nghiệm. Sau khi hệ thống thông báo, khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch, Quang Minh Thần đã bị hắn bẫy chết, giờ hắn lại giết Thủy Thần, điều này tạo nên tổn thất to lớn cho Nguyệt Ảnh Đại lục. Hắn nghe nói Nguyệt Ảnh đại lục chỉ có bảy mươi hai vị Chủ Thần, chỉ cần giết bọn chúng, tất cả những thứ này sẽ kết thúc.
- Ha ha...
Lâm Phàm ngửa lên trời thét dài.
- Hải Tảo thật lợi hại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!