Lâm Phàm thật sự cạn lời với mấy ông này.
Mà lúc này, tại Hải vực Động Hư có một sự việc đang diễn ra.
Nơi đó đã từng là một cái bí cảnh thế nhưng trải qua sự xâm lấn của Nguyệt Ảnh đại lục thì cái bí cảnh kia cũng đã sớm bị đạp cho bằng phẳng.
Đế Đạo Tông, một trong chín đại tông môn, có tuyến phòng ngự xung quanh hải vực Động Hư phòng ngừa Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn.
Mấy vị Thái Thượng lão tổ của Đế Đạo Tông cực kỳ đau đầu vì vị trí của tông môn bọn họ không tốt lắm, vị trí của họ rất gần phạm vi Nguyệt Ảnh đại lục đã xâm lấn, chỉ cần Nguyệt Ảnh đại lục tấn công, Đế Đạo Tông sẽ chạm mặt bọn họ đầu tiên.
Những lão tổ kia lại không thể di chuyển toàn bộ sơn môn của mình, nên chỉ đành bất đắc dĩ chống đỡ mà thôi.
Quãng thời gian đã khiến đệ tử của họ tử thương vô số, nhưng họ không có cách nào thay đổi việc này cå.
Lúc này, các đệ tử Đế Đạo Tông vẫn đang thay phiên nghỉ ngơi và tuần tra tại mảnh hải vực này.
- Cũng không biết mấy tên ngoại lai của Nguyệt Ảnh đại lục kia lúc nào mới tấn công chúng ta nhỉ?
Một tên đệ tử lo lắng hỏi.
- Tạm thời chúng sẽ không đánh chúng ta đâu, lần trước lão tổ tự mình ra tay nên đã đẩy lùi bọn chúng rất xa, chúng tự nhiên biết lão tổ lợi hại, không có gan xâm lấn nữa đâu.
- Điều này cũng đúng...
Các đệ tử đang trò chuyện với nhau nhưng vẫn lo lắng đề phòng, bọn họ lo lắng vì những thủ đoạn bên Nguyệt Ảnh đại lục thật sự quá quỷ dị.
Một tên đệ tử chợt rùng mình một cái.
- Lạnh quá, khí trời tự dưng lạnh vậy?
Ồ, các ngươi nhìn xem bên kia có người đang tới thì phải?
Một đệ tử khác ngưng thần quan sát rồi nói.
- Không phải Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn, hình như chỉ là một cô gái.
- Nữ tử?
Mọi người đều sững sờ, ai cũng không dám tin tưởng, sao có một cô gái đi vào loại địa phương này.
- Ta đi nhìn một chút... Đệ tử áo xanh nói rồi nhanh chóng đi đến phía cô gái kia.
- Cô nương là ai vậy? Ở đây rất nguy hiểm nên, cô nương mau rời đi đi!
Đệ tử kia nhắc nhở, nhưng hắn càng đến gần cô gái lại càng cảm thấy lạnh giá.
Cô nàng cũng không nói lời nào cứ yên tĩnh đi tới như thế, mỗi khi nàng bước một bước, bàn chân dưới mặt đất lại để lại một vệt băng sương.
Tên đệ tử nghi hoặc, hắn không hiểu vì sao nàng lại không nói chuyện? Hắn muốn lên trước ngăn cản cô nàng.
Nhưng trong nháy mắt đó, hắn cũng phát hiện một luồng khí tức băng lãnh đang xâm nhập vào trong cơ thể mình.
Nhưng chưa nói đến câu thứ hai, hắn đã bị đóng băng trở thành một cái tượng đá.
Các đệ tử còn lại cười ha hả nhìn hắn.
- Sư đệ đang làm gì đó, sao không nhúc nhích vậy chứ?
- Không biết, vừa nhìn người kia là con gái thì hắn đã không nhịn được xông lên rồi.
- Ha ha...
Trong lúc mọi người đang cười lớn có một đệ tử lanh mắt phát hiện sự việc không được bình thường, hắn nhìn thấy vùng đất trước mặt tự nhiên bị một tầng sương tuyết bao trùm, hơn nữa nó còn không ngừng kéo lại đây.
- Cẩn thận...
Một đệ tử kinh hô nhưng nháy mắt sau đó hắn đã bị đóng băng.
Những đệ tử khác thấy cảnh này cũng nhất thời kinh hoảng la lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!