Lần này chỉ là một thử nghiệm nhưng hắn không tin nó vô dụng.
Theo lời thề của Hàn Sương Thần, hôm nay nàng không thể giết hắn, nhưng nếu mình chết bức tường hàn băng của nàng, như vậy coi như cô ả giết mình nha.
Khí tức Lâm Phàm hạ thấp xuống giống như tùy thời có thể tiêu tan.
- Ngươi...
Hàn Sương Chủ Thần ngây dại, nàng không ngờ tên ôn này lại vô liêm sỉ như thế.
Luận vô liêm sỉ thì ai có thể hơn được Lâm Phàm hắn, hôm nay hắn không tin không thu thập được con mụ thối tha này, nếu vẫn không làm được, mình tự dùng một chiêu Xoay Chuyển Càn Khôn cho xong, còn làm nam nhân làm cái quái gì nữa, biến thành nhân yêu đi.
- A! Đau quá a..a ...
Lâm Phàm gào thét thê thảm, khiến người ta có cảm giác như hắn thật sự không xong rồi.
Lâm Phàm trực tiếp phong tỏa lại khả năng hồi phục của Ngô Đồng Thần Thụ, không để một tia sinh mệnh lực nào tiết lộ ra ngoài.
Hàn Sương Thần chau mày nhìn hắn, khi nàng ngẩng đầu lên thì cảm thấy, thiên địa như đang ấp ủ một luồng ý niệm.
Lời thề chính là lời thề, mặc dù nàng hướng về Hỗn Độn Chi Chủ tuyên thệ, nhưng lời thề không phân biệt ngươi là ai, ta là ai, chỉ cần ngươi làm trái, đều bị trừng phạt.
Theo khí tức Lâm Phàm càng ngày càng yếu, Hàn Sương Thần cũng cảm giác được nguy hiểm càng ngày càng nồng nặc.
- A..., ta...ta ... không.. gắng gượng được rồi...
Lâm Phàm nói đứt quãng, sau đó đầu lưỡi hắn duỗi ra, chuẩn bị tử vong.
- Không...
Hàn Sương Thần cảm nhận được một cỗ ý niệm vô cùng mạnh mẽ không cách nào chống lại từ trên trời giáng xuống, xuyên qua Thần Hạch của nàng.
Xoạt xoạt!
Thần Hạch xuất hiện vết nứt khiến Hàn Sương Thần phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt nàng vô cùng nhợt nhạt, nàng không nghĩ tới tên thổ dân kia lại sử dụng biện pháp như thế, mà nàng cũng không ngờ biện pháp này dĩ nhiên có thể hiệu nghiệm.
Cái này cùng mình có quan hệ sao? Mình có nhúc nhích mẹ gì đâu, đây do hắn tự mình đụng vào mình mà, nhưng lời thề vẫn dính lên đầu là thế nào.
- Không... Không...
Xoạt xoạt!
Theo khí tức Lâm Phàm ngày càng yếu thì vết nứt trong Thần hạch của Hàn Sương Thần càng lúc càng nhiều, đối với loại cường giả như Hàn Sương Thần, nếu Thần hạch vỡ thì nàng cũng xong đời, tu vi tự thân mười phần không còn một, muốn khôi phục như cũ sợ phải mất rất nhiều thời gian.
- Thổ dân, ngươi quá hèn hạ..
Hàn Sương Thần gào thét, trong lòng nàng bùng lên cơn giận dữ, hận không thể chém tên này thành muốn mảnh.
- Ta để tiện cái gì? Ngươi rõ ràng muốn giết ta mà, ta bị tường băng của ngươi đụng bị thương, sắp chết rồi.
Lâm Phàm gào thét trả lời, hắn phát hiện khí tức cô ả ngày càng yếu, Thần hạch của nàng đang nứt vỡ dần rồi.
Xoat xoat!
Xoạt xoạt!
Thanh âm thần hạch vỡ tan nghe rất chói tai nhưng Lâm Phàm hiện đang cảm thấy hết sức sảng khoái, Hàn Sương Thần chuẩn bị chạy trốn nhưng vẫn nghiêm túc nói.
- Thổ dân, ta nhất định sẽ giết ngươi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!