Ầm!
Hư không nổ tung, hư không nghịch lưu càng cuồng bạo, quả thực rất đáng sợ.
Lâm Phàm thấy cảnh này, trong lòng mừng rỡ, lực lượng này quá mãnh liệt, không biết tình huống cụ thể như thế nào.
Khi Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn lại, năm vị Chủ Thần vẫn đang đánh nhau với Vương Phật, giữa song phương đều bị tổn thương, tên trọc che ngực, sau đó ngẩng đầu, khóe miệng rỉ máu.
Mà lúc này, sắc mặt năm vị Chủ Thần trắng bệch, tựa như rất thê thảm.
Lúc này, không khí hiện trường cực kỳ ngột ngạt.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn năm người trước mặt, mà bọn họ cũng chăm chăm nhìn hắn.
Chuyện này thật sự là một hiểu lầm, các ngươi lại không tin bản Vương Phật, hiện tại chúng ta cũng đã bị thương nặng, nếu tên thổ dân biết được, hắn sẽ cười đến rụng răng mất.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nói.
Năm vị Chủ Thần cười lạnh.
- Ngươi không lừa được chúng ta đâu, chúng ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn có thể giả?
Lâm Phàm khẽ cau mày nhìn tình huống trước mắt, cái này không khoa học, lực lượng vừa rồi không thể tạo thành thương thế lớn thế đâu?
Không được, vẫn nên chờ chút nữa, phòng ngừa trong đó có vấn đề.
Lâm Phàm vẫn trốn không ra, lúc trước hắn đã bị hố một lần, hôm nay phải cẩn thận một chút mới được, cái tên Vị Lai Vô Lượng Vương Phật kia rất bỉ ổi, hắn không dễ chết vậy đâu.
Mặc dù hắn vẫn hết sức phóng đãng, nhưng không phải người dễ dàng chịu chết, phải nắm chắc một ít mới dám hành động.
Lúc này, Lâm Phàm bắt đầu cân nhắc, đợi lát nữa nên giết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trước, hay giết năm vị Chủ Thần trước?
Vấn đề này đáng để nghiên cứu một chút.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không đơn giản, coi như bị thương, cũng tuyệt không phải dễ dàng bẫy chết được, mà thực lực năm vị Chủ Thần này cũng không mạnh bao nhiêu, hơn nữa, với tình huống trước mắt, coi như bọn họ không bị thương, mình cũng chắc chắn giết được họ.
Ổn định, nhất định phải ổn định.
Tuy rằng hắn muốn giết Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, nhưng sợ đến cuối cùng cái gì cũng không chiếm được, khi đó sẽ thiệt thòi rất lớn, hắn quyết định sẽ giết năm vị Chủ Thần kia trước, còn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không cần vội, nếu như may mắn, cũng có thể giết được đối phương, nếu như vận khí không tốt, vậy đợi lần sau giết hắn cũng không muộn, dù sao lần này hắn đã kiếm bộn rồi.
Thời khắc này, Lâm Phàm vẫn còn ngồi đó, không đi ra.
Sáu người liều mạng với nhau, sáu chắp một ra chiêu tung trời, từng luồng sức mạnh vô tận bạo phát, hư không chấn động kịch liệt, dưới sức mạnh này, mọi thứ bị xoắn thành mảnh vỡ.
m!
Một lần nữa đối đầu, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không bị thương, nhưng khi ánh sáng tiêu tan, thương thế năm vị Chủ Thần thật hơi nghiêm trọng hơn một chút.
Lâm Phàm cảm thấy đến lúc ra tay rồi.
Vù!
Lúc này, Lâm Phàm xuất hiện phía sau năm vị Chủ Thần, khí tức ngưng tụ, đấm ra một quyền, chuẩn bị giết chết bọn họ.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mỉm cười.
- Đi ra rồi...
Vù!
Hư không chấn động.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!