Thâm Uyên Chủ Thần muốn té lắm rồi, hắn không muốn ở chỗ này chịu chết.
Lâm Phàm nhìn thấy thế, nhất thời cười cười.
- Muốn chạy...?
Thâm Uyên Chủ Thần chợt quát một tiếng, một đoàn khí tức vực sâu chợt phát, hư không nứt ra một cái khe giống như miệng Thôn Thiên cự thú, trong đó đầy rẫy khí tức hủy diệt.
- Thổ dân, muốn giết bản Chủ Thần sao, không có cửa đâu!
Thâm Uyên Chủ Thần không muốn ở đây nữa, nếu lưu lại chỉ có một con đường chết, hiện tại phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, trở về nhanh chóng thông báo với những Chủ Thần khác, bên phía Vô Tận đại lục, có một thổ dân vô cùng mạnh mẽ, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật thì không dựa dẫm được. Thâm Uyên Chủ Thần đứng trước vết nứt nhìn Vị Lai Vô Lượng Vương Phật một cái.
- Sau khi trở về, ta sẽ nói hết chuyện của ngươi với những Chủ Thần khác, ngươi rõ ràng không muốn hợp tác với chúng ta, chỉ muốn làm suy yếu thực lực của chúng ta thôi.
Hiện tại, hắn có thành kiến rất lớn với Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, từ khi vừa bắt đầu, bọn hắn có quan hệ hợp tác, nhưng bây giờ, nhiều vị Chủ Thần đã chết đi đều liên quan tới hắn, cho nên vụ làm ăn này không cần nghĩ lại nữa.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật rối rắm.
- Thâm Uyên Chủ Thần, ngươi không nên như vậy.
Thâm Uyên Chủ Thần hét lên.
- Không nên? Vậy nên làm gì? Tuy người không cùng đường với thổ dân này, nhưng ngươi cũng không
có lòng tốt, ngươi nghĩ rằng Chủ Thần chúng ta sẽ tin ngươi nữa? Chờ sau khi ta rời đi, ngươi cũng sẽ giống như thổ dân này, đều là kẻ địch của Chủ Thần chúng ta.
Lâm Phàm cười nói.
- Thâm Uyên Chủ Thần ngươi đi mau lên, lần này ta sẽ thả ngươi rời khỏi, nhớ kỹ, con lừa trọc này không phải hạng người tốt lành gì, các ngươi hợp tác với chính là muốn chết, hắn ngay cả sư môn của mình mà hắn còn tiêu diệt, nói chi việc thật tâm hợp tác với các ngươi?
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật trấn áp toàn bộ Thái Thượng lão tổ của Thiện Ác Phật Tông, mặc dù bọn họ đều là vãn bối của hắn, cùng một đạo chính thống, vậy mà hắn vẫn không hề lưu thủ ra tay trấn áp tất cả, tất cả những đệ tử Phật môn phản kháng đều bị giết.
Đây chính là bá quyền.
Thâm Uyên Chủ Thần nhìn Lâm Phàm.
- Thổ dân, các ngươi chờ đó cho ta...
Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hơi nhắm mắt, sau đó mở hai mắt ra.
- Không ngờ mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, nếu đã thế, ngươi cũng không cần rời đi đâu.
Ầm ầm! Vạn trượng phật quang bao phủ thiên địa, phật thủ màu vàng che kín bầu trời bao phủ lại miệng vực sâu, dưới phật thủ, vực sâu chấn động, không ngừng nứt toác, cắt đứt đường đi của Thâm Uyên Chủ Thần.
- Ngươi muốn làm gì?
Thâm Uyên Chủ Thần rống giận, hắn không nghĩ đến Vương Phật lại dám động thủ.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật chắp hai tay lại.
- A Di Đà Phật.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!