- Các vị tự mình chọn đi, muốn bao nhiêu thì hãy lấy bấy nhiêu, chúng ít ra có thể bảo đảm thêm an toàn cho mọi người trong cuộc chiến sắp tới.
Sau đó, Lâm Phàm lại bắt tay vào luyện chế những tiên đan cần thiết.
Nếu như đã chiến đấu, tất nhiên phải làm tốt công tác chuẩn bị.
Vào lúc này rồi, hắn không có ý nghĩ ẩn giấu thủ đoạn nữa, tuy tuyệt phẩm Tiên khí hắn luyện chế ra không có tác dụng quá lớn đối với các Chủ Thần nhưng ít ra chúng cũng có thể mang đến một ít uy hiếp, Tiên khí phòng ngự vẫn có thể ngăn cản một ít thương tổn do bọn kia gây ra.
Đám lão tổ đều ngây người nhìn mọi chuyện đang xảy ra trước mắt, bọn họ không nghĩ tới Lâm Phàm có loại thủ đoạn này.
Canh Dương Thiên dò hỏi.
- Ngươi có gì phiền lòng à?
Lâm Phàm cười nhạt, chuyện phiền lòng nhiều lắm đấy, mà quan trọng nhất là chuyện của Cổ Thánh Giới, thời điểm hắn trở thành cường giả Tiên Vương cảnh, hắn vẫn không thể mở ra cánh cửa kia, hắn rất nhớ Huyền Vân Tiên, Thủy Hỏa Đại Đế và bọn Gà con, không biết các nàng hiện giờ thế nào rồi.
Cũng không biết sau này còn cơ hội trở về hay không nữa, hiện tại hắn không thể mở ra cũng tốt, chí ít họ không cần phải đối mặt với chuyện này.
Lâm Phàm cười đáp.
- Không có chuyện gì phiền lòng đâu, ta chỉ đang nghĩ kết cục của chuyện này sẽ như thế nào thôi. Đám Chủ Thần vẫn có chút khó chơi, nhưng Vị Lai Vô Lượng Vương Phật gần đây không có xuất hiện khiến hắn càng thêm lo, tên này đúng là đại họa trong đầu. Còn có Hàn Sương Thần nữa, nàng rất khó đối phó, lần trước bị ta dụ phá gần nát Thần Hạch nhưng không ngờ nàng ta khôi phục nhanh như vậy, áp lực hiện tại đang rất lớn.
Canh Dương Thiên thở dài vỗ vỗ vai Lâm Phàm.
Cứ làm hết sức là được.
- Vâng.
Lâm Phàm gật đầu.
- Yên tâm đi, cho dù chết ta cũng sẽ kéo hết Chủ Thần xuống theo.
Thời điểm Lâm Phàm nói ra những lời này, trong mắt hắn hiện lên một tia tàn nhẫn, ánh mắt liều mạng, đúng như Lâm Phàm nói, nếu như cuối cùng thật sự vô lực xoay chuyển tình thế, hắn tự nhiên có cách kéo hết đám Chủ Thần chôn theo mình.
Đặc biệt là những tên chủ thần cường đại, một tên cũng không thể lưu lại.
Ba ngày sau.
Lâm Phàm đứng trên hư không Thiên Địa Tông, xung quanh hắn là mấy vị lão tổ Tiên Vương, sắc mặt mọi người rất ngưng trọng, ánh mắt chăm chú, bọn họ đã cảm nhận được những tiếng gầm gừ kinh thiên kia.
Phía xa xa, những đốm đen lít nha lít nhít, vùng đất đen nhánh kia nhất định là một đội quân đội đang tiến tới.
Ánh mắt Lâm Phàm vẫn chăm chú như cũ.
- Đến rồi...
Thời khắc này, tất cả mọi người đều cảnh giác, bọn họ không dám khinh thường, bởi vì lần này bọn họ gặp phải sức mạnh tuyệt đối của Nguyệt Ảnh đại lục.
Tính tới thời điểm hiện tại, chủ thần Nguyệt Ảnh đại lục chỉ còn sót lại sáu mươi mốt người, về mặt nhân số, Vô Tận đại lục chiếm ưu thế nhưng về mặt chiến lực, hai bên chỉ sàn sàn với nhau.
Rong!
Từng tiếng rống giận dữ truyền đến, vô số sinh linh dữ tợn rít gào lao lên, trong số đó có siêu cấp Thần Thú, thân thể cao to như quả núi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!