Lâm Phàm không sợ hãi xông lên đối diện với đám Chủ Thần, hắn tung ra một cái tát hướng về bọn chúng, hắn muốn đập chết những tên cặn bã này nhưng Chiến Thần và Hàn Sương Thần không cho hắn cơ hội đó, bọn họ biết tên thổ dân này rất lợi hại, cho nên hai người cùng liên thủ chống lại đối phương.
Cừu hận Hàn Sương Thần đối với Lâm Phàm có thể nói ngất trời, lần trước nàng rõ ràng có thể giết chết tên vô sỉ này dễ dàng như ép chết một con kiến, nhưng nàng lại để hắn bẫy mình. Lần đó, Thần hạch nàng suýt vỡ vụn, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với bản thân, nếu không phải nàng có vô số tượng băng, thì sợ rằng muốn khôi phục như cũ sợ phải tốn thời gian cực lâu.
- Thổ dân, giờ chết của ngươi đến rồi!
Hàn Sương Thần âm trầm nói.
Nàng căn bản không để chuyện Nguyệt Ảnh đại lục xâm lấn Vô Tận đại lục nàng trong lòng, thậm chí, ngay cả ý định tham chiến nàng cũng không có bởi vì đối với nàng, những con kiến hội này không làm nàng nổi lên hứng thú, nhưng đám thổ dân này lại dám giết Thủy Thần khiến nàng vô cùng phẫn nộ, nàng muốn dùng sương lạnh đóng băng toàn bộ Vô Tận đại lục, để bọn họ vĩnh viễn trầm luân, không ngóc đầu lên được.
Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng, vận khởi sức mạnh vào hai cánh tay.
- Ai chết ai sống còn chưa nói được, thực lực ngươi tuy mạnh nhưng đã suy yếu, còn tuy Chiến Thần lợi hại nhưng lão tử vẫn không sợ hắn, giết chết các ngươi cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, ta ngược lại muốn xem các ngươi có bản lĩnh gì.
- Tiếp ca một chiêu!
Lâm Phàm bước lên trước một bước đấm ra một quyền, Mạt Nhật Thiên Tai vốn là thần thông có tính chất huỷ diệt, nên khi Lâm Phàm ngưng luyện nó thành tiên thuật thì uy lực nó lại càng kinh khủng hơn, một khi hắn triển khai, quỷ thần khó lường.
Mạt Nhật thần linh gào thét, thanh âm kinh thiên động địa, lực lượng tận thế che ngợp bầu trời, triệt để bao phủ Chiến Thần cùng Hàn Sương Chủ Thần lại.
Giờ khắc này, các lão Tổ khác cũng đã bắt đầu chiến đấu với các Chủ Thần.
Về mặt nhân số, Vô Tận đại lục chiếm hết ưu thế, nhưng xét về thực lực, các Chủ Thần mạnh hơn những lão tổ này rất nhiều, nhưng nhờ lấy nhân số bù đắp sự thua kém về thực lực để chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn thì Vô tận đại lục vẫn có thể chịu đựng được.
Lực lượng Đại Phàm Ca!
Lâm Phàm xuất một chưởng như lật đổ cả trời, lực lượng ẩn chứa vô biên, Đại Phàm Ca trong đó bộc phát dung nhập vào thiên địa, sau đó nó bắt đầu du tẩu qua lại giữa các Chủ Thần, lực lượng Đại Phàm Ca không có tác dụng lớn đối với các Chủ Thần nhưng nó mang đến áp lực rất lớn cho bọn họ.
Yêu Thành!
Thượng Cổ Đại Yêu vẫn luôn được bồi dưỡng được Lâm Phàm phóng thích ra ngoài.
Lâm Phàm nhìn Thượng Cổ Đại Yêu sau đó ra lệnh.
- Hôm nay là trận chiến cuối cùng, ngươi cứ giết long trời lở đất đi.
Rống!
Thượng Cổ Đại Yêu gầm thét, hắn đợi trận chiến này rất lâu rồi, hắn là Yêu Hoàng, tồn tại có một không hai trên thế gian, hắn muốn thể hiện uy nghiêm của mình, nhưng chưa bao giờ có được một hồi chiến đấu đẫm máu cả, chỉ có những màn đấu kiếm với đám đực rựa trong mấy chương trước thôi, bởi vậy hắn có khát vọng cực hạn với chiến đấu, bây giờ cơ hội đến rồi, không hưng phấn sao được.
Tay trái Lâm Phàm cầm Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, tay phải cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ lao vào quấn lấy hai vị Chủ Thần, đánh đến thôn thiên địa ám.
Trận chiến này không phải ngươi chết thì ta vong, Vô Tận đại lục bị hủy diệt, áp lực có chút lớn nhưng chiến đấu cần phải thoải mái, phương diện tiên thuật thần thông, hắn dùng không quen, hắn chỉ yêu thích cận chiến.
Chiến Thần, có gan tiếp Lão Tử một búa!
Lâm Phàm hét lớn.
Vĩnh Hằng Chi Phủ khai phá thiên địa, ánh búa bay đến Chiến Thần.
Hàn Sương Thần có lớp bình phong băng sương quá mức cứng rắn, tuy có thể phá diệt nhưng nếu muốn giết nàng, độ khả thi không lớn lắm, còn Chiến Thần lại khác, hắn yếu hơn Hàn Sương Thần nhiều, khả năng giết tên này lớn hơn.
- Hừ, không biết trời cao đất rộng
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!