Ầm!
Vĩnh Hằng Chi Phủ chạm vào trường mâu Chiến Thần bạo phát tia sáng chói mắt, mà đám truỳ băng của Hàn Sương Thần đã đến trước mặt Lâm Phàm.
Sắc mặt Lâm Phàm ngưng lại, hắn muốn né tránh nhưng lại bị Chiến Thần ngăn cản, khóe miệng đối phương lộ ra một nụ cười gằn.
- Thổ dân, ngươi muốn chạy đi đâu?
- Hừ.
Lâm Phàm xem thường, cười lạnh một tiếng.
Thiên Địa Dung Lê!
Băng trùy va chạm vào Thiên Địa Dung Lô, tiếng nổ phát ra ầm ầm, Hàn Sương Thần nhướng mày nhìn thấy một màn trước mắt, trong lòng nàng không rõ và không biết đồ chơi vừa mới xuất hiện là giống gì.
Giờ khắc này, Chiến Thần đang đứng bên trong Thiên Địa Dung Lỗ, nhìn hoàn cảnh chung quanh, nhất thời ngây ngẩn cả người.
- Đây là nơi nào?
- Nơi này là... Địa ngục.!
Khóe miệng Lâm Phàm cười cười, Chiến Thần thấy hắn cười như khiêu khích mình.
- Ngươi muốn làm gì?
Chiến Thần tức giận quát.
Lâm Phàm cười lạnh trả lời.
- Không ngờ ngươi dĩ nhiên chủ động nắm tay Lão Tử, nếu đã như vậy thì chết đi!
Luyện hóa!
m!
Lúc này, Thiên Địa Dung Lê hoàn toàn bạo phát, lực lượng luyện hoá tràn ngập không gian, bao phủ thân thể hai người.
Lâm Phàm đứng nơi đó không nhúc nhích, thân thể hắn tuy không chịu nổi sự tàn phá của cỗ lực lượng này nhưng thân thể Tiên Vương cảnh của đối phương lại càng không có khả năng.
- A!
Chiến Thần tê rống, hắn phát hiện cơ thể mình đang từ từ bị hòa tan, hắn hoảng sợ nhìn Lâm Phàm, gầm thét.
- Thổ dân đáng ghét! Ngươi đang muốn đồng quy vu tận với ta?
Lâm Phàm hít sâu một hơi, dù đang rất đau nhưng cũng không phát ra bất kỳ âm thanh nào, thân thể hắn đang không ngừng tan ra dưới cỗ lực lượng luyện hoá này, nhưng giờ khắc này hắn chỉ có thể tập trung tất cả sức mạnh bảo vệ tâm mạch, đảm bảo tự thân hắn bất diệt.
Hắn không ngờ đến cuối mình phải dựa vào biện pháp như thế.
Thân thể Chiến Thần đích xác rất mạnh mẽ nhưng vẫn kém hơn mình một chút.
- Không... Chiến Thần gào thét, nội tâm hắn từ từ tan vỡ, đối phương đang muốn liều mạng với mình.
Trong lòng Lâm Phàm cũng rất bất đắc dĩ, ngươi đừng gọi nữa có được không! Lão tử cũng đâu có muốn như thế nhưng hiện giờ không còn biện pháp nào khác, cho nên chúng ta chỉ đành chịu nạn cùng một chỗ thôi.
Trước đây hắn sợ Thiên Địa Dung Lê nhất bởi vì lực lượng luyện hoá của nó quá mức đau đớn, nhưng bây giờ đã không còn cách nào, chỉ có thể liều mạng thôi.
Lực lượng luyện hóa ngày càng mạnh, nhìn thân thể Chiến Thần đang từ từ phá diệt chỉ còn sót lại một chút, hắn cũng phát hiện thân thể mình cũng sắp biến mất rồi, ngay cả trái tim cũng đang mờ nhạt
dần, nếu không phải cường độ thân thể hắn phi thường, thì đã không dám tỏ ra trâu bò như thế.
- Dừng lại! Không thể luyện nữa nếu như luyện tiếp, sợ rằng hắn cũng phải chôn cùng tên Chiến Thần kia mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!