Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nếu như trước kia, pháp lực trong cơ thể là một dòng suối nhỏ, bây giờ nó đã trở thành một vùng biển rộng mênh mông.
Cảnh giới tăng lên, thực lực Lâm Phàm tăng nhanh như gió, có thể nói một bước lên trời.
Nếu để mọi người trong Thiên Địa Tông biết, tên này mới ra ngoài lịch lãm, gặp may đúng dịp, giết chết một cường giả Kim tiên cảnh, sau đó thu được vô số kinh nghiệm, thực lực tăng lên tới Huyền tiên đại viên mãn, chắc sẽ bị hù chết quá.
Chỉ kém một bước đã có thể tiến vào cảnh giới Kim tiên.
Cảnh giới Kim Tiên trong truyền thuyết, năng lực quỷ thần khó lường, nếu như không tự mình tiến nhập cảnh giới này, sẽ không thể trải nghiệm chỗ huyền diệu của nó.
Hiện giờ, khoảng cách để Lâm Phàm chạm đến Kim Tiên cảnh, chỉ còn kém một bước mà thôi.
Nếu bây giờ lại tới một tên Kim Tiên cảnh cường giả nữa, kinh nghiệm của hắn chắc chắn sẽ đẩy Lâm Phàm thêm một đại cảnh giới nữa.
Nhưng những cường giả có tu vi đạt đến Kim Tiên cảnh không phải thứ dễ trêu vào.
Lâm Phàm vẫn rất may mắn khi gặp Ma tôn đang bị thương nặng, thực lực suy yếu đến mức một phần trăm cũng không xuất ra được.
Nếu như gặp phải một cường giả Kim tiên hoàn hảo, hắn chắc chắn sẽ bị đối thương thông nát ass.
- Lão ca, thực lực của ngươi...
Thu Trảm Ngư trợn mắt ngoác mồm nhìn Lâm Phàm, tu vi hắn tuy không cao nhưng một chút kiến thức vẫn phải có.
Hắn rõ ràng cảm nhận được khí tức đại ca sinh ra biến hoá to lớn, càng thêm khủng bố hơn so với trước kia.
- Thực lực ta tăng lên thôi, không có gì ngạc nhiên.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
Lâm Phàm chả thấy gì không ổn, nhưng lời nói của hắn truyền đến tai Thu Trảm Ngư, làm tiểu đệ mới nhận của hắn khiếp sợ vạn phần, thực lực tăng lên?
Chuyện này là thế quái nào vậy, giết một cường giả là được tăng cảnh giới, cmn, tác giả buff quá đi.
- Quá tuyệt vời, thực lực đại ca tăng lên có nghĩa, sau này bọn ta cũng sẽ được an toàn hơn rất nhiều, ra ngoài cũng có nhiều bảo đảm hơn a.
Nấm Kim Châm hưng phấn lên tiếng.
Hắn nhìn ra rồi, đi cùng với đại ca này, sẽ không bao giờ có chuyện ăn thiệt thòi.
Nội tâm hắn tràn đầy hạnh phúc.
- Được rồi, chúng ta nên đi thôi, ở đây đã không có gì để chúng ta lưu luyến nữa.
Lâm Phàm mở miệng nói.
- Đại ca, rồi giờ chúng ta nên đi đâu đây?
Thu Trảm Ngư nghi ngờ hỏi.
Lâm Phàm ngây ngẩn cả người, vấn đề này hỏi thật hay a, hắn không biết hiện tại nên đi đâu nữa.
Hắn từ tông môn đi ra, chủ yếu vì tăng cao thực lực, nhưng hiện giờ, thực lực đã tăng cao, muốn tăng lên nữa, phải xem vận khí rồi.
Vận khí tốt, có thể gặp phải mấy tên cường giả, nếu không tốt, chỉ có thể gặp một đám chim nhỏ, chuột nhắt mà thôi.
Hơn nữa, mình không phải nghiện giết người, người khác và mình cũng không thù không oán, sao mình gây sự với người ta được.
Nấm Kim Châm dường như nghĩ ra điều gì đó, hắn lên tiếng.
- Đúng rồi, cách nơi này tám ngàn dặm, có một thành trì, nơi đó rất náo nhiệt, không bằng chúng ta tới đó xem thử đi.
Lâm Phàm nghe thế cũng có một chút hứng thú, nói.
- Được, vậy chúng ta tới đó xem thử.
- Đi.
Lâm Phàm mang theo hai người xẹt qua hư không, đi về hướng Nấm Kim Châm đã nói.
Sau khi đám người Lâm Phàm rời đi khoảng một nén nhang, một bóng người xuất hiện trong không gian dưới địa uyên.
Khi thấy hết thảy tình cảnh trước mắt, hắn cũng trợn tròn mắt, không tin nổi chuyện đã xảy ra.
Ngón tay giữa hắn bấm bấm một chút, một ánh hào quang rơi vào bàn tay hắn.
- Ma tôn dĩ nhiên chết rồi, không biết là ai đã giết hắn đây?
...
Không biết trải qua bao lâu.
Một thành phố lọt vào tầm mắt Lâm Phàm.
- Đại ca, nơi này gọi là Hoàng Thiên Thành, trong này rất náo nhiệt đấy.
Nấm Kim Châm hưng phấn nói.
- Nơi này có rất nhiều đệ tử các tông môn, đặc biệt ở đây còn có hai thương hội khổng lồ, buôn bán thông thương tới toàn bộ Vô Tận đại lục.
Thu Trảm Ngư giới thiệu.
Lâm Phàm nghe mấy cái này, cũng có chút hứng thú.
Hắn lần đầu nghe đến hai chữ thương hội ở chỗ này.
Trước đây, Huyền Hoàng Giới cũng có rất nhiều thương hội, nhưng không thể xuyên qua toàn bộ Huyền Hoàng Giới, bởi vì bọn họ không có năng lực này.
Còn ở Cổ Thánh Giới, thương hội lại càng không thể, vì có Cổ Tộc chính đang kiểm soát, làm gì có ai dám gầy dựng thương hội.
- Hai thương hội này có lai lịch thế nào?
Lâm Phàm hỏi.
- Một nhà là thương hội Quân Bảo Hiên còn một nhà khác là thương hội Thần Vận Thiên, nghe nói phía sau hai thương hội này đều có chỗ dựa rất lớn, người bình thường không dám trêu vào.
Thu Trảm Ngư trả lời.
- Há, vậy chúng ta đi thăm hỏi một chút.
Lâm Phàm nghe thấy thế, nhất thời vui vẻ, hắn thích nhất chính là những thế lực có năng lực như thế.
Nếu như người ta giao hảo, vậy coi như Lâm Phàm xui xẻo.
Nếu có cừu hận với hắn, hắn sẽ được thoải mái ra oai, chơi các chiêu trò rồi.
Vừa xuống mặt đất, ba người Lâm Phàm cũng không gây nên sự chú ý của người nào, dù sao xung quanh cũng không có thiếu võ giả.
Những võ giả này, có đệ tử các tông môn, cũng có tán tu.
Giữa hai loại người này, nhìn một chút sẽ phân biệt được họ thuộc loại nào.
Khi bọn người Lâm Phàm đi vào cửa thành, cửa đó không có ai trông coi, bởi vì bên trong Hoàng Thiên Thành, không có người dám gây chuyện, đây có hai đại thương hôi, nên không ai dám làm càn, hai thương hội này có thực lực rất mạnh mẽ, có vô số cường giả, càng không cần phải nói đến chỗ dựa ẩn dấu sau lưng.
Nghe Thu Trảm Ngư và Nấm Kim Châm kể, chắc đã từng có cường giả Kim tiên gây sự trong Hoàng Thiên Thành, cuối cùng vô duyên vô cớ biến mất không còn tăm hơi.
Sau đó, có người phát hiện cường giả Kim tiên kia bị người ta phế bỏ một thân tu vi, trở thành một người bình thường đến không thể bình thường hơn, làm ăn mày trong Hoàng Thiên Thành.
Cũng bởi vì chuyện này, nên mọi người biết, trong Hoàng Thiên Thành tuyệt đối đừng gây sự, bằng không ai cũng không thể cứu được ngươi.
Lâm Phàm nghe xong, trong lòng cũng ngưng lại, có thể phế bỏ một cường giả Kim tiên, người này không thể coi thường được.
Chỉ cần đạt đến Kim Tiên cảnh, sẽ có thêm vô số thủ đoạn bảo mệnh, coi như đánh không lại, cũng có rất nhiều thủ đoạn chạy trốn khỏi đối phương. Mà cái tên Kim tiên kia lại không chạy thoát, thế cũng tự hiểu người mà hắn gặp như thế nào rồi, chỉ bốn từ cực kỳ cường hãn.
Mặc kệ chuyện này có phải thật hay không, nhưng nó làm Lâm Phàm càng cảm thấy hứng thú.
Cất bước trên đường phố, nhìn cảnh náo nhiệt của Hoàng Thiên Thành, cũng khiến Lâm Phàm rất thoải mái.
Vô số võ giả đi lại, ở đây cũng không thiếu người bình thường không có tu vi, quả thật là một khối bảo địa.
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Phàm rất vui, người khác cho rằng những đan dược trên người mình là nghịch thiên đan, không biết mình bán hết chúng ra ngoài, sẽ kiếm được bao nhiêu, điều này để Lâm Phàm rất hiếu kỳ.
- Đi, chúng ta đi thương hội Thần Vận Thiên để bán ít đồ đi.
Lâm Phàm lên tiếng.
- Được!
Hai người Thu Trảm Ngư hưng phấn, bọn họ tới nơi này đã nhiều lần rồi, cực kì quen thuộc nơi đây.
...
Rất nhanh, bọn họ đến được cửa hàng của thương hội Thần Vận Thiên.
- Đại ca, nơi này chính là Thần Vận Thiên.
Thu Trảm Ngư chỉ vào một toà kiến trúc to lớn nói.
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn, Thần Vận Thiên quả nhiên không phải thương hội bình thường, người trong toà kiến trúc này đều là cường giả Chân Tiên cảnh.
Những người này nếu đặt trong tông môn, cũng được coi là nhân vật cấp cao rồi.
Nhưng trong Thần Vận Thiên thương hội, họ chỉ là một người làm công mà thôi.
Thời điểm đám người Lâm Phàm bước vào cửa hàng, một người đàn ông trung niên tiến lên trước hỏi thăm.
- Xin hỏi, ba vị có nhu cầu gì?
Nam tử ôn tồn lễ độ, không nhìn ra hắn có cái gì bất phàm, nhưng nếu xem thường hắn, ngươi hoàn toàn sai lầm rồi.
Thực lực người trước mắt này cực kỳ bất phàm.
Chân Tiên cảnh hậu kỳ.
- Há, nghe nói thương hội Thần Vận Thiên có năng lực rất mạnh, mà ta vừa vặn có một ít đan dược cần bán.
Lâm Phàm nói rằng.
Nam tử vừa nghe thế, nở nụ cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!