Hạ Đình kéo tay Hàn Vũ từ hoàng cung trở về phủ Nhiếp chính vương. Hai người mặt đó như máu, một người thì bao năm chinh chiến trên biên cương làm gì có thời gian đâu mà chạm vào nữ nhân, một người thì là thư sinh ngày đêm đèn sách chưa thấy loại chuyện xấu hổ đó bao giờ. Thế là bốn con mắt ngại ngùng mà len lén nhìn nhau, không ai mở miệng nói gì. Bầu không khí ái muội lại tràn lan.
" Huynh có muốn cùng ta làm loại chu...yệ..n đó hay không " _ Hạ Đình thẹn thùng mà đưa ra câu hỏi.
" Ta nhìn thấy Vương gia có vẻ như rất sung sướng, nên chúng ta cùng nhau thử nhé ".
Hàn Vũ suy nghĩ một hồi liền đồng ý, hai người dắt tay nhau vào trong gian phòng, Hàn Vũ tiến đến ngồi trên giường gỗ nhìn chằm chằm Hạ Đình. Hạ Đình bị nhìn chằm chằm liền ngại ngùng, làn da vốn dĩ đã trắng lại ửng đỏ lên.
Hạ Đình trắng nhưng không mềm mại như Hoa Manh, Hạ Đình rất cao, da thịt săn chắc. Là ý trung nhân của biết bao tiểu thư nhưng đáng tiếc y là đoạn tụ. Cho dù như thế nhưng các tiểu thư vẫn không bỏ cuộc. Các nàng nghỉ rằng Hạ Đình chỉ bịa ra một lí do để ngăn các nàng lại trước khi có ý trung nhân mà thôi.
Nhưng các nàng đã lầm to rồi, cái người mà các nàng cho rằng chỉ bịa đại một lí do đó bây giờ đang hôn môi một nam nhân khác. Bàn tay không rảnh rỗi mà đang cởi từng kiện y phục của Hàn Vũ ra mà sờ soạng. Từng kiện y phục rơi xuống đất, hai cơ thể dần trở nên trần trụi dán sát vào nhau.
Hạ Đình bắt lấy *** *** của Hàn Vũ, kích cỡ không lớn không nhỏ, ở mức trung bình. Nhưng Hàn Vũ lại không cảm thấy tự ti về kích cỡ của mình mà trong lòng còn thầm nghĩ các tư thế để làm Hạ Đình sướng như bệ hạ làm với Vương gia. Tính khí đang được vuốt ve làm cho Hàn Vũ suy nghĩ càng thêm dâm loạn. Sau đó bắn ra.
Bỗng bàn tay lần mò ra phía sau hắn, trên tay còn có ít cao dược lành lạnh. Ngón tay mang theo cao dược chạm vào **** *****. Hàn Vũ đang sướng như tiên liền giật mình đẩy Hạ Đình ra.
" Ngươi muốn làm gì? " _ Hàn Vũ nhíu mày.
" Tất nhiên là khuếch trương để một lát đi vài sẽ đỡ đau hơn rồi " _ Hạ Đình lấy một ít cao dược trong lọ ra.
" Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể đâm được ta hay sao, chỉ có ta đâm ngươi chứ ngươi không đâm được ta đâu " _ Hàn Vũ mỉm cười nhìn Hạ Đình, tay định cướp lấy lọ cao.
Hạ Đình không đồng ý liền né sang một bên, hai người một người trần trụi, một người thì chỉ còn độc nhất một cái quần dài đang mạnh mẽ giằng co với nhau. Giằng co một hồi cuối cùng Hạ Đình chịu thua, cởi quần leo lên giường gỗ nằm ngửa ra. Hàn Vũ vô cùng hài lòng mà tiến lại gần, liền bị Hạ Đình kéo xuống đè dưới thân.
" Ngươi như vậy mà dám lừa ta " _ Hàn Vũ vùng vẫy.
" Ta chỉ giúp ngươi sướng chứ không có lừa ngươi " _ Hạ Đình vừa nói vừa thoa cao dược vào huyệt của Hàn Vũ chậm rãi khuếch trương.
Sau một lúc khuếch trương thì **** ***** đã trở nên mềm mại, Hàn Vũ sớm đã không còn sức để giãy giụa nữa. Hạ Đình bôi một chút cao dược lên ** *** to lớn rồi chậm rãi mà đâm vào.
" Đa.....auu rách mất đồ khốn này! " _ Hàn Vũ đau đến chảy nước mắt, cả người căng cứng.
" Thả lỏng nào, ngươi kẹp chặt quá sau này sợ rằng ngươi không được hưởng thụ nữa đó ".
Cả cơ thể Hàn Vũ dần dần thả lỏng, Hạ Đình thấy Hàn Vũ đã thả lỏng cơ thể y liền chậm rãi di chuyển.
" Mà cũng thật kì lạ, Nhiếp chính vương cho dù có bị kiếm đâm xuyên cơ thể cũng không rơi một giọt nước mắt, bây giờ chỉ bị một cây gậy bằng thịt dài chưa được nửa thanh kiếm đâm thôi mà đã sướt mướt thế kia " _ Hạ Đình lại tiếp tục trêu chọc Hàn Vũ, miệng vẫn nói nhưng phía dưới tốc độ đâm rút thêm nhanh.
" Hạ Đình ngươi là cẩu, dám trêu chọc ta, một ngày nào đó ta nhất định sẽ thao chết ngươi ah....ưm~ " _ Hàn Vũ mắng to, Hạ Đình liền ác ý mà đâm vào điểm mẫn cảm nhất sâu bên trong **** *****.
" Ta chờ ngày đó đến " _ Hạ Đình mỉm cười, dưới thân mạnh mẽ đâm rút, đâm nhanh đến mức Hàn Vũ không còn hơi sức để mắng chửi.
Hạ Đình nhìn người dưới thân dần chìm đắm vào khoái cảm mà ánh mắt trở nên mê man, y cúi xuống hôn lên khóe mắt ươn ướt, rồi đến khóe môi, hôn lên hai hạt đậu đỏ đang dựng đứng.
" Ái chà, sau lại không tiếp tục mắng ta nữa đi, hửm " _ Hạ Đình lại trêu chọc Hàn Vũ, mà bây giờ Hàn Vũ sướng đến mức dục tiên dục tử, có nói bao nhiêu cũng chả lọt nỗi vào tai.
Giường gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt do vận động mạnh, hai người làm ba lần thì Hàn Vũ than mệt muốn nghỉ, Hạ Đình thuận theo, dìu Hàn Vũ cùng đi tẩy rửa thân thể. Tẩy rửa thân thể xong liền leo lên giường nhắm mắt ngủ, Hàn Vũ mệt mỏi nên đã ngủ say, Hạ Đình thì vui sướng hôn một cái lên môi của hắn rồi sảng khoái ôm người vào lòng chìm vào mộng đẹp.
Hạ Đình và Hàn Vũ đã chìm vào mộng đẹp thì bên này Liễu Y Như đang vô cùng lo lắng. Phụ thân nàng ta nói rằng mối hôn sự này nhất định sẽ được chấp thuận nên nàng cũng yên tâm phần nào. Nhưng bây giờ nàng lại lo lắng sau khi gả đến phủ Nhiếp chính vương thì Hàn Vũ lại có thêm thê thiếp. Trái tim Hàn Vũ sẽ không ở chỗ của nàng ta nữa.
Liễu Y Như suy nghĩ một hồi liền nhớ đến nàng ta chỉ lo vui chơi mà bỏ qua lớp học thêu thùa, may vá. May vá, thêu thùa là điều cơ bản mà mỗi cô nương điều biết mà nàng ta còn bỏ ra sau đầu thì lễ nghi đã là gì. Nàng ta đi qua đi lại lo lắng một hồi liền đưa ra quyết định. Kể từ ngày mai nàng ta bắt đầu học lễ nghi, may vá, thêu thùa để không làm mất mặt Nhiếp chính vương.
Liễu Y Như quyết tâm phải học cho bằng được, nàng ta thổi tắt nến, đắp chăn ngủ để ngày mai nàng ta sẽ có tinh thần để bắt đầu học những lễ nghi cơ bản.
Góc hề hước:
Điều hối hận nhất của bạn là gì???
Hàn Vũ: Chính là không thể thao được Hạ Đình, ta muốn thao chết y ಥ‿ಥ.
Hạ Đình: Không thể dập tắt được quyết tâm đâm ta của tiểu thê tử Hàn Vũ ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
Thần Quân Kỳ: Không có thời gian để " chơi " cùng tiểu đệ đệ ┐(‘~\`;)┌.
Hoa Manh: Ca ca đâm rất sướng nhưng mà ta hay ngất xỉu giữa chừng (⌣\_⌣”).
Nghe tin sắp đi học trực tiếp trở lại, viết bài muốn gãy cái tay 😢😢😢.