Lăng Tư Duệ vừa đuổi tới liền thấy Tô Thành cùng Tô Vân lên xe taxi. Hắn dám chắc rằng nếu như để cậu lên xe thì đừng nói về chung một nhà, gặp nhau còn không gặp được nữa.
Lăng Tư Duệ tăng tốc độ chạy, chỉ còn một chút nữa là tới gần cậu Lăng Tư Duệ liền vấp chân ngã xuống. Xe taxi rời đi còn phả vào mặt Lăng Tư Duệ một làn khói đen. Lăng Tư Duệ cảm thấy ông trời đang đố kỵ với vẻ đẹp của mình nên mới trả đũa mình như vậy.
Lăng Tư Duệ nhanh chóng bắt xe đuổi theo. Hành trình cưới vợ của hắn lại thêm gian nan.
Cố Ngôn Thanh bây giờ đang thật là phiền não. Vì cái gì mà cái tên tình một đêm với cậu lại là sếp lớn của ba mẹ cậu. Cậu vừa biết tin này liền sốc đến mức ăn không ngon ngủ không yên mấy ngày liền.
Hôm nay cậu phải làm cơm cho thịnh soạn để chiêu đãi hắn đây. Hắn ta bảo với ba mẹ cậu là hắn sẽ đến thăm nhà nhân viên của công ty. Thế là nguyên một buổi chiều cậu chả được đi đâu chơi hết. Cố Ngôn Thanh thở dài một hơi, liền chăm chú vào nấu cơm.
Bây giờ đã là bảy giờ tối rồi, món ăn cuối cùng cũng đã được dọn ra. Cậu nghe tiếng mở cửa thì vẫn như thường lệ rót nước bưng ra bàn. Hôm nay cậu vắt cam, để cho ba mẹ bổ sung Vitamin C. Quay người lại thì thấy có thêm một người bước vào, cậu nhìn xuống. Ôi trời, cậu vắt có hai ly cam quên bén mất cái tên sếp lớn. Thế là cậu chạy thẳng vào bếp trước sự ngỡ ngàng của ba mẹ Cố.
" Thật thất lễ quá, Ôn tổng đừng chê " \_ Ba Cố mỉm cười lịch sự nói.
" Bác đừng gọi cháu là Ôn tổng, nghe xa lạ lắm, cứ gọi cháu là Ôn Viễn hoặc là A Viễn đi ạ " \_ Ôn Viễn cười trộm, gọi như thế để sau này ba mẹ vợ sẽ sớm quen thuộc.
" Mời cậu ngồi, để tôi vào bếp xem Thanh Thanh đã chuẩn bị gì chưa " \_ Mẹ Cố ôn hòa mỉm cười.
" Vâng bác gái " \_ Ôn Viễn cười rộ lên, nụ cười nhẹ nhàng.
Mẹ Cố cảm thấy vị Ôn tổng tài này không giống như lời đồn. Một người ôn hòa, dễ gần như thế không hiểu tại sao mọi người lại nói rằng cậu là một người ác độc, mưu mô. Mẹ Cố thầm khen Ôn Viễn trong lòng nhưng đâu biết rằng cái người ôn hòa dễ gần đó lại đang âm mưu ngủ với con của bà ấy.
Cậu lúc chiều đã ăn rồi nên không đói, bây giờ đang ở phòng khách xem phim tình cảm Hàn Quốc. Hộp khăn giấy cậu dùng để lau nước mắt gần hết rồi.
Ôn Viễn ở trong bếp trò truyện vui vẻ với ba mẹ Cố. Rượu vẫn cứ rót đầy ly. Ba mẹ Cố đã ngà ngà say rồi mà Ôn Viễn mắt vẫn sáng như sao về đêm.
" Trời đã khuya rồi, con cũng không làm phiền hai bác nữa, con xin đi về " \_ Ôn Viễn giả vờ chóng mặt, thân thể lắc lư như sắp ngã.
" Khuya rồi hay là con ở lại ngủ một đêm đi, con lại say như thế " \_ Mẹ Cố lo lắng nhìn Ôn Viễn.
" Đúng rồi đó, để bác kêu Thanh Thanh đỡ con lên phòng, nhà bác không giàu có gì, mong con đừng chê " \_ Ba Cố đồng ý với mẹ Cố.
" Con cảm hơn hai bác vậy con xin phép ở lại " \_ Ôn Viễn cười thầm. Ba mẹ vợ mắc mưu rồi, há há.
Cố Ngôn Thanh đang định cho quả cherry vào miệng liền nghe thấy ba Cố gọi, cậu lật bật mà chạy đến phòng bếp. Ba cậu bảo cậu phải đưa Ôn Viễn lên phòng, hắn ta quá say. Thế là Cố Ngôn Thanh vâng lời dìu tổng tài mưu mô lên phòng. Ba mẹ Cố thì dọn dẹp, dù sao con trai họ đã nấu rồi, không lẽ lại bắt nó dọn nữa.
Sau khi dọn dẹp xong thì ba mẹ Cố đều đi về phòng của mình. Cố Ngôn Thanh thì dìu Ôn Viễn đến phòng của cậu, cho Ôn Viễn nằm lên giường của cậu.
Hoa Manh theo chồng rồi. Giường tầng chỉ còn một tầng dưới, tầng trên cậu đã cất đồ đạt linh tinh lên hết rồi. Cố Ngôn Thanh thở dài, đành phải don thôi, hôm nay chắc chắn cậu sẽ ngủ trễ đây a~.
Khi Cố Ngôn Thanh vừa quay người lại thì cái người say xỉn kia lại chuẩn xác nắm lấy tay cậu kéo người lên giường. Cố Ngôn Thanh chưa kịp phản ứng thì đôi môi cậu lại bị môi của Ôn Viễn mạnh mẽ hôn xuống. Cậu há miệng vùng vẫy phản kháng, chiếc lưỡi của Ôn Viễn linh hoạt đi vào. Hôn đến khi cả người Cố Ngôn Thanh mềm nhũn, không còn kháng cự được nữa.
Ôn Viễn cởi quần áo của hai người ra vứt xuống, hắn hôn lên đôi mắt đang rưng rưng, rồi hôn dài xuống cổ, xương quai xanh, ngực. Ngón tay thon dài tiến vào tiểu động, đem nó nới lỏng. Ôn Viễn sau khi nới lỏng liền đem \*\* \*\*\* thay thế cho ngón tay hắn tiến vào. Hai người phối hợp kẻ đâm người rên, tùy theo tư thế mà âm thanh rên lớn hay nhỏ. Còn sức đâm thì chỉ có nhanh và mạnh chứ không giảm xuống. Hai người ngừng lại là lúc hai giờ sáng.
Nhà tiên tri Cố Ngôn Thanh tiên đoán bản thân ngủ trễ bản thân liền ngủ trễ. Ngủ trễ không vì việc dọn dẹp đồ đạt linh tinh mà ngủ trễ vì việc khác a~.