Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Đã một tuần rồi cậu chưa ra ngoài, hôm nay cậu lén lút mà chạy ra tìm Lăng Tư Duệ, ngày nào Lăng Tư Duệ cũng đứng chờ cậu ở phía dưới nhưng chị cậu không cho cậu ra gặp mặt Lăng Tư Duệ. Cậu đành phải tự thân vận động vậy, hôm nay cậu với Lăng Tư Duệ hẹn nhau ở tiệm đồ uống để cùng nhau tìm cách để chị cậu chấp nhận Lăng Tư Duệ đây.

Tô Thành vào tiệm liền nhìn xung quanh, thấy Lăng Tư Duệ ngồi ở một chỗ góc khuất liền nhanh chân chạy lại. Lăng Tư Duệ vừa thấy người chạy lại liền giang tay ôm Tô Thành vào lòng. Nắm tay, hôn trán, rồi hôn má, hôn một hồi liền bị Tô Thành ghét bỏ đẩy ra.

" Hôn gì mà hôn, chúng ta phải tìm cách cho chị chấp nhận anh đây " _ Tô Thành ghét bỏ lau đi nước bọt dính trên trán, má.

" Hay là chúng ta cùng nhau bỏ trốn đi, cùng đến một nơi khác sống hạnh phúc " _ Lăng Tư Duệ đưa ra ý kiến.

" Không được, em không nỡ rời xa chị, lại càng không muốn xa anh. Dẫu sao chị cũng chăm sóc, nuôi dưỡng em mà " _ Tô Thành từ chối ý kiến của Lăng Tư Duệ, trầm tư mà suy nghĩ.

" Hay để anh giải thích với chị em đi " _ Lăng Tư Duệ kiên quyết phải làm rõ cái hiểu lầm này.

" Em đã giải thích rồi mà chị không tin, anh nghĩ chị tin anh sao " _ Tô Thành khinh bỉ nhìn Lăng Tư Duệ.

" Vậy thì chúng ta phải làm sao đây " _ Lăng Tư Duệ bây giờ rối như tơ vò.

" Ai bảo anh phong lưu, bây giờ nợ phong lưu nó tìm anh trả đũa " _ Tô Thành nhắc tới liền bực mình.

" Thôi mà, anh biết anh sai rồi, em mau nghĩ cách giúp anh đi, anh sẽ lấy thân báo đáp em " _ Lăng Tư Duệ chu môi làm nũng, hôn lên môi Tô Thành một cái " chóc ".

Tô Thành mặc kệ Lăng Tư Duệ làm gì thì làm, cậu vẫn ngồi đó trầm tư suy nghĩ. Lăng Tư Duệ thấy cậu không chú ý liền để cậu ngồi lên trên đùi bản thân, hảo hảo mà yêu thương một hồi nữa. Lăng Tư Duệ liền nhân lúc Tô Thành không chú ý bóp mông cậu một cái, Tô Thành lúc này cũng giật mình mà đánh vào cái tay bóp không đúng chỗ kia.

" Ban ngày ban mặt, phát dục cái gì hả? " _ Tô Thành sau khi nói xong liền khựng lại một hồi lâu. Sau đó hớn hở quay sang nhìn Lăng Tư Duệ cười như nở hoa: " A Duệ có cách rồi, bây giờ chúng ta giả vờ gạo nấu thành cơm thì chị sẽ chấp nhận thôi ".

" Giả vờ? " _ Lăng Tư Duệ khó hiểu tại sao phải là giả vờ mà không làm thật nhỉ?

" Là chúng ta đi thuê một phòng sau đó cùng nhau ở chung, tạo ra mấy cái dấu xanh xanh, hồng hồng, tím tím là xong " _ Tô Thành hướng dẫn cho một tên lão luyện trong việc này.

Nhìn cậu hí hửng nói mà Lăng Tư Duệ buồn cười, ngây thơ như thế, cậu càng ngày làm hắn không dứt ra được.

Thế là Tô Thành cùng Lăng Tư Duệ dắt tay nhau đi thuê phòng. Nhìn cậu tung tăng nhảy chân sáo làm hắn cũng vui theo cậu. Cả đời này hắn cũng không buông tha cho cậu đâu. Cậu nhất định phải là vợ của hắn!

Hai người đi đến một cái khách sạn, hai người được lễ tân đưa cho chìa khóa phòng số 520. Tô Thành vui vẻ nhìn số phòng mà cười tươi, quay sang lay lay tay Lăng Tư Duệ khoe con số này có nghĩa là Em yêu anh hoặc Anh yêu em đó. Lăng Tư Duệ liền hôn lên trán cậu một cái. Tô Thành ngậm ngón tay của bản thân rồi quẹt lên má của Lăng Tư Duệ rồi cười lớn chạy đi. Lăng Tư Duệ chỉ biết cười.

Hắn vào phòng sau cậu, vừa bước vào phòng liền thấy cậu đang cởi áo ra, hắn nhanh tay khóa cửa phòng lại. Nhặt lên cái áo, bắt cậu mặc lại.

" Em cởi áo làm gì thế kia? " _ Lăng Tư Duệ khí huyết sôi trào che đi đũng quần.

" Cởi áo cho anh tạo mấy cái vết đó, chúng ta phải giả vờ gạo nấu thành cơm mà " _ Tô Thành bực mình rõ ràng đã nói ngay từ đầu rồi mà cũng không hiểu.

" Nhất thiết phải cởi sao? " _ Lăng Tư Duệ ngại ngùng nhìn cậu quăng đi chiếc áo mà mặt không đỏ tim không đập nhanh.

" Đúng a~, chả lẽ không cần sao? " _ Tô Thành khó hiểu. Cậu hồi đó đến giờ có biết gì về mấy cái việc xấu hổ này đâu. Tiểu Tô Thành cũng chỉ dùng để đi vệ sinh thôi chứ có làm được gì đâu.

Thấy Tô Thành ngây ngô trong việc này Lăng Tư Duệ liền nổi lên tà tâm. Cái thứ ngay đũng quần cũng lớn thêm một vòng.

" Cần chứ, cần phải cởi thêm quần nữa đó em không biết sao " _ Sói già Lăng Tư Duệ nói dối không chớp mắt.

" Thật sao, vậy đợi em cởi ra cái đã " _ Tô Thành nói là làm, cậu đứng dậy cởi quần quăng đi. Rồi nhanh chóng leo lên giường, ngoắc tay với Lăng Tư Duệ.

Lăng Tư Duệ đâu thể chậm trễ, liền lại gần giường nằm đè lên người Tô Thành. Môi dán lên cổ cậu tạo ra những ấn kí màu hồng nhạt. Lăng Tư Duệ hôn lên xương quai xanh, rồi lại hôn lên má cậu, hôn lên môi cậu, nhẹ nhàng cắn mút. Bàn tay lại nắm lấy tiểu Tô Thành mà xoa nắn.

Tô Thành rên lên, vặn vẹo thân thể. Cậu bị Lăng Tư Duệ hôn đến cơ thể mềm nhũn. Cả người đỏ như tôm luộc. Nhũ hoa bị Lăng Tư Duệ ngậm lấy, nhẹ nhàng day cắn. Tiểu Tô Thành cũng nhanh chóng đạt đến cao trào, chất lỏng sền sệt bắn ra dính vào lòng bàn tay Lăng Tư Duệ.

Lăng Tư Duệ lại sờ vào tiểu động của cậu. Hắn cười khẽ, đem chất lỏng của cậu bôi vào tiểu động, nhanh chóng một ngón tay liền đi. Tô Thành bị dị vật xâm nhập mà vùng vẫy. Nước mắt sinh lý chảy ra, miệng lại mắng Lăng Tư Duệ không ngừng. Lăng Tư Duệ liền hôn lên môi cậu, lưỡi bị hắn đùa giỡn khiến bao nhiêu lời mắng chửi chưa kịp thốt ra lại chui hết vào.

Rất nhanh ngón tay thứ hai lại tiến vào, Lăng Tư Duệ làm theo cách tiểu Tư Duệ ra vào mà ra vào tiểu động, ngón tay hết gãi rồi lại móc. Ngón tay thứ ba liền nhanh chóng chui vào, học tập theo hai ngón tay trước. Lăng Tư Duệ khuếch trương đủ rồi liền rút ngón tay ra. Tô Thành đôi mắt long lanh, cảm thấy chỗ tư mật trống rỗng liền ra sức vặn vẹo. Tiểu Tư Duệ được kéo ra khỏi quần đặt ngay cửa động từ từ tiến vào. Hắn vứt đi chiếc áo đang mặc sớm đã ướt mồ hôi. Chiếc quần liền nhanh chóng bay theo chiếc áo nằm dưới đất.

Dù cho có thực hiện đầy đủ các bước nhưng cậu vẫn đau đến bật khóc nức nở. Hắn liền ôm lấy cậu đợi cậu tiếp nhận được tiểu Tư Duệ liền nhẹ nhàng luân động, sau đó liền sắm vai cầm thú mà mạnh mẽ tiến công. Tô Thành bây giờ bị làm đến không biết gì, chỉ có thể há miệng mà rên rỉ, phối hợp theo Lăng Tư Duệ. Tiếng rên càng lớn hơn khi Lăng Tư Duệ vô tình đỉnh vào tuyến tiền liệt.

" A~~, tìm thấy rồi " _ Lăng Tư Duệ cười khẽ lại ra sức chiến đấu. Hôm nay hắn nhất định phải làm cho " gạo nấu thành cháo " luôn.

Nhấn Mở Bình Luận