Lăng Tư Duệ và Tô Thành về nhà đã vào lúc hai giờ chiều. Tô Thành bây giờ toàn thân vô lực, được Lăng Tư Duệ bế đi về. Tô Thành thuận theo dựa vào người Lăng Tư Duệ ngủ gật. Gọi một chiếc xe taxi, lên đường trở về nhà.
Về đến nhà đã là ba mươi phút sau, Tô Thành được Lăng Tư Duệ đặt nằm xuống ghế sofa. Lăng Tư Duệ vào bếp nấu một ít cháo cho Tô Thành sau khi thức dậy liền ăn. Loay hoay một hồi cuối cùng cháo cũng đã nấu xong. Cháo mà Lăng Tư Duệ nấu là cháo thịt bằm, thịt bằm nhuyễn nấu chung với cháo tỏa ra hương thơm mê người.
Đậy nắp nồi cháo lại sau đó đi ra sofa, ngắm nhìn dung nhan của cậu. Hắn ngồi xuống nền nhà, gương mặt kề sát mặt cậu. Hắn hôn lên khóe mắt cậu một cái, vẫn cảm thấy không đủ liền hôn lên trán cậu một cái, lại cảm thấy không đủ liền tiếp tục hôn.
Cậu đang ngủ rất say bị hôn đến tỉnh dậy. Bị Lăng Tư Duệ đè làm khiến cậu vừa mệt vừa đau. Bây giờ còn không cho cậu ngủ nữa. Thiệt là tức giận quá, một chút phải bảo chị cho cậu nằm trên mới cho Lăng Tư Duệ lấy cậu.
Lăng Tư Duệ thấy người đã tỉnh liền hôn thêm vài cái. Tô Thành tức giận liền đấm cho Lăng Tư Duệ một cái vào mặt. Lăng Tư Duệ mếu máo nhìn Tô Thành.
" Tại sao em lại đấm anh chứ, em giận chuyện anh lừa em thì cũng đừng đấm mạnh như vậy, hủy dung anh thì sao? " _ Lăng Tư Duệ ai oán nhìn cậu đang định nhắm mắt ngủ tiếp.
" Đấm yêu, không chịu được thì em lấy chồng khác, hừ!! " _ Tô Thành nhắm mắt nói.
" Gạo cũng nấu thành cháo rồi, ai cho em lấy chồng khác " _ Lăng Tư Duệ nhéo má Tô Thành.
" Em cho " _ Tô Thành bĩu môi.
" Em mà dám lấy chồng khác anh làm em nữa bây giờ " _ Lăng Tư Duệ phối hợp theo lời nói, bàn tay sờ xuống nhũ hoa của Tô Thành.
" Vâng em chỉ lấy anh, bây giờ em đói rồi " _ Tô Thành chu môi nói.
" Hừ, coi như em thức thời " _ Lăng Tư Duệ trước khi đi còn hôn lên môi Tô Thành một cái " chụt ".
Lăng Tư Duệ múc cháo ra tô, sau đó rót thêm ly sữa, bưng ra phòng khách. Hắn ngồi xuống cạnh cậu, múc cháo lên thổi vài cái rồi đưa đến miệng cậu. Cậu ngoan ngoãn mà ha miệng ăn. Sau khi đút cậu hết to cháo liền đưa sữa cho cậu. Đợi cậu uống xong lấy giấy lau miệng cho cậu rồi dọn dẹp.
Tô Vân vừa về nhà liền thấy em trai mình nằm xoa bụng. Trong bếp lại có tiếng nước chảy. Cô đi vào định hỏi em trai tại sao không khóa nước liền thấy em trai một thân đầy dấu vết hoan ái. Em trai cô là làm với thằng nào mà thế kia. Tô Vân chạy lại kéo em trai ngồi dậy, dồn dập hỏi: " Em đây là làm sao hả? Ai làm em nói cho chị nhanh để chị còn bắt nó đi chịu trách nhiệm nữa "
Lăng Tư Duệ vừa đi ra liền nghe thấy câu nói của Tô Vân. Lăng Tư Duệ hớn hở chạy lại ôm lấy cậu chân thành nhìn Tô Vân.
" Em làm nên em xin được chịu trách nhiệm, mai tụi em đi thử đồ cưới " _ Lăng Tư Duệ vui như được mùa.
Tô Vân khi thấy Lăng Tư Duệ mặt liền đơ lại. Tại sao lại là thằng nhóc thối tha này chứ. Tại sao em trai cô lại bị thằng nhóc hoa công tử này bóc tem cơ chứ hả? Tại sao? Tại sao lại như thế?
" Nếu là cậu thì không cần đâu nhé! " _ Tô Vân cười gượng nhìn Lăng Tư Duệ.
" Không được là một thằng đàn ông em phải chịu trách nhiệm với việc mình đã làm! " _ Lăng Tư Duệ cương quyết.
" Vậy thì ngoài kia bao nhiêu người đang chờ cậu chịu trách nhiệm kìa " _ Tô Vân bực hết cả mình.
" Thôi hai người đừng có cãi nữa mà " _ Tô Thành lên tiếng giải vây cho Lăng Tư Duệ.
" Em muốn lấy Lăng Tư Duệ chị đồng ý đi được không, dù sao gạo cũng nấu thành cơm rồi. Chị còn không bắt Lăng Tư Duệ chịu trách nhiệm với em, chị tính để cậu ta ăn rồi kéo quần chạy sao!
" Cậu ta dám chạy, chị liền cắt luôn cho cậu ta khỏi đi làm bậy nữa, hừ!! "
" Vậy là chị đồng ý rồi hả? " _ Tô Thành hớn hở.
" Ừ, cậu ta mà dám làm em khóc, chị sẽ mượn dao của A Tư bán thịt heo cắt cái đó của cậu ta " _ Tô Vân xoa đầu Tô Thành, đôi mắt chứa đựng sự cưng chiều.
Lăng Tư Duệ cùng Tô Thành vui vẻ ôm lấy nhau. Tô Thành xúc động đến khóc lên. Cuối cùng hai người cũng có thể ở bên nhau rồi.
Một tháng cũng đã trôi qua, Cố Ngôn Thanh ngoại trừ đi học, ăn, ngủ rồi chơi cùng Hoa Manh ra thì chả làm việc gì. Cả người cũng béo hẳn ra một vòng. Chỉ là đôi mắt lại có thêm một quầng thâm do thiếu ngủ. Nguyên nhân thiếu ngủ do phòng ngủ không có cách âm.
Hôm nay sau khi làm bài tập về nhà cậu định ngủ bù thì liền nghe chuông cửa. Cố Ngôn Thanh ngáp vài cái liền chậm rì rì xuống mở cửa. Lúc nãy Lăng Tư Mặc dẫn Manh Manh đi siêu thị mua chút đồ rồi, chỉ có một mình cậu ở nhà. Cậu vừa mở cửa ra liền bị người ta kéo ra, cậu chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì người kia thuận tay đóng cửa sau đó bế cậu nhét vào xe.
Đợi đến khi xe đã lái đi rồi thì cậu mới hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cái này gọi là bắt cóc giữa ban ngày đi, mà bắt cóc thời nay cũng trắng trợn ghê. Mà khoan, người bắt cóc cậu cậu cảm thấy quen quen nha. Cố Ngôn Thanh quay sang nhìn thì trợn mắt, đây là cái tên Ôn Viễn vô liêm sỉ mà. Tại sao hắn biết cậu ở đó?
" Anh định đưa tui đi đâu? " \_ Cố Ngôn Thanh trừng Ôn Viễn.
" Đi đến hôn lễ để kết hôn chứ đi đâu " \_ Ôn Viễn nhẹ nhàng nói.
" Anh mau quay xe trở về cho tôi nhanh lên " \_ Cố Ngôn Thanh kéo tay Ôn Viễn.
" Nếu em chê hôn lễ ở nhân gian chưa đủ tốt anh cũng không ngại cùng em xuống địa ngục tổ chức hôn lễ đâu. Sẵn tiện cho dòng họ anh biết mặt em rồi dự hôn lễ luôn " \_ Ôn Viễn vẫn bình tĩnh mà lái xe.
Lời uy hiếp của Ôn Viễn quả nhiên có hiệu quả, Cố Ngôn Thanh lập tức buông tay ra, nhưng miệng vẫn không ngừng đòi quay lại. Ôn Viễn tức giận thật rồi, liền nói to: " Em mà còn nói nữa chúng ta cùng chơi xe chấn ".
Cố Ngôn Thanh im lặng, nhìn Ôn Viễn lái xe đến lễ đường. Đưa cậu vào phòng thay đồ, xong rồi ôm cậu ra lễ đường làm lễ. Xong hết mọi chuyện cậu vẫn không thể tin được bản thân cậu vậy mà đã kết hôn rồi. Nhìn hai tờ giấy đỏ trên bàn mà khóc thầm, vậy là mông cậu sắp nở hoa rồi sao.
Cố Ngôn Thanh liền trốn vào phòng tắm, mà bản thân cậu đâu ngờ rằng bản thân cậu lại tự mình hại mình, nằm hai ngày trên giường là kết quả của việc phòng tắm play.