Âu Dương Thần lấy ra chìa khóa từ túi quần, tay cầm chìa khóa hơi run nên lúc cắm chìa khóa liền bị lệch hai lần. Đến lần thứ ba thì cuối cùng cũng mở được cửa. Âu Dương Thần thở phào, liền nhanh chóng ôm người đi vào. Sau đó khóa cửa lại, gài thêm chốt rồi ôm người đi vào phòng tắm.
Hoa Manh cả người nóng đến mơ màng, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Tóc mái cũng bị mồ hôi làm ướt dính trên trán. Áo sơ mi bây giờ hoàn toàn mở rộng, lộ ra khung cảnh khiến cho người đang ôm mình muốn bốc hỏa.
Ánh mắt cậu lộ ra vẻ phong tình hiếm có, tay ôm lấy cổ hắn, chân thì quấn quanh eo hắn, cả người cậu dán sát lên người hắn, còn vô ý mà cọ xát. Cậu bây giờ cảm thấy bản thân rất nóng, đầu óc mơ hồ không rõ. Chỉ biết rằng bản thân đang ôm một cái gì đó rất mát. Cậu rất thích cái cảm giác này, rất dễ chịu. Cậu muốn nữa!
Âu Dương Thần bị cọ xát đến đổ mồ hôi. Hắn nhanh chân đem người vào phòng tắm. Xả nước lạnh đầy bồn tắm rồi để người vào. Nhưng mà cậu ôm quá chặt, hắn không có cách nào để kéo cậu ra khỏi người mình. Hai người một người ôm một người thì kéo, kéo một hồi liền cùng nhau ngâm nước lạnh.
Âu Dương Thần đen mặt, rõ ràng là hắn đi bàn công việc, sao bây giờ lại ôm phải cái người này cơ chứ! Một thân tây trang được chuẩn bị kĩ lưỡng của hắn hôm nay trở nên vô nghĩa rồi sao.
Đang mãi mê suy nghĩ thì Âu Dương Thần cảm nhận được Hoa Manh đã buông tay ra. Chưa kịp vui mừng thì ngay lập tức đơ mặt vì hành động của Hoa Manh. Hoa Manh đang cởi quần áo của chính mình quăng đi. Da của cậu trắng trẻo, mịn màng. Khi chạm vào liền cảm nhận được xúc cảm mềm mại.
Ánh mắt Âu Dương Thần triệt để tối sầm lại khi thấy cậu vô thức đưa tay vân vê nụ hoa đã sớm trướng lên. Tiểu Hoa Manh thì đang đứng thẳng, di chuyển theo hành động của chủ nhân nó. Âu Dương Thần bây giờ làm gì còn nhớ đến hôm nay bản thân mình đi bàn công việc. Vội vàng ôm cậu ra khỏi bồn tắm đầy nước lạnh, ôm người đến giường.
Hoa Manh lại cảm nhận được cái cảm giác mát mẻ lúc đầu, liền nhanh chóng quấn chặt Âu Dương Thần mà cọ xát. Tiểu Hoa Manh cũng cọ xát vào quần áo của Âu Dương Thần theo nhịp của cậu. Cọ xát đến nỗi cả người mềm nhũn, vô lực mà ngã xuống giường. Tiểu Hoa Manh vẫn đứng thẳng.
Âu Dương Thần nhanh chóng cởi đi quần áo ướt sũng của mình. Sau đó nắm lấy tiểu Hoa Manh mà lên xuống. Dục vọng được an ủi khiến cho Hoa Manh sướng đến nỗi không kìm được tiếng rên rỉ. Sau một hồi liền phóng thích hết tất cả vào tay Âu Dương Thần.
Âu Dương Thần cười nhẹ, hôn lên môi cậu. Tay lại không an phận mà đi xuống dưới. Do không có chất bôi trơn nên hắn liền dùng chính tinh hoa của cậu. Một ngón tay đi vào tiểu động, nhẹ nhàng gãi gãi. Tiểu động bị dị vật xâm nhập liền co rút. Rất nhanh ngón tay thứ hai liền đi vào, cùng chung chí hướng với ngón tay kia mà trêu chọc tiểu động. Tiểu động dần quen với việc dị vật xâm nhập liền thả lỏng. Ngón tay thứ ba dễ dàng tiến vào, hùa theo hai ngón tay kia mà trêu chọc tiểu động ấm áp mềm mại.
Ngón tay của Âu Dương Thần vẫn chăm chỉ ma sát để nới lỏng tiểu động, miệng vẫn không thua kém ngón tay mà hôn khắp nơi trên cơ thể cậu để lại thật nhiều dấu hôn màu hồng nhạt. Bàn tay kia thấy vậy liền học theo sự chăm chỉ của ngón tay cùng cái miệng liền nhanh chóng hành động, chuẩn xác tóm được nụ hoa mà véo.
Tiểu động được ngón tay khuếch trương kĩ càng, ngón tay lại luyến tiếc mà tạm biệt tiểu động. Tiểu Dương Thần phấn chấn đã ngẩng đầu từ lúc nào liền thay thế cho ngón tay mà tiến vào. Hoa Manh bị tiểu Dương Thần đâm liền sướng đến cong người lên. Âu Dương Thần liền thuận tiện mà ngậm cắn nụ hoa.
Cơ thể cậu đong đưa theo nhịp đâm rút của hắn. Chiếc lưỡi ấm nóng của hắn lại không rời nụ hoa, mà ra sức cắn mút. Đến khi cảm nhận được chiếc lưỡi có ý định rời đi cậu liền dùng sức ôm lấy đầu hắn lại. Tiểu động cũng vì cậu dùng sức mà ra sức co rút theo. Tiểu Dương Thần thoải mái đến nỗi muốn phóng thích ra, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại được. Hắn phát ra tiếng thở dốc đầy nặng nề.
Âu Dương Thần kịch liệt ra sức đâm rút. Hoa Manh thì bị đâm đến nỗi vô lực, khàn giọng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào. Hai thân thể quấn quýt với nhau, tiếng rên rỉ của cậu to đến mức phòng có cách âm nhưng chỉ cần đứng gần một cửa phòng một chút liền nghe được. Mấy nhân viên vô tình đi ngang liền đỏ bừng mặt. Nhanh chóng rời đi thật nhanh để không nghe thấy âm thanh đầy xấu hổ kia nữa.
Vẫn là không kịp đăng trước 0h 😑 tốc độ đánh chữ của tui cần phải rèn luyện thêm chứ kiểu này là không kịp.
Chuyện là hôm nay tui có vào Noveltoon mọi người ạ, thì tui cũng đọc thử cái tác phẩm của tui viết. Và tui đã phát hiện ra cái dãy phân cách đáng êu siu cute của tui bay màu rồi 🤣 đọc mà nó dính liền thôi 🤣🤣.
Cảm ơn mọi người đã quan tâm tui, chúc mọi người ngủ ngon 😴.
Pái paiiiiiii 👋👋.