Ba mẹ Mộc sau khi cùng mấy người bạn già trò chuyện vui vẻ liền thấy Âu Dương Thần hí hửng đi ra về. Mẹ Mộc cũng không để ý lắm, vào bếp làm cơm sau đó đi lên phòng gọi con trai. Bà mở cửa phòng liền thấy con trai mình ngoan ngoãn nằm ngủ. Liền không nỡ đánh thức con, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi đi xuống bếp.
Âu Dương Thần lái xe rời đi, trong lòng thầm tính toán xem làm cách nào mới có thể nhanh chóng rước cậu về nhà. Nhớ lại bản thân lúc vệ sinh cơ thể rồi mặc lại quần áo cho cậu, một chút xíu nữa thôi hắn đã không kìm lòng lại mà đè cậu xuống. Cũng may là con cầm thú trong người hắn đã bị thiên thần Âu Dương Thần một chưởng đánh bay, ác quỷ Âu Dương Thần sợ hãi mà trốn mất tăm. Nên cậu mới an toàn mà ngủ trên tay hắn.
Âu Dương Thần suy nghĩ đâm chiêu, đang lái xe mà tâm trí như bay về cội. Âu Dương Thần vượt qua hai cột đèn đỏ bị cảnh sát giao thông thổi còi, ra sức chặn lại mới hoàn hồn. Âu Dương Thần thắng gấp, cảnh sát giao thông cũng nhanh chóng xuống xe tiến lại gần gõ cửa sổ của xe. Và kết quả là Âu Dương Thần bị phạt một số tiền phải gọi là không quá lớn. Chỉ có điều là bằng lái của hắn bị tạm giữ ba tháng. Xe cũng bị giữ lại luôn.
Âu Dương Thần liền âm trầm gọi cho trợ lý.Khi trợ lý đến nơi cũng bị hù dọa một phen bởi ông chủ của mình. Còn cái việc tìm cách gì đó thì Âu Dương Thần biểu thị không cần nghĩ nữa, trực tiếp cướp người về là được. Dù sao thì hai người chuyện gì nên làm cũng đã làm, không nên làm cũng làm luôn rồi.
Còn Hoa Manh bên này được chồng yêu nhớ thương mà hắc hơi vài cái, sau đó lại lăn ra ngủ tiếp. Còn hai bé gấu bông vẫn đang ngồi bên cửa sổ, ngắm nhìn một bầu trời đêm không sao, không trăng, đến cả gió cũng không có.
Lâm Trạch trở về từ thành phố A, cậu vừa huýt gió vừa đi vào cổng chính nhà họ Lâm. Vừa bước vào cậu liền sững sờ bởi bầu không khí trong nhà. Cậu mới chỉ đi khỏi nhà gần hai tháng thôi mà, sao trong nhà lại trống vắng, ảm đạm thế kia. Có phải là vì nhớ thương đến Lâm đại thiếu gia đẹp trai là cậu nên mới như thế không? Cậu biết mà (人 •͈ᴗ•͈), mọi người làm sao mà quên được cậu cơ chứ.
Lâm Trạch hí hửng đi vào trong nhà, đâu hay biết rằng tất cả mọi thứ đều đã thay đổi. Đến cả thân phận của hai chị em cậu cũng vậy. Và nhà họ Lâm đang chuẩn bị một âm mưu thâm độc để nhắm vào cậu. Nhằm mục đích bắt cậu bán đi cúc hoa để trả nợ cho giúp nhà họ Lâm.
Lâm Trạch vừa vào đến phòng khách mọi người trong nhà liền vui vẻ đi ra đón cậu. Cậu khó hiểu nhìn chằm chằm mẹ mình - bà Lâm một người phụ nữ trong mắt quyền lực còn quan trọng hơn cả con cái đang nắm lấy tay cậu mà xoa. Rồi lại quay sang nhìn ông Lâm đang mỉm cười cực kì ôn hòa nhìn cậu. Đến Lâm Tâm Di đã từng bị cậu đánh bây giờ cũng đang vô cùng quan tâm đến cậu.
Lâm Trạch nhắm mắt hít thở sâu rồi lại mở mắt ra. Khung cảnh vẫn như vậy, ba mẹ cậu vẫn mỉm cười nhìn cậu, chỉ có Lâm Tâm Di còn nhìn ra trên mặt có chút miễn cưỡng. Cậu cũng không quá để ý đến Lâm Tâm Di, thứ bây giờ cậu để ý là ba mẹ cậu cuối cùng cũng đã thông suốt, không còn coi trọng quyền lực nữa. Lâm Trạch từ rất lâu đã thiếu tình thương của ba mẹ, trong phút chốc lại rơi vào cái bẫy đã được sắp đặt từ trước của ba người nhà họ Lâm. Lâm Trạch đã bị nhấn chìm trong sự lừa dối của ông bà Lâm mà chẳng hề hay biết, còn vui vẻ mà chui đầu vào lưới.
Còn Lâm Huệ cùng Mộc Lan ở thành phố A ngày ngày vui chơi, mua sắm. Lâm Huệ coi Mộc Lan như chị em ruột trong nhà, đến khi em trai dọn đi rồi mà cô cũng không bảo Mộc Lan dọn lên tầng trên. Lâm Huệ cảm thấy rất tốt khi có Mộc Lan ngủ kề bên. Cả người chị ấy ấm áp vô cùng, chị ấy như một cái lò sưởi vậy, Lâm Huệ cô cực kì thích. Với lại đến tối hai người còn có thể cùng nhau trò chuyện, cười đùa vui vẻ một chút rồi nghỉ ngơi. Quá đúng ý cô còn gì, Mộc Lan quả thật là một người chị em tốt.
Lâm Huệ đâu hay biết rằng người mà cô xem như chị em lại không xem cô như vậy. Người ta sớm đã xem cô như vợ của mình, ỷ lại vào giới tính nữ của bản thân mà ăn không biết bao nhiêu đậu hủ của cô. Chỉ có cô ngây thơ mà xem người ta như người thân trong nhà thôi.
Góc hề hước:
Lâm Huệ: Chị Mộc Lan em cực kì thích chị, chị thật sự là một người bạn, người thân cực kì tốt. Thật thích chị (。・ω・。)ノ♡.
Mộc Lan: Chị lại không xem em là người bạn, người thân đâu! Em đừng có mà ảo tưởng như thế ( `\_ゝ´).
Lâm Huệ: ( rưng rưng ) Tại sao chị lại đối xử với em như vậy! Uổng công em còn xem chị như người thân trong gia đình! Vậy rốt cuộc chị xem em là gì của chị vậy hả? (#`д´)ノ.
Mộc Lan: Chị chỉ xem em là cô vợ nhỏ của chị, hằng ngày được chị yêu thương, cưng chiều mà thôi (づ ̄ ³ ̄)づ. Đi shopping nào bấy bề iu dấu của chị ╰(^3^)╯.
Lâm Huệ: Sao chị không nói sớm làm em cứ tưởng ( thở phào ). Nếu chị đã xem em như vợ rồi thì nhanh chóng giao hết tài sản cho em giữ đi (✧∀✧)/.
Mộc Lan: Được, chị nguyện làm thê nô cho em ( lấy hết tài sản bao gồm đất đai, công ty và vân vân....mây mây ).
Ba mẹ Mộc: ¯\\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽\_/¯.