Hoa Manh không hiểu mẫu thân là cái gì liền ngoắc tay vơi nô tì đang cầm một con gà nướng. Hoa Manh xé lấy cái cánh gà, đưa đến bên miệng của người tự xưng là mẫu thân gì đó.
Dung Mị đang mãi mê suy nghĩ liền nghe mùi gà nướng thơm lừng. Dung Mị hoàn hồn, nhìn bàn tay trắng nõn đang cầm cái cánh gà. Hoa Manh tốt bụng cho Dung Mị một cái cánh gà, còn tận tình đưa đến bên miệng Dung Mị. Nhưng đưa làm sao từ miệng thành má. Cánh gà dính đầy dầu quét qua má của Dung Mị để lại một vết dầu dài bóng loáng.
Dung Mị đơ người, một lúc sau liền thập phần vui vẻ vì bản thân được con trai mời ăn gà. Dung Mị không ngại thân phận bản thân mình là thái hậu một quốc mà đưa tay cầm lấy ăn ngon lành. Dung thái hậu ăn gà ngon quá liền ngoắc tay bảo nô tì để gà lên bàn, hai mẫu tử nhà họ Dung thay nhau gặm hết một con gà. Gương mặt đến môi hai người dính dầu bóng loáng như thoa son. Hoa Manh ăn ngon ăn đến no, ngồi đó ợ một cái rõ to.
Nhiếp chính vương cười gượng gạo nhìn hai mẫu tử nhà họ Dung. Nhìn Hoa Manh ợ xong liền chỉ chỉ bánh hoa quế, thế là hai mẫu tử lấy khăn lau tay cầm bánh hoa quế lên ăn. Hàn Vũ có chút sợ hãi với sức ăn của Dung thái hậu cùng Dung vương gia liền cáo từ rời khỏi.
Hàn Vũ vừa đi không bao lâu hoàng đế Thần Quân Kỳ liền giá đáo. Tiếng của công công the thé như vịt đực, xé gió miễn cưỡng chui vào lỗ tai của Dung Mị. Dung Mị mặc kệ, liền cầm một thanh kẹo hồ lô lên ăn. Dung thái hậu đã mặc kệ thì Dung vương gia vốn chả để vào tai. Ánh mắt chỉ nhìn vào cái bánh hoa quế ngọt ngào thơm ngon.
Thần Quân Kỳ bước vào liền bắt gặp một đống xương gà trên bàn, bánh hoa quế còn đúng hai cái. Xiên hồ lô được xếp ngay ngắn bên cạnh đống xương gà. Thần Quân Kỳ khóe môi giật giật, một người đường đường là thái hậu, một người thì là vương gia mà ăn như này. Người ngoài nhìn vào liền tưởng rằng hắn đây nắm quyền, ức hiếp, cho cung nhân bạc đãi bỏ đói bọn họ mất.
Thần Quân Kỳ vờ ho hai cái, Dung thái hậu liếc mắt nhìn cũng chả thèm để ý. Hoa Manh thì trực tiếp không để ý, hai mí mắt đang đánh nhau muốn ngủ. Dung Mị cho cung nhân đến dọn dẹp, cho người tắm rửa sạch sẽ cho con trai. Thái hậu lại lau chùi sạch sẽ vết dầu sau đó nhìn con trai một cái rồi giá đáo về cung.
Thần Quân Kỳ nhìn một màn nước chảy mây trôi này thì đơ mặt. Rõ ràng hắn không phải là linh vật vậy tại sao không ai để ý đến hắn thế? Hắn đâu phải yêu quái, hắn đâu có tàng hình!
Hoa Manh tắm rửa sạch sẽ thơm tho liền chầm chậm đi ra ngoài. Quay sang nhìn Thần Quân Kỳ một cái, mặc kệ tất cả Hoa Manh ngáp dài một hơi liền leo lên giường nằm ngủ. Căng da bụng thì chùng da mắt, Hoa Manh quả thật rơi vào giấc ngủ một cách ngon lành cành đào.
Thần Quân Kỳ khóe môi giật giật thêm vài cái liền tức giận bỏ đi. Đi ngang gặp hoàng hậu Liễu Y Linh đang chuẩn bị hành lễ liền có chút chướng mắt.
" Cấm túc hoàng hậu một tháng, phạt chép ba ngàn lần kinh Phật! " _ Thần Quân Kỳ nhìn Liễu Y Linh nói.
" Thần thiếp không phục! Thần thiếp chưa làm gì sai cả tại sao lại cấm túc thiếp, phạt chép kinh Phật ba ngàn lần chứ! " _ Liễu Y Linh rưng rưng, run rẩy như cành liễu trước gió.
" Vốn dĩ gả cho trẫm đã là một sai lầm lớn của ngươi rồi! " _ Thần Quân Kỳ cười khẩy.
" Hoàng hậu phải nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của trẫm, nếu để kinh động đến thái hậu, chỉ sợ năm nay không yên ổn! " _ Thần Quân Kỳ phất tay áo rời đi. Công công cuối đầu khom lưng đi phía sau không nói một lời.
Bàn tay được giấu trong tay áo rộng thùng thình cấu vào nhau, gương mặt xinh đẹp không tì vết bây giờ chứa đầy sự giận dữ. Thần sắc vặn vẹo ác độc.
Liễu Y Linh nàng là đại tiểu thư của phủ Thái úy, từ lần đầu tiên gặp mặt Thần Quân Kỳ đã đem lòng yêu thích. Ngày đêm mong nhớ đến Thần Quân Kỳ. Nàng muốn được gả cho Thần Quân Kỳ, ngay lần đầu tiên tuyển tú liền uy hiếp nương cùng phụ thân để tiến cung. Nàng cuối cùng được lọt vào mắt của Thần Quân Kỳ, một bước đặt chân lên ngôi vị hoàng hậu, dưới hai người nhưng trên vạn người.
Nàng được ban cho một cung, vô cùng cách xa Dưỡng Tâm Điện, nơi đó được ban tên là Liễu Y cung. Đêm đến nàng vô cùng vui vẻ mà tắm rửa sạch sẽ được cung nhân đưa đến Dưỡng Tâm Điện, chờ đợi hoàng thượng. Nàng chờ rất lâu nhưng vẫn không thấy hoàng thượng đâu cả.
Đến rạng sáng hoàng thượng mang một thân long bào uy nghiêm về đến. Điều đầu tiên không phải hỏi nàng có chờ lâu không mà điều đầu tiên Thần Quân Kỳ nói là " Ta không yêu ngươi! ". Liễu Y Linh như chết lặng. Nàng còn biết được một sự thật.
Hóa ra Thần Quân Kỳ bái đường với nàng ta vì phụ thân nàng ta ra sức ép. Liễu Y Linh nhìn gương mặt sắc sảo trước mặt mà đau khổ vô cùng. Nàng thầm nhủ rằng tình cảm có thể từ từ mà bồi đắp. Nàng đã tiến cung chín năm nhưng Thần Quân Kỳ vẫn chưa viên phòng với nàng. Tâm tư từ từ mà vun đắp tình cảm của nàng dập tắt.
Thần Quân Kỳ không cùng nàng viên phòng, cũng chưa tổ chức tuyển tú. Nàng đã an vị làm hoàng hậu chín năm nhưng vẫn chưa có lấy một cái hài tử, điều này chả khác nào nói nàng không được sủng ái. Đã nhiều lần nàng chủ động tiến đến nhưng nhận lại toàn là ánh mắt lạnh nhạt, cùng với chép phạt kinh Phật.
Liễu Y Linh ngẫn người một hồi lâu, ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm hướng đi của Thần Quân Kỳ. Cắn răng mà rời đi chấp hành hình phạt của mình.
Góc hề hước:
Hàn Vũ: Đến đây với ca, ca hứa sẽ cho ngươi một cuộc sống vô cùng hạnh phúc (◍•ᴗ•◍)❤.
Thần Quân Kỳ: Ngươi mà đến ta liền đánh gãy chân ngươi Σ(▼□▼メ).
Hoa Manh: Mèo Mèo thật ngoan, lông thật mượt (๑♡⌓♡๑).
Mọi người có tải cái VNP để vào Mangatoon hông, tui hôm bữa tải mới vào được. Nó lag kinh khủng luôn á vào Mangatoon tui mới mở, thoát ra là tắt nhưng tắt rồi vẫn lag 😑 không biết sao luôn có cách nào để nó không bị lag hông chứ tui sắp học online rồi 😢😢 đang học giữa chừng mà lag ngang là xu luôn 😢.