Thần Quân Kỳ thoa thuốc một hồi liền miệng đắng lưỡi khô, người tràn đầy tinh lực. Bàn tay từ thoa thuốc chuyển sang vuốt ve, sờ mó thân thể mềm mềm trắng trắng vẫn còn đang say ngủ. Thần Quân Kỳ cúi đầu xuống hôn má cậu nhưng hắn ngửi được một mùi hương không thuộc về cậu. Thần Quân Kỳ ghét bỏ cái mùi hương bám trên người cậu liền sai người đun nước để tắm rửa cho cậu.
Hạ nhân gánh nước đổ đầy vào chậu tắm gỗ rồi nhanh chóng rời đi. Thần Quân Kỳ đi vào nhìn nước trong chậu tắm rồi đưa tay vào cảm nhận độ ấm của nước. Cảm nhận được độ ấm của nước vừa đủ liền đi ra bế người đang ngủ trên long ỷ vào, cởi phăng chiếc quần vướng víu rồi từ từ thả cậu vào chậu tắm.
Hoa Manh ngủ say lưng tựa vào chậu tắm gỗ, cơ thể được ngâm trong nước ấm làn da bị nước hun đến đỏ lên. Gương mặt xinh đẹp đang say ngủ cũng hồng hồng. Khóe mắt hơi đo đỏ, đáng yêu vô cùng.
Thần Quân Kỳ thấy được cảnh này liền nhanh cóng cởi bỏ lông bào rườm rà, bước chân vào chậu tắm ôm lấy Hoa Manh. Hắn giúp cậu chà rửa khắp nơi trên cơ thể, loại bỏ đi những mùi hương không thuộc về cậu. Tay Thần Quân Kỳ giúp cậu chà rửa rồi vuốt ve, hai bờ môi nhẹ nhàng chạm vào nhau, hắn cắn nhẹ yết hầu nhô ra của cậu. Môi hắn nhẹ nhàng hôn lên cái cổ duyên dáng của cậu, hít hà hương sữa vô cùng tự nhiên của cơ thể cậu.
Bất thình lình trong đầu hiện ra một chuỗi hình ảnh mờ ảo, không thấy rõ gương mặt nhưng hắn dám chắc chắn đó là hai cái nam nhân, ăn mặc kì lạ, nhưng họ lại vô cùng hạnh phúc. Họ cùng nhau ngủ, cùng nhau nắm tay đi dạo, cùng nhau hôn môi, cùng nhau tắm rửa, tất cả mọi thứ họ đều làm cùng nhau, vô cùng chân thật. Trong một phút giây nào đó, bản thân Thần Quân Kỳ cứ ngỡ đó chính là hắn và cậu, nhưng lại nhanh chóng phủ nhận. Thần Quân Kỳ lắc đầu, nghĩ rằng chắc là chỉ do hắn tưởng tượng ra thôi.
Thần Quân Kỳ tự chà rửa cơ thể mình rồi bế cậu ra khỏi chậu tắm, lau người cho cậu. Hoa Manh không mảnh vải che thân được đặt trên long ỷ, nằm gọn trong chăn ấm. Hàng mi dày như cánh bướm khẽ động, đôi mắt nhanh chóng mở ra nhìn xung quanh nhưng rồi lại lim dim muốn tiếp tục nhắm lại. Lúc này có ai đó vén chăn, lật người cậu lại, thoa một thứ lành lạnh lên chỗ bị đau rát trên lưng. Hoa Manh đau đến mức đôi mắt lim dim muốn ngủ lại mở ra nhưng không mở nổi.
Hoa Manh thật sự rất là buồn ngủ nhưng cái bàn tay nóng rực kia vẫn sờ mó cậu. Hoa Manh lật người lại, đưa tay mò tìm chăn ấm nhưng không tìm thấy. Chăn không tìm thấy nhưng cậu lại tìm được một thứ ấm hơn cả chăn, dài dài, cưng cứng lại còn trơn trơn nữa. Hoa Manh cố gắng mở mắt, trong ánh nhìn mơ hồ của mình nhìn thấy được một người đàn ông. Đó là ca ca của cậu, ca ca đang chạm vào khắp nơi trên thân thể cậu. Hoa Manh vùng vẫy, khóc lên được Thần Quân Kỳ ôm lên đặt cậu ngồi trên người hắn.
Thần Quân Kỳ một tay vuốt lưng của đệ đệ, một tay lại sờ sờ hai quả đào vừa to, vừa trắng lại còn mềm. Bàn tay lần mò dò tin nội bích phấn nộn. Ngón tay len lỏi tiến vào nội bích ấm nóng. Ngay lập tức, Hoa Manh vùng vẫy đẩy Thần Quân Kỳ ra, cậu mất thăng bằng cả người ngã về phía sau. May mắn là Thần Quân Kỳ nhanh tay ôm lấy vòng eo bé xinh của cậu. Hoa Manh lại được trở về với lòng ngực ấm áp của hắn. Các ngón tay linh hoạt, mạnh mẽ đi vào, mở đường để đón tiếp *** *** thô kệch.
Hoa Manh mạnh mẽ vùng vẫy, nhưng không thoát được, cánh tay đang đỡ lấy eo cậu liền chuyển sang ôm vai cậu lại. Hoa Manh yếu ớt gương mặt mơ màng, nước mắt lưng tròng mơ hồ nhìn thấy một ấn kí phía sau gáy của ca ca liền ngoan ngoãn mà tựa người vào Thần Quân Kỳ, không còn chống cự nữa.
Thần Quân Kỳ thấy đệ đệ không chống cự nữa liền nhanh chóng hành động, ngón tay rút ra, lấy cao dược bôi lên *** *** thô kệch sẫm màu nổi đầy gân, sau đó nhẹ nhàng tiến vào nội bích ấm nóng. Thần Quân Kỳ khẽ động, bàn tay lại vuốt ve an ủi cậu, còn hôn hôn để thu hút sự chú ý của cậu. Đến khi cơ thể cậu tiếp thu được kích cỡ của hắn, hắn liền mạnh mẽ mà trừu sáp, luân động. Đêm khuya vắng ngắt, chỉ còn lại những tiếng kêu làm cho người khác ngại ngùng phát ra trong Dưỡng Tâm điện.
A Đào nghe những tiếng kêu cũng tiếng thở dốc đầy ái muội liền hiểu ra tất cả mọi chuyện. Hóa ra tất cả chỉ là do một mình nàng ta ảo tưởng. Sáng hôm sau nàng có thể sẽ phải chết do tội vu khống âm mưu mưu hại Vương gia. A Đào sợ hãi mặt mày trắng bệch. Ám vệ thấy nàng ta như vậy liền nhẹ nhàng hé cánh cửa gỗ ra, đẩy nàng ta lại, một màn long dương đồ hiện vào mắt nàng ta. Nàng ta vẫn kinh ngạc né ra, ám vệ thuận tay khép lại cánh cửa.
Hàn Vũ đi đến yến tiệc thì chỉ thấy những bàn đầy ụ thức ăn, không có thấy một quan thần nào. Chỉ có các cung nữ đang bận dọn dẹp. Hàn Vũ tức giận, không ngờ rằng Thần Quân Kỳ lại làm vậy với mình, liền vơ tay lấy đi một vò rượu rồi rời khỏi yến tiệc. Vừa đi, vừa uống, vừa thầm mắng chửi Thần Quân Kỳ là một tên hôn quân đáng ghét. Cầu mong cho hắn liệt luôn để sau này tên Thần Quân Kỳ đó không có lấy cái hài tử để nối dõi tông đường.
Hôn quân Thần Quân Kỳ bị người ta cầu cho liệt kia bây giờ đang mạnh mẽ mà luân động, tinh lực vô cùng dồi dào. Làm cho tiểu Vương gia kêu không ngừng nghỉ.
Hôm qua tui lướt Tik Tok, tui thấy có một cái comment mà tui chỉ biết cười khi đọc, nội dung của comment đó là hỏi tên những bộ truyện có công liệt dương 🤣🤣🤣🤣🤣🤣 không biết nói gì luôn 🤣🤣🤣 đến bây giờ nghĩ lại vẫn thấy mắc cười 🤣🤣🤣🤣🤣.