Tác giả: Kiều LamĐiểm mạnh nhất của gia tộc Hulk là vuốt và mỏ nhọn, hơn nữa do sở hữu đôi cánh mạnh mẽ nên gia tộc họ có nhiều ưu thế hơn các tộc khác.
Đặc biệt là trong phương diện săn thú và tìm người, gia tộc Hulk lần này phái ra nhiều thợ săn trẻ tuổi chủ yếu là do gia tộc Robert đưa lễ vật quá phong phú, nhờ họ tìm kiếm công chúa nhỏ lạc đường.
Thú nhân gia tộc Hulk cũng không cảm thấy một ấu tể giống cái nũng nịu lạc đường rồi mà còn có thể an toàn sống sót, nhưng vì gia tộc Robert hào phóng như vậy nên họ vẫn tiếp nhận thỉnh cầu này.
Tuy nhiên, Louis không biết đám thợ săn này tới tìm Nguyễn Kiều, trong mắt anh, hắn đang định công kích giống cái nhỏ, đôi mắt lam sắc lạnh đột nhiên đỏ lên, giây phút đó, anh tựa như đột phá cực hạn của cơ thể, tốc độ nhanh hơn, đánh bay thợ săn gia tộc Hulk đang định công kích Nguyễn Kiều ra ngoài, nanh sói sắc bén trực tiếp cắn xuyên qua cánh hắn, xé xuống một lớp lông chim màu nâu.
Tầm mắt Nguyễn Kiều đã mơ hồ, cả người nóng như sắp bị nướng chín, cảm giác này rất khó hình dung, như là mỗi một tấc xương cốt đều bị đập đi đắp lại một lần.
Cô không nhịn được kêu lên đau đớn, Louis đang toàn lực chém giết chuẩn xác bắt được âm thanh của cô, một kích chặn lại con diều hâu, cũng không ham chiến, lạnh nhạt nhìn hắn, đuổi hắn đi, "Lăn."
Chuyện xảy ra quá nhanh, các diều hâu của gia tộc Hulk khác thấy thế, lập tức lao xuống đất, hóa thành hình người.
Louis đã chú ý tới tình huống của Nguyễn Kiều, trong mắt hiện lên nét lo lắng.
Chỉ là mỗi ấu tể trưởng thành đều sẽ phải trải qua một lần, Louis cũng không thể giúp đỡ cô, hơn nữa giờ anh còn phải bảo vệ được Nguyễn Kiều trước mười mấy thú nhân gia tộc Hulk.
Anh cũng hóa thành hình người, chắn Nguyễn Kiều phía sau, vẻ mặt lạnh lùng nhìn những thú nhân trước mắt.
"Mi là Louis? Mi không chết?" Trong số các thú nhân gia tộc Hulk có người kinh ngạc thốt lên.
Louis hơi híp mắt nhìn người nọ.
Ngay cả các thợ săn khác trong gia tộc cũng nhìn qua thú nhân đó.
Người nọ bị Louis nhìn chằm chằm, lông chim trên người suýt thì xù hết cả lên, đối mặt với ánh mắt của đội trưởng nhà mình, người nọ sờ sờ mũi, "Mọi người đều biết ta có bạn gái ở gia tộc Wolf, ta thường xuyên đến gia tộc Wolf, sau đó nhớ mặt hắn."
Thời gian trước, Louis vừa gặp chuyện, các gia tộc đều nhận được tin tức.
Chỉ là vì không xác định được Louis còn sống hay không nên vẫn không ai xuống tay, nhưng không xuống tay không có nghĩa là gia tộc Wolf sống tốt, trước kia có Louis trấn giữ, các gia tộc khác dù không có ý tốt cũng không dám xuống tay, giờ Louis không còn, dù không thể chia cắt gia tộc Wolf trong giây lát, nhưng cũng không ngừng chiếm tiện nghi.
Gia tộc Hulk luôn ở vách núi, tuy không tham dự, nhưng không có nghĩa là không biết.
Thấy Louis nghe nói không rõ sống chết đứng trước mặt, sao có thể không kinh ngạc được.
Biết anh là Louis, các thú nhân khác trong gia tộc Hulk coi trọng hơn, Daryl dẫn đầu cả nhóm nhìn thoáng qua ấu tể giống cái đang hóa hình phía sau Louis, cảm thấy hơi đau răng.
Louis là kẻ điên có tiếng trong mấy vụ đánh đấm, tuy họ khá nhiều người, nhưng hắn cũng không muốn đánh nhau với Louis.
Với năng lực của Louis, dù một đấu với nhiều người bọn họ, họ cũng chưa chắc đã thắng, Daryl có ý định giao thiệp với Louis, "Louis, chúng ta không muốn gây chuyện với mi, chỉ cần mi giao ấu tể giống cái gia tộc Robert phía sau cho chúng ta, chúng ta sẽ không truy cứu chuyện mi đả thương thú nhân gia tộc Hulk chúng ta."
Louis nghe vậy, cười lạnh một tiếng, "Không thể."
"Louis, chúng ta được thủ lĩnh gia tộc Robert giao phó tìm người, mi ngăn cản chúng ta cũng không có gì tốt." Daryl thấy khuôn mặt Louis lạnh lẽo, lập tức giải thích.
Sắc mặt Louis rất lạnh, "Không thể nào, ta sẽ không giao giống cái của ta cho các người, các người có thể thử xem có cướp được khỏi tay ta không!"
Daryl nhíu mày, "Louis, đừng nói đùa, theo ta biết, vị hôn thê của ngươi là một giống cái của gia tộc Wolf, mạnh mẽ chiếm hữu một giống cái khác không phải hành vi của một thân sĩ."
Louis cũng không định giải thích, nhưng sự cường thế của anh khiến đám Daryl hiểu rất rõ, nếu họ không đánh bại Louis thì không thể mang giống cái kia đi, Daryl cũng không muốn vì một giống cái mà trở mặt với Louis.
Thứ nhất, nhiều người họ cũng đánh không thắng, dù có đánh thắng thì cũng là kết cục lưỡng bại câu thương, chút quà tạ ơn của gia tộc Robert không đủ để các thợ săn trẻ của gia tộc Hulk liều mạng. Thứ hai, hắn nhìn ra được, giống cái gia tộc Robert đang trong kỳ hóa hình trưởng thành, nếu cô thật sự là tiểu công chúa của gia tộc Robert, lúc này họ quấy rầy sẽ ảnh hưởng cô hóa hình, thú nhân gia tộc Robert chắc chắn sẽ không bỏ qua cho họ.
Vì thế, cục diện rơi vào thế giằng co.
Daryl gọi một thằng nhóc bay nhanh nhất trong đội, để hắn đi thông báo cho gia tộc Robert tin tức bên này.
Mà gia tộc Robert hôm nay cũng rất náo nhiệt, một giống cái nhìn mềm mềm mại mại đang đỏ mắt nhìn một vòng giống đực vây quanh mình, đứng thẳng lưng, vẻ mặt quật cường, "Ta nói, ta không quen biết các người, ta cũng không phải người các người muốn tìm, ta tên là Lilith, ta sẽ không đồng ý ngụy trang thành người khác."
Mervyn ngồi trên đầu nhìn giống cái nhỏ này, vươn tay xoa trán.
Đã hơn nửa tháng từ ngày em út mất tích, thật ra mấy anh em họ đều rõ, em út có thể đã lành ít dữ nhiều, nhưng một ngày không tìm thấy thi thể em út, họ sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm.
Chỉ là, họ có thể thừa nhận được, nhưng bà nội tuổi già thì không.
Từ ngày em út mất tích, bà nội bệnh nặng không dậy nổi, mắt thấy bà càng ngày càng yếu, bởi vì vẫn luôn không tìm thấy người, bà nội hậm hực trong lòng, nếu tiếp tục như vậy, chắc chắn bà sẽ không chịu nổi.
Họ thật sự không còn cách nào, nên mới nghĩ tìm một giống cái có hình thú giống em út, tạm thời an ổn bệnh tình của bà.
Lúc tìm được giống cái nhỏ này thì họ cũng đã biết rõ ràng bối cảnh của cô, giống cái nhỏ này mồ côi cha mẹ, sống nhờ trong nhà bác cả, từ nhỏ đã luôn bị bắt nạt, họ đã nói với giống cái nhỏ này, nếu cô có thể sắm tốt vai em út họ, dỗ bà nội yên tâm, khiến bệnh của bà tốt lên, họ không những sẽ giúp cô lấy lại tài sản thuộc về cha mẹ cô, mà còn đồng ý với cô một điều kiện, hơn nữa còn cho cô một khoản tiền vàng lớn. Nhưng dù thế nào, họ cũng không ngờ, tính tình của gióng cái nhỏ này lại quật cường như thế, dù thế nào cũng không chịu đồng ý.
So với Mervyn, Carroll tính tình hơi nóng nảy đã không nhịn được, anh đạp cái ghế bên cạnh một cái, nhìn chằm chằm giống cái đang đỏ mắt trước mặt, chất vấn, "Điều kiện chúng ta đề ra đã rất phong phú, cô đừng có mà không biết đủ! Nếu không phải do hình thú của cô giống em út chúng ta, cả đời cô cũng không thấy được nhiều đồng vàng như vậy đâu!"
Lilith đứng bên dưới, cũng chính là nữ chính, cắn môi, nghe lời nói có thể coi là nhục nhã đó của Carroll, đôi mắt hiện lên sự quật cường, "Ta không hề không biết đủ, ta cũng không muốn những đồng vàng đó, dù cả đời ta không thấy được thì sao? Ta có thể dựa vào đôi tay nuôi sống chính mình! Không cần trở thành thế thân của người khác!". Truyện Hệ Thống
"Cô!!" Sắc mặt Carroll cực kỳ khó coi.
"Carroll." Mervyn tức giận gọi lại Carroll.
Carroll vừa nghe anh cả tức giận, lập tức nghẹn lời tiếp theo về, giận dữ ngồi bên, mặt quay qua bên khác.
Mervyn không khuyên anh mà đánh giá Lilith từ trên xuống dưới, sau đó trịnh trọng hỏi, "Phải làm thế nào thì cô mới đồng ý?"
Lilith hơi sợ, cô cũng không biết vì sao mình lại đột nhiên có dũng khí tranh luận với Carroll, vừa rồi, cô có cảm giác Carroll muốn đánh cô.
Thấy Mervyn quản được Carroll, cô mới trộm thở ra, cô hơi cúi đầu, không nhìn Mervyn, mới có dũng khí nói ra, "Ta không biết hình thú của mình giống tiểu thư Miffia bao nhiêu, nhưng ta đã nói rõ với ngài rồi, tiểu thư Miffia từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh bà Berman, sớm chiều ở chung, dù ta có giống hệt tiểu thư Miffia thì sao? Thật sự có thể giả vờ là tiểu thư Miffia lừa dối phu nhân Berman cực kỳ hiểu biết cô ấy sao?"
Mặt Mervyn vẫn không có biểu cảm gì.
Carroll ở bên giận dỗi hừ một tiếng, "Cô nghĩ chúng ta là kẻ ngốc không nghĩ đến vấn đề này sao? Miffia lúc lạc đường còn chưa hóa hình, bà nội hoàn toàn không biết con bé hóa hình sẽ như thế nào, đến lúc đó cô chỉ cần kiên định nói mình hóa hình trong lúc lạc đường là được!"
Lilith nghe vậy, không nhịn được ngẩng đầu, nhìn Carroll như nhìn kẻ ngốc, "Dù ta dùng hình người lừa gạt bà Berman, nhưng thói quen của một người sẽ không thay đổi, hành vi cử chỉ, yêu ghét cũng không thay đổi."
Carroll: "Cô..."
Mervyn nhíu mày, "Được rồi!"
Lời Lilith nói, Mervyn không phải chưa từng nghĩ tới, nhưng tình trạng của bà nội giờ thật sự không tốt, anh cũng không cảm thấy bà lúc này còn có tinh lực phân biệt ra điểm khác biệt giữa Lilith và em út.
Anh nhìn Lilith, trong mắt mang theo không kiên nhẫn, "Cô chỉ cần giúp bà thời gian này không còn hận hực, giúp bệnh tình của bà chuyển biến tốt lên là được, chẳng lẽ cô còn muốn sống thay em út ta cả đời?"
Trong mắt Carroll hiện lên nét khinh thường, "Đúng vậy, cô muốn, chúng ta còn không muốn đâu."
Mặt Lilith đỏ bừng, bàn tay rũ bên người nắm chặt lại.
Mervyn không để ý tới tâm trạng bi thương của Lilith, tiếp tục nói, "Nếu cô đồng ý, chẳng những giữ các điều kiện trước, ta còn có thể sai người giúp cô tìm người em trai đi lạc kia."
Biểu cảm trên mặt Lilith cứng đờ, trong mắt hiện lên nét dao động, "Ta..."
"Anh cả!"
Lilith mới nói một chữ, một thiếu niên cao gầy đẹp trai đã lao vọt từ bên ngoài vào, xông thẳng về phía Mervyn, vẻ mặt vui sướng, "Anh cả! Có tin của em út rồi!"
Tác giả có lời muốn nói:
Lilith tay cầm kịch bản 'Bảy anh trai từng ngược tôi đều khóc lóc thảm thiết hỏa táng tràng'
Bảy anh trai: Xin lỗi, em út tôi về rồi, không làm anh cô đâu.