Edit: Min
Sau khi Cartier tỉnh táo lại, trong mắt còn tràn đầy sợ hãi, cậu ta cho rằng mình đã bị Oreid đánh chết rồi. Cậu ta vừa mới bắt đầu huy hoàng thôi, nhân sinh của cậu ta còn chưa đi tới đỉnh cao nhất, tuyệt đối không thể cứ như vậy chết đi được.
“Cartier, đừng sợ, ngươi an toàn rồi.” Fluffy thấy dáng vẻ hoảng loạn sợ hãi của Cartier, đau lòng nắm tay cậu ta trấn an.
“Fluffy…….” Cartier muốn ngồi dậy thì ngực liền đau nhức, khiến cậu ta phải nhăn mặt lại.
“Đừng nhúc nhích!” Fluffy đè cậu ta lại nói “Ngươi bị thương rất nghiêm trọng, nhưng không cần lo lắng, Thánh Quang Chi Lực cường đại của ngươi sẽ làm ngươi nhanh khỏi thôi.”
Cái gọi là Thánh Quang Chi Lực của Cartier, căn bản không phải là Thánh Quang Chi Lực thật sự, cậu ta ký khế ước với Ma Vương cho nên thứ cậu ta nhận được là nguồn năng lượng thuộc về Ma Vương, sau khi được bảo vật của Ma Vương ngụy trang, lúc phát động thoạt nhìn sẽ giống như Thánh Quang. Chẳng qua năng lực ma khí cũng có thể giúp vết thương của cậu ta mau lành, chỉ là nếu thi triển lực lượng ma khí ở trong Thánh Điện thì sẽ trở nên rất nhỏ.
“Ta không muốn ở chỗ này, mau mang ta rời khỏi đây đi.” Cartier dùng ánh mắt đáng thương nhìn Fluffy.
“Tại sao? Ở Thánh Điện đối với việc khôi phục vết thương của ngươi rất có lợi.” Fluffy nghi hoặc hỏi “Tại sao ngươi lại bị đại hoàng huynh đánh thành như vậy? Không phải Thánh Quang Chi Lực của ngươi có thể ngăn cản huynh ấy tới gần hay sao?”
Ánh mắt Cartier né tránh một chút, sau đó rưng rưng nước mắt nói “Ta vốn là muốn đi xem tình huống của ngài ấy, thấy bộ dáng của ngài ấy rất bình thường nên ta không có phòng bị. Ai biết vừa mới nói hai câu, ngài ấy đột nhiên nhào đến cởϊ qυầи áo của ta. Ta bị dọa liều mạng muốn phản kháng, ta chưa kịp phát động Thánh Quang, ngài ấy lại đột nhiên giống như phát cuồng mà đánh ta, ta…….”
“Ta biết rồi, không có việc gì, đã không có việc gì rồi.” Fluffy nựng mặt cậu ta, cúi người hôn lên trán cùng gương mặt trấn an cậu ta.
“Thân thể của ta bị ngài ấy thấy rồi, còn bị ngài á ấy sờ qua, thực xin lỗi.” Cartier khóc nấc lên.
“Không trách ngươi, không phải lỗi của ngươi. Đại hoàng huynh vậy mà muốn xâm phạm ngươi, quả thực không bằng cầm thú, cho dù bởi vì ma khí nên mới mất đi lý trí cũng không thể tha thứ được!” Fluffy gắt gao nắm chặt tay, hung hăng nói “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy lại công đạo, tuyệt đối sẽ không bỏ qua huynh ấy.”
Cartier nắm áo trước ngực nói “Mau mang ta rời khỏi nơi này, ta tạm thời không muốn ở trong Thánh Điện, chỉ cần tưởng tượng đến ngài ấy đối xử với ta như vậy, ta liền…….”
“Được rồi, bây giờ ta đi chuẩn bị xe ngựa cho ngươi, lập tức mang ngươi về hoàng cung.” Fluffy nói.
Trước một ngày Cảnh Dương bị hiến tế cho ma thú, hắn vào hoàng cung xin được gặp mặt Hoàng Đế, Hoàng Đế hỏi hắn còn tâm nguyện cuối cùng nào hay không, Cảnh Dương nói hắn muốn gặp Đại hoàng tử bị nhốt trong Thánh Điện một lần.
Tuy Hoàng Đế đã không còn ôm hy vọng gì quá lớn đối với hắn, cũng rất nghi hoặc tại sao hắn lại muốn gặp Oried ngay lúc này, nhưng vẫn đồng ý.
Mục đích của Cảnh Dương là quang minh chính đại đi vào trong chính điện của Thánh Điện, đem áo choàng tàng hình giao cho Oreid, sau đó lại quang minh chính đại đi ra ngoài.
Ma khí cùng tinh huyết trong cơ thể của Oried đã được tiêu trừ hết, Cảnh Dương dùng Thánh Quang giúp y chữa lành nội tạng bị hư hỏng, bây giờ y đã lại cường đại giống năm năm trước đó.
“Ngày mai ta không thể tận mắt nhìn thấy ngài đi ra ngoài từ nơi này, nhưng ta sẽ ở trong điện nhốt ma thú chờ ngài.” Cảnh Dương ngẩng đầu nhìn Oreid.
Oreid giơ tay vuốt ve gương mặt trơn bóng trắng nõn của hắn “Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ đúng hạn xuất hiện.”
“Ta không lo lắng, cũng không sợ hãi, chỉ là có chút tiếc nuối, không thể cùng ngài đi ra khỏi chỗ này.” Cảnh Dương nghĩ, Oreid bị nhốt 5 năm ở nơi này, cuối cùng cũng có thể đi ra ngoài lại tạm thời không thể cho ai biết, trong lòng có chút tiếc nuối. Lẽ ra, y là Đại hoàng tử, hẳn là phải để tất cả quan viên tới đón tiếp y mới đúng, nếu cho Hoàng Đế biết, ngài ấy nhất định cũng sẽ vui mừng.
Oreid cười cười nói “Không có gì phải tiếc nuối cả, về sau mặc kệ là đi nơi nào, chúng ta đều sẽ ở bên nhau.”
Oreid ôm Cảnh Dương vào trong ngực, cúi đầu hôn môi của hắn, đầu lưỡi dây dưa cọ xát nhau, đây là hai người an ủi nhau, không liên quan đến du͙ƈ vọиɠ.
Ngày Cảnh Dương bị hiến tế, Hoàng Đế để tất cả quan viên đều tới, ông ấy muốn cho bọn quan viên đều nhìn thấy người được hiến tế sẽ bị ma thú ăn như thế nào, hơn nữa muốn cho bọn họ biết mình cũng sẽ có khả năng trở thành một trong số đó.
Thương tích của Cartie vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng tình huống như này sao cậu ta có thể bỏ lỡ được. Dù phải chịu đựng đau đớn, cậu ta cũng nhất định phải tận mắt nhìn thấy Sylvi bị ma thú ăn thịt, cậu ta muốn chứng kiến gia tộc Glenn đã từng vinh quang vô hạn triệt để biến mất trên thế giới này. Mà tất cả những điều này đều do chính tay cậu ta làm được.
Cartier cùng bọn quan viên đứng ở trên đài cao nhìn Cảnh Dương chậm rãi đi về phía ma thú đang bị nhốt ở giữa sân, trong lòng cậu ta vô cùng thoải mái và chờ mong, ngay cả ngực đang đau đớn cũng giảm đi rất nhiều.
Tứ chi của ma thú đều được khoá bằng xích sắt cứng rắn nhất, ma thú vốn đang nằm trên mặt đất, vừa nhìn thấy Cảnh Dương liền đứng dậy nhìn chằm chằm vào hắn.
Cảnh Dương cũng vừa đi vừa nhìn cái con ma thú không cách nào hình dung này, không thể nói được nó là thứ gì, tổng kết chỉ có một chữ, xấu. Hơn nữa trên thân ma thú còn tản ra mùi tanh tưởi khiến người ta buồn nôn, Ma Vương thế mà dùng thứ này trấn thủ Ma Điện, không sợ mình thúi chết hay sao?
Trong mắt ma thú lóe lục quang, phảng phất như thấy được món ăn ngon miệng, nó biết tới giờ nó được ăn rồi.
Ma thú tiến lên, mở cái miệng rộng hôi thúi của nó ra, ngay lúc nó muốn cắn Cảnh Dương thì một mũi tên tựa như tia chớp bắn thẳng vào miệng nó.
Tất cả mọi người ở trên đài cao không thấy rõ là đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy ma thú đột nhiên ngã xuống đất, sau đó rống lên một tiếng đau đớn.
Cảnh Dương bị nó rống đến chấn động não, nhanh chóng lùi về sau vài bước.
Lúc người ở trên đài cao còn sửng sốt nghi hoặc, thì một con chiến mã màu đen vội vàng chạy vào giữa sân. Không người nào nhận ra người đang cưỡi ngựa là ai, trong lòng ai cũng đều kinh ngạc, tình huống này mà cũng có người dám xông vào.
Oreid kéo Cảnh Dương lên ngựa ngay lập tức, chính mình lại cầm kiếm nhảy xuống chiến đấu với ma thú. Ma thú lập tức chảy ra máu đen, miệng vết thương đau đớn làm nó phẫn nộ, giãy giụa đứng lên, vừa thả một lượng lớn ma khí ra ngoài, vừa bắt đầu công kích Oreid.
Cảnh Dương giơ tay lên phát động Thánh Quang, làm ma khí nhanh chóng biến mất. Luận võ lực, ma thú khẳng định không phải là đối thủ của Oreid, sau khi dây dưa chiến đấu một trận, đầu của ma thú liền bị Oreid chém xuống lăn vài vòng trên mặt đất, máu đen chảy đầm đìa.
Cư nhiên có người dám gϊếŧ ma thú, hơn nữa vừa rồi Cảnh Dương còn phát động Thánh Quang, khiến đám người ở trên đài cao vô cùng khiếp sợ.
Binh lính cầm kiếm chạy vào, lúc đang muốn đi lên bắt hai người họ, Oreid liền xoay người nhìn đám binh lính. Sau khi đám binh lính đi đầu thấy rõ gương mặt của y, liền theo bản năng cản đám người đi sau lại, sau đó lại giống như tượng đá đứng yên tại chỗ.
Oreid lên ngựa ngồi ở phía sau Cảnh Dương, cưỡi ngựa đến bên dưới đài cao, nắm tay Cảnh Dương đi đến cầu thang.
Đám quan viên còn chưa hết khiếp sợ, giờ phút này lại càng mở to hai mắt, thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.
Trên gương mặt già nua của Hoàng Đế tràn đầy sự kích động, ông run rẩy vươn tay về phía Oreid.
“Phụ hoàng.” Oreid tiến lên cầm lấy tay của Hoàng Đế.
“Or...,Oreid!” Thân thể Hoàng Đế vốn đã rất suy yếu, giờ phút này lại quá kích động nên nói chuyện không được rành mạch, chỉ biết nắm chặt bàn tay của Oreid.
Trong đầu Cartier như bị sét đánh trúng, sau một tiếng vang thật lớn thì đại não liền trống rỗng. Cậu ta không thể tin được chuyện Oreid có thể ra khỏi Thánh Điện, hơn nữa dáng vẻ của Oreid còn vô cùng bình thường. Chỉ cần tinh huyết Huyết Ma Châu còn ở trong cơ thể của Oreid, ngài ấy sẽ không có khả năng lấy dáng vẻ bình thường ra khỏi Thánh Điện. Chẳng lẽ……, không, không có khả năng!
Cartier đã bị những chuyện như Oreid ra khỏi Thánh Điện, Oreid gϊếŧ ma thú, Cảnh Dương phát động Thánh Quang cường đại này đả kích liên tục, khiếp sợ đến không hồi thần được.
Oreid từ trong mắt Hoàng Đế nhìn ra ông muốn nói gì đó “Phụ hoàng, thân thể của ta đã không có việc gì, ma khí trong người ta đã được tiêu trừ hết. Người yên tâm, ta sẽ không vì ma khí mà mất đi khống chế nữa.”
“Tốt lắm…….” Tinh thần của Hoàng Đế được thả lỏng, thì lập tức chìm vào hôn mê.
Oreid lập tức kêu người hầu đánh xe ngựa tới, dùng tốc độ nhanh nhất đưa Hoàng Đế về hoàng cung. Đám quan viên kia mặc kệ là tỉnh táo hay chưa tỉnh táo, cũng đều nhanh chân đi theo phía sau tiến về hoàng cung.
Fluffy cũng chuẩn bị đi theo sau, thấy Cartier còn đang sững sờ tại chỗ không có phản ứng, liền nắm tay cậu ta bước nhanh theo sau.
Hoàng Đế được đưa đến trên giường ở trong tẩm điện, quan viên phẩm cấp hơi thấp thì chờ ở bên ngoài, quan viên phẩm cấp cao một chút thì đứng xa xa nhìn lên giường.
Cảnh Dương phát động Thánh Quang bao phủ lên Hoàng Đế đang nằm trên giường, tiêu trừ ma khí mà Cartier lưu lại trong thân thể ông, cũng chữa trị nội tạng đã sắp suy kiệt của ông.
Trước kia Hoàng Đế cũng tiếp nhận Thánh Quang Chi Lực của Cartier chữa trị cho mình, ông biết Cartier tâm thuật bất chính, nhưng lại không biết cậu ta ký khế ước với Ma Vương, càng không biết cái gọi là Thánh Quang mà Cartier phát động thật ra chính là ma khí.
Hoàng Đế dần dần tỉnh lại, xuyên qua một mảnh ánh sáng tinh khiết, nhìn thấy người đang phát động Thánh Quang là Cảnh Dương, trong đầu lại hồi tưởng lời nói của ông nội Sylvi, khi kỳ tích giáng lâm thì tất cả mọi thứ đều phát triển theo hướng tốt đẹp. Quay đầu nhìn về phía Oried đã không khác gì một người bình thường, trong lòng Hoàng Đế phát ra sự cảm thán thật dài, kỳ tích rốt cuộc cũng giáng lâm rồi, trời cao không có từ bỏ Nhân tộc bọn họ.
Cartier lại được tận mắt nhìn thấy Cảnh Dương phát động Thánh Quang cường đại, có thể trong thời gian ngắn như vậy làm Hoàng Đế đang hôn mê dần dần tỉnh lại, còn chữa trị cơ thể đã suy kiệt của ông. Trong lòng cậu ta dâng lên rất nhiều cảm xúc, đến cậu ta cũng không thể nói rõ đây là loại tâm tình gì.
Cảnh Dương thu hồi Thánh Quang, Oreid ngồi xuống mép giường nhìn Hoàng Đế hỏi “Phụ hoàng, người cảm thấy thế nào?”
Hoàng Đế khẽ gật đầu, tỏ vẻ mình đã khá hơn rất nhiều, sau đó giơ tay chỉ chỉ đám quan viên.
Oreid đứng lên, nhìn đám quan viên nói “Các ngươi đều đi ra ngoài đi.”
Cho dù đã qua năm năm, uy nghiêm của Đại hoàng tử vẫn luôn tồn tại trong lòng của đám quan viên, không có người dám do dự ở lại, nếu Hoàng Đế đã tỉnh lại, bọn họ cũng không có cớ gì để ở lại, đều nhanh chóng rời khỏi tẩm điện.
“Các ngươi cũng đi ra ngoài đi.” Oreid nói với Fluffy và Cartier còn đứng bất động.
Fluffy không cam lòng, khi Oreid bị nhốt trong Thánh Điện mấy năm nay, gã mới là người cai quản đế quốc, dựa vào cái gì Oreid vừa về lại hoàng cung liền có thể thay thế gã?
Fluffy nhìn về phía Hoàng Đế, thấy Hoàng Đế hoàn toàn không có ý muốn gã ở lại, căm hận cắn chặt răng xoay người đi ra ngoài.
Cartier nhanh chóng liếc nhìn Oreid một cái, cũng xoay người đi ra ngoài.
Fluffy dưới cái nhìn chăm chú của đám quan viên bước nhanh đi ra ngoài, đến chỗ không có ai liền dùng sức đấm một quyền lên tường, phát tiết phẫn nộ cùng bất mãn ở trong lòng gã.
Fluffy và Oreid không phải là một mẹ sinh ra, Fluffy là sau này mới sinh. Hoàng Đế đối với Hoàng Hậu nhớ mãi không quên, người không thích mẫu phi của gã, cũng không yêu thương gã nhiều lắm. Đặc biệt là sau khi hai người lớn lên, sự chênh lệch không phải một hai điểm, cái này lại làm Hoàng Đế càng không thích gã, chỉ coi trọng trưởng tử là Oreid.
Fluffy vẫn luôn sống dưới cái bóng của Oreid, sau khi gặp được Cartier, cuộc sống của gã thay đổi đến nghiêng trời lệch đất, gã làm sao có thể cam lòng khi chỉ trong một đêm lại bị đánh về nguyên hình chứ. Một khi hưởng thụ qua cảm giác nắm quyền lợi trong tay, nếu bị người khác cướp đi sẽ giống như bị lột xuống một lớp da thịt vậy.
Cartier đi đến bên người Fluffy, nắm tay gã nói “Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ giúp ngươi, tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ cướp đi thứ thuộc về ngươi.”
Fluffy ôm lấy Cartier, trong lòng cảm thấy rất may mắn “Còn may là ta gặp được ngươi.”
Cartier vỗ vỗ lưng gã. Trong lòng lên kế hoạch xem phải đối phó với Oreid và Cảnh Dương như thế nào, mình có Ma Vương hỗ trợ, cho dù có là chiến thần đế quốc thì cũng không nhất định sẽ là đối thủ của mình. Mình đã làm Sylvi té ngã một lần, bây giờ Sylvi lại đứng lên, vậy thì lần này mình phải nhẫn tâm hơn nữa, để Sylvi triệt để không đứng dậy được nữa.
Oreid đỡ Hoàng Đế lên, để ông dựa vào tường.
“Oreid…….” Hoàng Đế kêu lên.
“Vâng, phụ hoàng.”
“Ma khí trong cơ thể ngươi, thật sự đã hoàn toàn tiêu trừ sao?” Hoàng Đế rất nghiêm túc nhìn y, muốn nghe được đáp án chân thật nhất, cũng muốn để cho mình hoàn toàn an tâm.
Oreide nhìn Cảnh Dương bên cạnh, rồi nhìn Hoàng Đế nói “Thánh Quang Chi Lực của Sylvi còn cường đại hơn ông nội của em ấy, sau khi em ấy về đế đô đã bắt đầu tiêu trừ ma khí cho ta. Hiện tại, ma khí cùng tinh huyết đều đã hoàn toàn biến mất.”
“Tốt, tốt lắm!” Hoàng Đế vui mừng gật gật đầu, trong lòng lại có lựa chọn mới.
Sau khi Oreid bị Ma Vương gây thương tích, Hoàng Đế vốn đã tuổi già sức yếu, liền bệnh nặng một trận. Ông vừa không muốn mất đi một đứa con trai tốt, cũng không muốn mất đi một người thừa kế mà ông đã hao tâm tổn trí bồi dưỡng, ông tin rằng chỉ có Oreid kế thừa hoàng vị mới có thể khiến cho đế quốc cùng Nhân tộc trở nên lớn mạnh hơn.
Lúc Oreid đột nhiên ngã xuống, Hoàng Đế phảng phất như nhìn thấy trụ cột của đế quốc cũng nhã xuống, lại thêm ông nội Sylvi đột nhiên chết ở trên chiến trường, trong nháy mắt ông bị ép phải đứng bên bờ vực của vách núi. Ông cảm thấy mình không chịu đựng được nữa, ông đã già lắm rồi, nhưng ông không dám chết, càng không yên lòng mà chết đi.
Hoàng Đế dưới tình huống không có sự lựa chọn nào khác, ông đã để Fluffy thay thế chức trách của người thừa kế ngôi vị hoàng đế, trong lòng ông thật ra biết rất rõ, Fluffy cùng Cartier nhất định đã làm giao dịch gì đó với Ma Vương. Nhưng ông không còn cách nào cả, vì không để đế quốc diệt vong quá nhanh, ông chỉ có thể để Fluffy thay thế Oreid, để Cartier thay thế ông nội Sylvi, duy trì cân bằng ở bên ngoài.
Bây giờ, cuối cùng ông cũng chờ được cơ hội chuyển mình, cho dù chết ông cũng có thể an tâm. Nhưng không phải là lúc này, vì đế quốc, vì Nhân tộc, cũng vì tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Oreid, ông nhất định phải kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.
Min: tui đang suy nghĩ là để xưng hô cho đôi chim ciu là "ta-em; ta-ngài" cho nó tình thú, hay là "ta-ngươi; ta-ngài" theo cốt của thế giới này nữa. Mọi người cho tui xin ý kiến đuy....
À hôm nay một chương hoi :>