Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Edit: Min

Ngày hôm sau, Regulus đi chung với Cảnh Dương, trước khi bắt đầu tập luyện, hai người ngồi ở trong phòng nghỉ nghỉ ngơi.

Cảnh Dương dựa vào trong lòng ngực của Regulus, Regulus ôm hắn từ phía sau, dạy hắn chơi game mới do công ty y phát hành.

Sau khi McDowney gõ cửa tiến vào, nhìn thấy tư thế của hai người liền đứng hình.

Regulus ngẩng đầu nhìn McDowney một cái, sau đó cúi đầu tiếp tục nắm tay Cảnh Dương dạy hắn chơi game “Tới đây ngồi đi.”

McDowney đi đến sô pha phía đối diện bọn họ ngồi xuống “Boss, ngài tìm tôi?”

“Về buổi trình diễn thời trang bộ sưu tập mới, tôi biết cậu không hài lòng với những người mẫu này, mặc dù tất cả người mẫu đều phải được tham gia, chẳng qua cậu cũng không cần nhịn, bất mãn ở đâu thì cứ việc phát tiết đi, muốn chửi ai thì chửi người đó. Nhưng mà……” Regulus đổi giọng “Đạn pháo nhắm chuẩn một chút, đừng ngộ thương người của tôi, nếu không cậu gánh vác không nổi hậu quả đâu.”

Regulus ngẩng đầu nhìn McDowney “Hiểu chưa?”

“Tôi hiểu rồi Boss.” McDowney rất nghiêm túc trả lời.

“Đi đi.” Regulus cúi đầu nhìn thấy Cảnh Dương đã qua màn, hôn lên mặt hắn một cái “Thật giỏi.”

Cảnh Dương cười đắc ý, nhưng vẫn dùng giọng bất mãn nói “Hừ, em cũng không phải con nít, ai cần loại cổ vũ này của anh chứ.”

Lúc McDowney đi đến cửa, ngoảnh đầu lại nhìn bộ dáng thân mật chơi đùa của hai người, trong nháy mắt khi cửa đóng lại, hắn thở hắt ra một hơi, hắn có chút may mắn ngày hôm qua mình không có bắt bẻ Cảnh Dương, mặc dù sự thật là Cảnh Dương chẳng có điểm nào để bắt bẻ cả.

Sở dĩ McDowney dám kiêu ngạo không sợ đắc tội ai như vậy, là bởi vì hắn biết rõ chỉ cần có Regulus chống lưng cho hắn, đắc tội với ai cũng chả sao cả. Chỉ là hắn không ngờ, Arthur và Regulus là dạng quan hệ này, nguy hiểm thật.

Nhưng mà nếu Arthur là người yêu của Regulus, trực tiếp để Arthur làm người mẫu đại diện chung thân cho tập đoàn Finilan chẳng phải được rồi sao, còn bày ra cuộc thi này để làm gì? McDowney kết hợp lời nói vừa rồi của Regulus với tưởng tượng của mình, nháy mắt liền hiểu được. Arthur gần như là bị Dilumo làm cho thân bại danh liệt, nếu đột nhiên để Arthur trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan, chỉ khiến cho dân chúng phản cảm hơn mà thôi, cái y cần chính là một cơ hội xoay người cũng như thay đổi hình tượng. Nếu Dilumo cũng tham gia cuộc thi này, dựa theo tích cách bao che khuyết điểm của Regulus, tất nhiên sẽ không để yên cho Dilumo. Cho nên vừa rồi Regulus kêu hắn nhắm chuẩn đạn pháo, mà phương hướng cần nhắm tất nhiên chính là Dilumo.

Người mẫu ở trên sàn catwalk chữ T đi catwalk rất là chăm chú, bao gồm cả vị trí đi và trình tự lên lên sân khấu, thời gian ra vào, thời gian trình diễn, mỗi một bước đều không thể sai sót. Cho nên trước khi chính thức trình diễn, phải tiến hành tập luyện với cường độ rất lớn.

McDowney đi đến trước mặt nhóm người mẫu nói “Hôm nay dựa theo trình tự và vị trí khi lên sân khấu đã tập luyện ngày hôm qua đi lại một lần cho tôi xem, sau đó tôi sẽ chọn một người trong số các người đảm nhiệm vị trí Vedette*. Trong con mắt của tôi không chấp nhận một chút khuyết điểm nào hết, cho nên các người hãy lấy ra trạng thái tốt nhất của mình mà đi. Nếu ai có suy nghĩ chỉ là tập luyện liền cố ý qua loa, mời rời khỏi ngay lập tức.”

*Vedette còn được biết đến là vị trí sáng nhất trên sàn catwalk trong mỗi buổi trình diễn thời trang. Các vị trí cho bộ sưu tập được trình bày bởi các mô hình. Vedette được hiểu là một gương mặt đại diện của nhà thiết kế trong chương trình đó.

Khi nhóm người mẫu bắt đầu tập luyện, McDowney ở một bên lớn tiếng nói “Bước chân của số 3 quá lớn, số 4 cậu đi nhanh như vậy làm gì? Gấp đi đầu thai hả? Số 9 dáng vẻ uể oải của cậu là chưa có ăn cơm đúng không? Thẳng người lên cho tôi. 13 trình tự lên sàn của cậu sai rồi! Toàn bộ đều đi lại từ đầu cho tôi!”

Vốn dĩ vị trí và trình tự catwalk của người mẫu đều là đạo diễn catwalk sắp xếp, lúc tập luyện mà người mẫu làm sai bị đạo diễn chửi là chuyện rất bình thường. Nhưng khi catwalk trang phục của McDowney, lúc tập luyện đều là hắn tự mình ra trận chỉ huy, đạo diễn catwalk căn bản là không có chỗ để phát huy.

“Tôi thật sự không hiểu tại sao các người lại có thể nổi tiếng được hay vậy, một chút trình độ chuyên nghiệp cũng không có, rảnh quá thì tập luyện cho nhiều vô, đừng có nghĩ chỉ dựa vào truyền thông nâng liền nâng thành siêu mẫu.” lời này của McDowney là nhìn Dilumo nói, hơn nữa trong lời nói của hắn đang ám chỉ ai, mọi người cũng có thể nghe ra được. “Vedette lần này để Arthur đảm nhiệm, nhưng nếu ở giữa có xảy ra sai sót gì, tôi sẽ đổi người khác.”

Trong quá trình tập luyện, gần như ai cũng bị chửi, nhưng Dilumo tuyệt đối là người bị chửi thảm nhất, khi cậu ta làm sai hại mọi người phải đi lại từ đầu, McDowney sẽ chửi cậu ta liên tục không ngừng suốt 3 phút.

Lửa giận ở trong lòng của Dilumo chậm rãi tích lũy, rốt cuộc không khống chế được nữa liền bùng phát ra “Anh chửi đủ chưa? Anh cho rằng một nhà thiết kế thời trang như anh thì ghê gớm lắm sao?! Có thể tùy tiện vũ nhục người khác sao?”

McDowney rất bình tĩnh trả lời cậu ta “Làm một nhà thiết kế như tôi tất nhiên là không có gì ghê gớm, cậu cũng có thể lựa chọn rời khỏi không đi catwalk nữa, hơn nữa từ trước đến nay tôi không có tùy tiện vũ nhục người khác, tôi chỉ vũ nhục những người không chuyên nghiệp, phạm sai lầm hết lần này đến lần khác hại mọi người phải làm việc gấp đôi.”

“Không đi thì không đi, nếu không phải vì thi đấu, anh cho rằng tôi thèm catwalk trang phục của anh chắc?” Dilumo đã tức đến mức đầu óc trống rỗng, hoàn toàn quên mất bây giờ đang phát trực tiếp.

“Bây giờ cậu có thể rời đi, nhanh đi ra ngoài đi, không cần quay đầu lại, cũng đừng tới cầu xin tôi.” McDowney làm động tác mời.

Dilumo hất đầu, thật sự đi ra ngoài.

Conley lập tức đi lên, kéo Dilumo lại “Dilumo!”

“Buông tôi ra!” Dilumo hất tay của Conley ra “Tôi không thèm đi catwalk nữa!”

“Vấn đề hiện tại không phải là em có tình nguyện đi catwalk hay không!” Conley nắm bờ vai của cậu ta nói “Nếu em không tham gia catwalk, chẳng khác nào rời khỏi thi đấu, cũng sẽ mất đi cơ hội trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan!”

“Chẳng lẽ muốn tôi quay lại tiếp tục cho anh ta chửi sao? Tôi chưa từng bị vũ nhục nặng như vậy anh có biết hay không?!” Dilumo không cam lòng nói.

Conley quay đầu lại nhìn nhìn, xác định máy quay phim không có đi theo, liền kéo Dilumo đi vào một phòng trống, đóng cửa lại nhỏ giọng nói với cậu ta “Đừng quên tình cảnh của chúng ta hiện nay, nếu em không thể trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan, Chaneylo sớm hay muộn gì cũng sẽ lột da và xương nuốt chửng chúng ta!”

Conley vừa nói xong, điện thoại của Dilumo trong tay gã liền vang lên, mà người gọi tới chính là Chaneylo.

“Tự em nghe đi.” Conley đưa điện thoại cho cậu ta.

“Alo, có chuyện gì?” Dilumo bắt máy, sau khi nghe bên kia nói xong, cậu ta liền gầm nhẹ nói “Lại đòi tiền?! Số tiền có thể cho anh tôi đã cho rồi! Trước khi hỏi tôi, sao anh không nghĩ xem là tôi có cho hay chưa?!”

“Tôi đang tham gia thi đấu, còn chưa có trở thành người mẫu đại diện chung thân của tập đoàn Finilan, số tiền lớn như vậy tôi lấy ở đâu ra mà cho anh?!”

“…… Được rồi! Tôi sẽ nghĩ cách, tốt nhất là anh an phận một chút, nếu tôi mà xong đời, anh đừng mơ mình sẽ lấy được một đồng nào, cũng đừng nghĩ mình sẽ được yên ổn!” Dilumo cúp điện thoại, tức đến phát run.

“Bình tĩnh lại chưa? Nhanh quay lại xin lỗi McDowney xin lỗi đi, nếu không thật sự sẽ không còn kịp nữa.” Conley nói.

Dilumo nhắm mắt lại nói với chính mình, tất cả đều là vì cuộc sống sau này tốt đẹp hơn, nhất định phải nhịn xuống.

Dilumo trở lại phòng tập luyện, nhìn thấy McDowney đang ngồi ở khu nghỉ ngơi uống nước, cậu ta cắn chặt răng, đi qua với bộ dáng thành thật biết sai “Thực xin lỗi McDowney tiên sinh, xin lỗi vì vừa rồi đã thất thố, xin ngài cho tôi thêm một cơ hội.”

“Nghĩ thông suốt rất nhanh ha.” McDowney ngẩng đầu liếc mắt nhìn cậu ta một cái, đưa ly nước cho trợ lý “Không phải cậu không thèm catwalk trang phục của tôi sao? Sao hối hận nhanh vậy? Tôi còn tưởng rằng cậu quyết tâm lắm chứ.”

“Thực xin lỗi, vừa rồi là tôi quá xúc động, bất kể thế nào, cũng xin ngài cho tôi thêm một cơ hội.” Dilumo cúi đầu khom lưng với McDowney.

“Tôi đã sớm nghe nói tính tình ngầm của cậu không hề tốt đẹp gì, thái độ đối đãi với nhân viên cực kỳ ác liệt, là một người hai mặt nổi tiếng trong giới người mẫu.” McDowney chậm rì rì nói “Hôm nay gặp mặt, quả nhiên không là tầm thường, tôi phê bình rất nhiều người mẫu rồi, chỉ có một mình cậu là dám nổi giận với tôi. Biết tại sao những người mẫu khác sau khi bị chửi không nổi giận cũng không cãi lại không? Bởi vì bọn họ biết tôi không có chửi sai bọn họ, hơn nữa đạo đức nghề nghiệp bắt bọn họ phải chịu được sự phê bình. Mà cậu, chẳng những không biết mình sai ở đâu, còn bày ra dáng vẻ tôi sai nhưng tôi có lý, có sai thì các người cũng không có quyền chửi tôi, ai cho cậu cái tự tin này vậy? Lợi hại như vậy sao cậu còn đi làm người mẫu làm gì? Về nhà làm đại thiếu gia không phải tốt hơn sao?”

Dilumo nắm chặt tay, cậu ta đã tức đến chóng mặt nhức đầu sắp ngất đi rồi, dùng sức cắn môi để mình nhịn xuống. McDowney cư nhiên nói cậu ta là người hai mặt ngay trước máy quay, chẳng khác nào đang bóc trần bộ mặt thật của cậu ta với mọi người, cố tình cậu ta lại không thể phản bác.

Trải qua chuyện này, ngoại trừ Conley đi khuyên Dilumo, cùng  Chaneylo gọi điện cho cậu ta không bị quay trúng ra, thì mấy cảnh khác cư dân mạng đều thấy hết.

Cư dân mạng cảm thấy đúng là lúc McDowney chửi người khác có chút quá đáng, nhưng hắn cũng chỉ chửi khi người mẫu phạm lỗi hoặc là biểu hiện không tốt thôi. Bọn họ đều có thể nhìn ra, McDowney cũng không phải giống như người điên muốn chửi ai là chửi, hắn có tiêu chuẩn chuyên nghiệp của mình, yêu cầu cao tất nhiên là nhìn không quen những người thường xuyên mắc lỗi đó. Hơn nữa mỗi một lần tập luyện, bọn họ đều nhìn thấy có rất nhiều nhân viên bận rộn ở phía hậu đài, không phải chỉ dựa vào người mẫu là có thể làm được một buổi trình diễn thời trang.

Chỉ cần một người phạm lỗi, bao gồm cả người mẫu, tất cả nhân viên trước và sau sàn catwalk đều phải làm lại từ đầu, thân là một người mẫu lâu năm mà trình độ này cũng làm không được, cho dù có là thần tiên cũng sẽ tức giận thôi.

Hơn nữa McDowney còn nói thẳng Dilumo là người hai mặt, tính tình bên trong rất tệ, thái độ đối đãi với nhân viên cũng rất ác liệt, hẳn là không phải cố ý vu oan cho cậu ta, nếu không hắn đã không nói ngay trước mặt cậu ta rồi. Cá tính của McDowney cư dân mạng ai cũng biết, miệng rất độc, có gì thì nói đó, trước nay không hề úp úp mở mở, với ai đều rất thẳng thắn. Nhưng mà hắn có một đặc điểm, chính là chưa bao giờ phê bình người khác từ không thành có, cũng chưa từng nói dối.

Vì thế rất nhiều cư dân mạng đều sinh ra nghi ngờ với nhân phẩm của Dilumo, cũng hoài nghi trình độ chuyên nghiệp của cậu ta. Khó trách lúc trước Dilumo lại ít lên sàn catwalk như vậy, phần lớn chỉ tham gia quảng cáo hoặc chụp tạp chí. Hoặc là cậu ta biết mình không am hiểu đi catwalk, hoặc là trình độ của cậu ta căn bản không thể đi catwalk.

“Cậu cho rằng tôi chửi cậu là vì phát tiết cảm xúc của mình, sau đó cố ý nhằm vào cậu sao?” McDowney nói “Cậu liên tục phạm lỗi, cậu có nghĩ tới cảm nhận của những nhân viên hay không, nếu tôi không chửi cậu giúp bọn họ xả giận, trong lòng bọn họ làm sao dễ chịu được? Nếu cậu là một người mẫu, ít nhất cũng phải biết đặt tiêu chuẩn cho mình, mỗi ngày đều tập luyện thì đâu có biểu hiện tệ thế này.”

Ở trong mắt cư dân mạng, khó có dịp McDowney tận tình khuyên bảo cậu ta, lời nói cũng rất có lý. Nhưng ở trong tai của Dilumo lại giống như mũi tên, từng cái từng cái ghim vào trong lòng cậu ta, làm cậu ta càng vặn vẹo và phẫn nộ hơn, căm hận McDowney không thôi.

“Tôi biết sai rồi, sau này tôi nhất định sẽ cải thiện.” Dilumo gần như tức muốn hộc máu, nhưng vẫn nhịn xuống lửa giận trong lòng.

“Người cậu nên xin lỗi không phải tôi, đi xin lỗi những nhân viên và người mẫu khác đi, cậu làm bọn họ trì hoãn rất nhiều thời gian, cũng tăng không ít việc cho bọn họ. Thành tâm một chút, nếu bọn họ không so đo với cậu, tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội.” McDowney đã nói vậy rồi, cho dù là fan của Dilumo cũng không thể nói gì hơn.

Dilumo từng bước từng bước đi xin lỗi nhân viên, đây là lần đầu tiên trong đời cậu ta ăn nói khép nép như vậy, hơn nữa còn là trước mặt rất nhiều người.

Sau khi nói xin lỗi xong với nhân viên, cậu ta lại đi xin lỗi người mẫu, khi cậu ta đứng trước mặt Cảnh Dương nói ra ba chữ thực xin lỗi, sự không cam tâm trong lòng của cậu ta lên đến đỉnh điểm. Cậu ta chưa từng nghĩ tới, có một ngày mình sẽ đứng trước mặt người này nói câu xin lỗi, cậu ta vẫn luôn cảm thấy Arthur  thua ở trên tay mình, là bản thân cậu ngu xuẩn vô năng, xã hội này chỉ có thắng và thua, không có đúng hay sai.

Cho dù bây giờ tình thế bị Arthur nghịch chuyển, bản thân mình đang đứng ở hoàn cảnh xấu, nhưng cậu ta cũng không cảm thấy mình đã thua, người cười đến cuối cùng nhất định sẽ là cậu ta.

Cảnh Dương chỉ nhàn nhạt nhìn Dilumo một cái, đã đoán được ý nghĩ trong đầu của cậu ta, ai có thể cười đến cuối cùng, bọn họ cứ chờ xem. Hắn chẳng những sẽ làm cậu ta cười không nổi, còn sẽ làm cậu ta khóc thật khó coi.

Min: hélu, đăng giữa trưa coi ai đọc khum =))

Nhấn Mở Bình Luận