Dịch; Mink***
- Lão bản! Yêu quái!
Sáng sớm, Trâu Vận vừa mở cửa phòng đã bị dọa ngã ngồi xuống đất.
Một đám mây màu đen phiêu phù giữa hành lang và đang cười như được mùa:
- Ha ha ha ha! Bản tôn vạn kiếp bất diệt, chỉ một chút thủ đoạn nhỏ thì sao có thể gây khó dễ cho ta!
Phương Khải mở cửa phòng, vẫn còn ngái ngủ, nói:
- Bên ngoài có chuyện gì mà ầm ĩ vậy?
Một cánh cửa xuất hiện ở vách tường phía cuối hành lang, trên đó có rất nhiều hình điêu khắc.
Cánh cửa này không có nắm tay.
Khung cửa có khắc rất nhiều hoa văn phức tạp, nó tạo hình giống cửa nhưng có lẽ nó là một cái trận pháp.
Một đám mây màu đen đang phiêu phù giữa hành lang, vừa bay vừa nhả khói ra phía sau. Nó càng bay càng nhanh rồi biến thành một gương mặt yêu ma trên cánh cửa.
- Lão… Lão bản, đây là cái gì?
Một gã tiểu tu sĩ có tu vi hơi thấp so với mặt bằng chung, Gã vẫn còn sợ hãi sau khi nhìn thấy trận chiến hôm qua nên vội vàng chạy ra sau lưng lão bản.
- Ngươi hỏi cái này à…
Lão bản nhìn cảnh cửa rồi lại nhìn đám mây hình tròn nói:
- Vậy mà ngươi vẫn chưa chết à.
- Đương nhiên!
Đám mây lộ ra hai con mắt màu đỏ tươi, đắc ý nói:
- Không chỉ thế, bản tôn còn khôi phục vài phần thực lực! Tên tiểu tử cảnh giới Đại Vũ tông kia, bản tọa thổi một hơi là ngươi bay xác luôn nhé!
Gã há mồm hít vào khiến linh lực ở xung quanh đều hút vào bên trong miệng.
Toàn bộ thân hình phình to gấp hai, một cỗ lực lượng âm hàn tập trung trong cơ thể nó.
- Rầm!
Một thanh âm kì quái vang lên, linh lực trong cơ thể của gã truyền thẳng vào bên trên cánh cửa phía sau.
- Hô!
Một hơi thổi ra.
Lão bản cảm thấy như gió nhẹ thổi vào mặt, ngay cả Trâu Vận đứng bên cạnh cũng không cảm thấy gì.
Phương lão bản nhìn thấy trên bảng điện tử của hệ thống xuất hiện: “số lần sử dụng truyền tống trận: 1->2”
- Ma lực của bản tôn đâu?
Đám mây đen kia lắc lắc cổ
- Tại sao lại như vậy?
- A!
Đám mây bay vòng tròn trên không trung, cười như điên.
- Đám nhân loại nhỏ yếu kia! Chính là nhân loại! Tại sao có thể cướp đoạt ma lực của ta!
Gã không tin vào sự thật này mà tiếp tục hít vào một hơi.
- Rầm!
Rất nhanh luồng linh lực này lại chảy vào cánh cửa.
Phương lão bản đã hiểu chuyện gì đang xảy ra nên khoát tay áo nói:
- Làm tốt lắm, tuy không có thưởng nhưng mà….
Phương lão bản đên bên cạnh gã, cố tỏ ra mình là người tốt nói:
- Có thể ít bị phạt.
- Bản tôn không tin! Tuyệt đối không có khả năng!
Gã vừa rống rồi tiếp tục hấp thu linh lực và số lần sử dụng truyền tống trận lại từ từ tăng lên.
Hắn mở cửa tiệm. Trong thành phố bây giờ, khắp nơi đều có người đang làm công tác khắc phục hậu quả.
Dù sao khu vực xung quanh hàng nét đều đã sụp đổ hoàn toàn.
Nguyễn Ngưng đứng trước cửa quán nét, đang hăng hái chỉ đạo công tác khắc phục:
- Chờ lão nương hiểu hết Tru Tiên đại trận thì nhất định ta sẽ bố trí nó ở bên ngoài cửa hàng của mình!
Trái tim đều đang rỉ máu.
Thiên Tuất đạo nhân, Vương Lăng Tiêu và người khác có mối quan tâm lớn nhất hiện nay là yêu ma đã bị xử lý chưa nên mới sáng sớm bọn họ đã vội vàng đến quán net.
- Phương lão bản!
Vương Lăng Tiêu ôm quyển
- Cho một lon coca!
- Đúng rồi, không biết con yêu ma kia… Lão bản định xử lý như nào?
- Tiểu Mạc, lấy coca cho khách.
Phương Khải sai Trâu Mạc lấy coca và nói:
- Đây, mọi người đi lên lầu là sẽ thấy.
- Tự mình đi xem?
Vương Lăng Tiêu đi đầu cùng mọi người cầm lon coca, thanh toán tiền và uống một hớp nói:
- Ma vật vị lão bản trấn áp ở trên đó sao?
Mọi người vội vàng đi lên lầu.
Một đám mây đang bay lung ta lung trung giữa không trung, hét lên:
- Chuyện gì đang xảy ra? Bản tôn không tin! A!...
Gã hít một luồng linh khí và cả người lại như quả bóng xì hơi.
Sau đó toàn bô thân hình lại trở về như cũ.
- Không được! Làm lại nào!
Gã lại hít thật sâu.
- Phì!
Lại như thế.
- Tiếp tục!
Gã lại hít sâu.
- Phì!
- Hít!
- Sặc!
Vương Lăng Tiêu phun hết coca trong miệng vào thẳng mặt đám mây.
- “…”
Ở một chỗ khác.
- Sư muội, muội nói tỷ không gây ra lỗi lầm lớn…
Thủy Tiêm Vân ngây ngốc ngồi ở đầu giường đang nghe sư muội khuyên bảo.
- Sư tỷ à, chuyện lớn như vậy, mọi người đều bị tổn thất. Hơn nữa, suốt máy trăm năm qua, ai cũng biết là trưởng lão canh giữ cấm địa của Nam Hoa tông là vất vả nhất mà. Sự hi sinh của tỷ rất lớn nên không ai trách tỷ đâu. Hơn nữa kiếp nạn lần này nhìn qua có vẻ lớn hơn so với ma kiếp năm xưa nhưng các tông môn chỉ tổn thất chút tài sản. Tỷ đừng tự trách chính mình nhiều quá.
- Mặt khác, chưởng môn sư huynh đã nói
Hề Trì chân nhân nói:
- Trong cơ thể tỷ, linh khí đã hòa quyện cùng ma khí nên Ất Mộc đạo cung, Hạo Nhiên tông cùng chúng ta đều không có biện pháp nào.
- Tu vi của ta đã phế đúng không?
Ánh mắt cô ta vô hồn như người chết.
- Không phải vậy.
Hề Trì chân nhân lắc đầu
- Bây giờ muội có một cách.
- Cách gì?
Cô ta lắc đầu, cười nói:
- Sư muội, muội không cần lừa tỷ. Dưới gầm trời này làm gì có cách nào chứ?
- Đương nhiên là có!
Hề Trì chân nhân khẳng định.
- Cách gì?
Hề Trì chân nhân nghiêm túc nói:
- Ăn nhiều mì tôm, mỗi ngày một cốc.
Thủy Tiêm Vân
- Ăn nhiều cái gì?
- Ăn nhiều mì tôm!
Mặc tiên giải thích hộ sư phụ:
- Mì tôm ở trong quán net, nó là đặc sản có tác dụng chiết xuất linh lực. Nó sẽ giúp sư bá loại bỏ tạp chất trong linh lực, giúp linh lực tuần hoàn tốt. Ngài chỉ cần mỗi ngày ăn một cốc thì sẽ dần dần loại bỏ tạp chất trong linh lực.
Thủy Tiêm Vận trợn mắt há mồm:
- "..."