Dịch: Mink***
- Đối với Vấn Thiên kiếm cung, điều mà các hạ cần phải lưu ý là kiếm chứ không phải là người. Người điều khiển kiếm là chuyện bình thường, nhưng nếu như các hạ gặp phải người của Nam Cung gia bị kiếm điều khiển thì nhất định phải cẩn thận!
Công tử này tỏ ra cực kì nghiêm túc.
Lão bản híp mắt, cầm một bao thuốc lá ra nhưng chỉ còn lại một điếu cuối cùng. Hắn muốn hút nhưng lại không làm thế mà chậm rãi cất lại.
Đường Vũ nhắc nhở khiến hắn cảm thấy hơi lo lắng.
Qua lời nhắc nhở của đối phương hắn cảm thấy các thế lực lớn ở đây không hề đơn giản.
Hắn nhún vai tự hỏi:
- Tại sao đám người ở đây lại thích gây sự nhỉ?
…
Hạo Thiên viện.
Trên một ngọn núi có linh khí nồng đậm, linh quang rực rỡ, mây tím bao phủ.
Chỗ linh khí đậm đặc nhất chính là trụ sở của Hạo Thiên viện.
Kì thi vào Hạo Thiên viện lần này có ý nghĩa vô cùng to lớn. Chính vì sự quan trọng của nó nên đến cả đệ tử của Hạo Thiên viện cũng tham gia.
Lần này số lượng người trúng tuyển không giảm nhưng thủ khoa lại là câu chuyện khác. Vì người đó sẽ là đệ tử quan môn của lão viện trưởng và đạt được tuyệt học truyền kì Động Thiên bí giám.
Tất nhiên, đối với một số người thì việc này cũng không là gì cả.
Bởi vì mục đích của bọn họ không phải là đạt thủ khoa.
Ánh mắt Nam Cung Chuyết lạnh như băng nói:
- Nghe nói tu vi của cô gái Lý gia kia tăng lên một bậc nhờ dùng Huyền Cơ ngọc phải không?
- Đúng vậy! Thiếu gia!
Một gã đàn ông mặc áo đen đứng phía sau nói.
- Hơn nữa thuộc hạ còn nghe nói là cô ta đã học một loại kiếm thuật thần dị vô cùng. Nó giúp cô ta có thể đạp lên phi kiếm và bay đi rất nhanh! Đám tu sĩ ở quảng trường Vân Hải đều đã nhìn thấy!
- Nhanh sao?
Nam Cung Chuyết cười xòa nói:
- Có thể nhanh hơn kiếm của ta sao?
- Còn tên thanh niên đi cùng thì sao? Đã điều tra được gì rồi? Hắn có quan hệ thế nao với Khương gia, lai lích của hắn như nào?
Nam Cung Chuyết hỏi.
- Lai lịch của người này khá ít. Thuộc hạ chỉ tra được là hắn có quan hệ thân thiết với tiểu công chúa Khương gia, và mở một cửa hàng ở trong thành nhưng không có tin tức cụ thể về thân phận,
- Giả vờ giả vịt? Lui đi.
Nam Cung Chuyết nói.
- Dạ
Người đan ông rời đi nhưng lại có hai cái bóng như u linh đột ngột xuất hện ở phía sau gã.
Hai cái bóng này mặc áo choàng màu đen, đang quỳ dưới mặt đất và không thấy rõ gương mặt.
- Chờ hắn ra khỏi thành thì động thủ.
Hai cái bóng hóa thành kiếm quang bay ra ngoài.
Nam Cung Chuyết tỏ ra lạnh lùng:
- Rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào? Chúng ta sắp biết sự thật này rồi.
Cùng lúc đó, Tuân Nguyên đang ngồi thiền trong phòng thì đột nhiên mở mắt nhìn ra bên ngoài.
- Rầm!
Một tiếng sét đánh giữa trời đêm.
- Là ai khiến cho Nam Cung gia phải điều động Kiếm Nô?
Trên bầu trời, một công tử đeo một đôi cánh lớn bằng ngọc khắc đầy những kí tự kì dị cười nhếch mép nói:
- Bản thiếu gia đi trước một bước!
Ngay sau đó, vố số điểm sáng lóe lên như đom đóm giữa trời đêm và tất cả bọn chúng đều bay về hướng đông bắc.
- Lão bản! Chúng ta cũng đi thôi!
Tiểu Nguyệt vẫy tay.
- Đi thôi, Lan Nhược tỷ, chúng ta đi học à!
Hai người đạp trên thân kiếm và lướt đi.
- Ra vẻ gì chứ, rõ ràng sư tỷ mới là thủ khoa lần này!
Một giọng nói than thở từ trong một nhóm người vang lên.
- Đừng nói bừa.
Một cô gái mặc váy dài màu trắng ở trong đám người đó liếc mắt nhìn rồi nàng ta đạp lên không trung như tiên tử hạ phàm và bước đi.
Đây là lần đầu tiên toàn bộ cao thủ trẻ tuổi mới tập trung lại như này.
…
Tiểu Nguyệt đắc ý nói:
- Lan Nhược tỷ, đừng lo lắng. Mọi thứ học được trong quán net đều đặc biệt lợi hại…
- Tỷ xem mấy quyển thiên thư rồi?
- Ặc… Mới ba quyển nhưng vẫn chưa ghi nhớ hết.
- Không cần lo! Đến lúc đó hãy đứng phía sau bổn công chúa!
Tiểu Nguyệt vỗ ngực cam đoan.
Trước kia nàng ở trong quán net, trên có lão bản, khách hàng toàn là tiền bối cao thủ nên nàng chưa bao giờ phải động tay. Chính vì thế nàng sắp không nhịn nổi nữa rồi.
Bây giờ Tiểu Nguyệt rất vui vì lúc này lão bản không thể đi thi, chỉ đứng xem ở bên ngoài. Cuối cùng nàng cũng có thể tung hoành ngang dọc!
- Nấc… Nếu có vấn đề thì hãy đi theo bổn công chúa. Ta đảm bảo sẽ kéo tỷ nằm thắng! Bổn công chúa đã đọc thuộc lòng toàn bộ thiên thư, thuật ngự kiếm đã luyện vài năm, ma pháp thuẫn, mưa băng tuyết và các loại tuyệt học đều hạ bút thành văn…
Lý Lan Nhược trừng mắt:
- ….
Nàng vừa mới thoát khỏi tiền bối, đang định lộ chút bản lĩnh thì lúc này lại đi cùng công chúa cao nhân. Xem ra con đường nàng phải còn rất dài.
Bên ngoài Hạo Thiên viện là một dãy núi liên miên không dứt. Nơi này có vô số linh cầm dị thú. Đây là một nơi nguy hiểm đối với con người.
Nơi này có rất nhiều thiên tài địa bảo.
Ngoài ra nó còn có vô số cấm chế của tự nhiên và cũng do con người đặt ra để làm khảo nghiệm cho kì thi.
Quy tắc kì thi lần này là đi qua cấm khu này và đến trước cửa Hạo Thiên viện
Tất nhiên đó chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất. Ngoài ra bọn họ sẽ tính điểm số lượng thiên tài địa bảo của các thí sính tìm được để làm thang điểm đánh giá.
Ngoài ra nguy hiểm không chỉ đến từ đám linh thú độc vật trong núi mà còn đến từ đám thí sinh tham gia.