Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta



Đường Long và Vũ Diễm trở về biệt viện thì thấy Tiêu Ngữ ngồi bên trong với bộ dáng chờ bọn hắn.
- Các ngươi đã đi đâu vậy, sau khi ta trở về đã không thấy các ngươi đâu rồi, không biết rốt cuộc các ngươi đã đi đâu nên ta đang tính đi tìm các người đây.(Tiêu Ngữ)
- Vừa mới đi tiếp nhiệm vụ ở Tu Điện đi làm nhưng chưa hoàn thành chỉ có một nửa.
Đường Long cũng hướng Tiêu Ngữ ném tới một túi chứa Linh Thạch, Tiêu Ngữ đưa tay bắt lấy.

Tiêu Ngữ mở ra xem thì thấy bên trong chứa đựng Hạ phẩm Linh Thạch.
- Rốt cuộc các ngươi đào đâu ra nhiều Linh Thạch như vậy? Cái này ta không thể nhận.(Tiêu Ngữ)
- Chúng ta đi ra ngoài dạo qua một vòng liền kiếm về năm trăm khối Linh Thạch.

Tất cả mọi người đều là hảo huynh đệ, khách khí làm cái gì?
Trong lòng Tiêu Ngữ khiếp sợ cực kỳ, hắn không thể tưởng được Đường Long rốt cuộc là dùng phương pháp gì thoáng cái đã kiếm được năm trăm khối Linh Thạch nhưng hắn vẫn kiên quyết lắc đầu.
- Ta không thể nhận số Linh Thạch này, trả lại cho các ngươi.(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ muốn đem Linh Thạch trả lại cho Đường Long thì bị cậu giữ tay nàng lại.
- Khi chúng ta vừa mới tới đây, ngươi đã đưa cho chúng ta hai khối Linh Thạch, chúng ta đều không có cự tuyệt, hiện tại chúng ta kiêm được nhiều Linh Thạch như vậy, chia cho ngươi một ít.

Nếu ngươi muốn cự tuyệt, vậy chính là coi chúng ta không phải là bằng hữu của ngươi rồi.
- Hai chuyện đó là khác nhau.(Tiêu Ngữ)
- Như thế nào là không giống nhau? Ngươi chỉ có mười mấy khối Linh Thạch, nguyện ý phân cho chúng ta hai khối, vậy bây giờ chúng ta có năm trăm khối Linh Thạch, phân cho ngươi một phần nhỏ cũng rất bình thường a, không có gì khác nhau cả! Huống chi chúng ta còn ở chỗ của ngươi, nếu ngươi nhất quyết không nhận, hai người chúng ta lập tức chuyển đi.
- Vậy được rồi, ta nhận.(Tiêu Ngữ)
- Tốt, vậy chúng ta đi tu luyện đây.
Đường Long thả ra Dị Hỏa Tháp và Vũ Diễm như thường lệ chui vào bên trong để tu luyện, Đường Long cũng lấy ra Thượng phẩm Linh Thạch bắt đầu trùng kích Thiên Tinh Nhất tinh, việc này cũng là tốn rất nhiều Thiên Đạo chi lực nhưng Thượng phẩm Linh Thạch bên trong chứa đựng Thiên Đạo chi lực rất nhiều nên không tốn bao nhiêu thời gian cậu cũng thuận lợi bước vào Thiên Tinh Nhất tinh.
Đường Long tấn thăng lên Thiên Tinh Nhất tinh cũng dừng lại ổn định cảnh giới của mình thì phát hiện ra Kim Đản đang ăn đống Linh Thạch đã bị hấp thu hết Thiên Đạo chi lực, trước đây hắn vẫn rất tò mò số Linh Thạch bị mình hút hết Thiên Đạo chi lực biến đi đâu, giờ cũng biết được là bị Kim Đản ăn hết.
Kim Đản ăn một nửa Linh Thạch mới dừng lại, nó ăn no ôm cái bụng tròn vo mà lăn qua lăn lại trên mặt đất, trên mặt nó hiện lên vẻ mặt thỏa mãn.
Đường Long đối với Kim Đản có chút bó tay rồi, suy nghĩ một chút, đưa ra một viên chưa có bị hấp thu Thiên Đạo chi lực ném cho Kim Đản.
Viên Linh Thạch kia lăn đến bên cạnh Kim Đản, hai con mắt Kim Đản lập tức phát sáng, nhanh chóng lăn lộn, ôm chặt viên Linh Thạch kia, giống như là đang ôm báu vật, như sợ bị người khác cướp mất khối Linh Thạch này, sau đó nó liền cầm lấy viên Linh Thạch rồi điên cuồng mà gặm, chớp mắt thời gian, một viên Linh Thạch đã bị nó hoàn toàn ăn hết, một mảnh vụn cũng không thừa.

Kim Đản lập tức đối với những cái Linh Thạch vứt đi kia đã ko còn hứng thú, mắt long lanh nhìn Đường Long.
- Gia hỏa này thật đúng là rất biết hàng, biết rõ viên này không có bị hấp thu mất Thiên Đạo chi lực mới thật sự là thứ tốt, thoáng cái liền ko thèm để ý đến các viên Linh Thạch bị hấp thu hết Thiên Đạo chi lực kia nữa rồi.
- Chỗ Linh Thạch này của ta số lượng cũng không nhiều lắm, chỉ có thể cho ngươi ăn một viên, ngươi nếu còn muốn ăn tiếp, thì phải nghe lời của ta mới được.
Gia hỏa này thật dễ bị lừa gạt, lúc trước hắn muốn đồng hoá khí tức trên người Kim Đản nhưng mà khí tức trên người Kim Đản tựa hồ có chút kháng cự khiến Đường Long không cách nào làm được, Đường Long lại lần nữa đem Kim Đản bế lên sau đó đem từng tia Thiên Đạo chi lực, rót vào trong cơ thể của Kim Đản.
Đường Long lần nữa bắt đầu đồng hóa khí tức trên người Kim Đản, lúc này Đường Long phát hiện Kim Đản đã không còn kháng cự như trước nữa, chậm rãi dùng Thiên Đạo chi lực tiến vào thân thể của Kim Đản thì Đường Long phát hiện trong cơ thể Kim Đản, cái kia huyết mạch cuồng bạo kia ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng, cỗ lực lượng này quả thật là không cách nào tưởng tượng nổi.
Trong lòng Đường Long khiếp sợ không thôi, hắn hoàn toàn không cách nào tưởng tượng sau khi Kim Đản lớn lên sẽ đạt tới cái loại gì trình độ gì.

Đường Long đem từng điểm linh hồn của chính mình lạc ấn đánh tiến vào trong cơ thể của Kim Đản cảm giác linh hồn của Kim Đản cùng chính mình liên hệ đang từng điểm trở nên mạnh hơn.
- Đây là phần thưởng cho ngươi.
Đường Long lấy ra một viên Thượng phẩm Linh Thạch đưa cho Kim Đản, hắn biết Kim Đản cũng là động vật mà động vật khi làm tốt sẽ được thưởng dần hình thành thói quen và thói quen đó dần ăn sâu thành động tác theo bản năng.
Kim Đản lập tức ôm khối kia linh thạch điên cuồng gặm, gặm đến giống như ngẩng đầu nhìn liếc Đường Long.

Đường Long cảm giác được Kim Đản ánh mắt của thanh tịnh vô cùng, vẫn là rất có linh tính, giống như là một tiểu hài tử khả ái.
- Mỗi ngày chỉ có thể cho ngươi ăn viên mà thôi, nhiều hơn nữa thì ta nuôi không nổi ngươi.
Kim Đản trong đôi mắt hiện lên một vòng ưu thương, cúi đầu nhìn nữa khối linh thạch còn lại trong ngực cảm thấy không nỡ ăn hết, đành không ngừng lè lưỡi liếm, nước miếng chảy đầy đất.
Nhìn bộ dáng Kim Đản khiến cho Đường Long thấy không khỏi có vài phần buồn cười, theo thời gian trôi qua, Kim Đản trí tuệ tựa hồ so với trước kia muốn cao hơn nhiều rồi.
Hôm sau, Đường Long và Vũ Diễm đều tỉnh lại sau giấc ngủ, hai người bọn họ tính bước ra ngoài đụng phải Tiêu Ngữ.
- Đường Long, Vũ Diễm có hứng thú không đi với ta một nơi?(Tiêu Ngữ)

- Địa phương nào?
- Một trong tam đại Thí Luyện Chi Địa của Thiên Linh Viện, Thánh Linh Tiên Cảnh.(Tiêu Ngữ)
- Chỗ đó là địa phương nào?(Vũ Diễm)
- Thánh Linh tiên cảnh là nơi an toàn nhất trong tam đại Thí Luyện Chi Địa nhưng mà yêu cầu cũng là cao nhất cần người có linh hồn phẩm chất đạt tới trình độ nhất định mới có thể đi vào.(Tiêu Ngữ)
- Nói chung, đến đó đi thì các ngươi sẽ biết.(Tiêu Ngữ)
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Ngữ, ba người cùng rời đi biệt viện, thẳng đường đi tới.

Xa xa, mấy người đưa mắt nhìn Tiêu Ngữ ba người ly khai, nhỏ giọng bắt đầu trò chuyện.

Không ai chú ý nhưng Đường Long lại chú ý tới có người đi theo giám sát mình, không cần đoán cũng biết là tên Vương Dương tiểu đệ của Hoa Lăng.
Cái chết của Hoa Lăng không có truyền ra ngoài nên Vương Dương vẫn tưởng rằng Hoa Lăng còn sống hành động theo Hoa Lăng căn dặn.
- Tôm tép nhãi nhép, không cần quan tâm bọn hắn làm gì.

Tại thiên linh viện bọn hắn không làm gì được chúng ta.

Đi hai đại Thí Luyện Chi Địa khác bọn hắn có tìm chúng ta tìm để gây phiền toái nhưng tại Thánh Linh Tiên Cảnh, bọn hắn chỉ có thể nghĩ mà thôi.(Tiêu Ngữ)
- Đoán chừng là thủ hạ của Hoa Lăng, tên là Vương Dương cùng vài người trong lớp muốn ngăn cản chúng ta phát dục.

Cố Bối, Long Vũ Âm và Kim Diễm thì bọn hắn không dám động vì bối cảnh cùng hậu thủ sau lưng nhưng chúng ta lại không có hậu trường nên nghĩ rằng muốn ức hiếp chúng ta.
- Bọn họ không làm gì quá đáng thì thôi, nếu làm điều quá đáng thì bọn họ sẽ biết hoa vì sao lại hồng.
Thời điểm ba người Đường Long tiến về Thánh Linh Tiên Cảnh, tất cả phe nhân mã cũng đều chăm chú để ý động tĩnh ba người Đường Long.
Tại một sơn cốc phía nam Thiên Linh viện, nơi đây dãy núi phập phồng, cây cối sum xuê khắp nơi đại thụ sinh trưởng đến độ bằng mấy người ôm, cảnh vật tĩnh mịch.

Cửa vào sơn cốc có một mảnh sân bãi khoáng đạt, tụ tập mấy trăm người, người người nhốn nháo, trong đám người có một tấm bia đá cự đại, cao tới hơn 10m, đỉnh cao nhất có khắc mấy chữ to: Thánh Linh Thiên Bảng.
- Cái kia là Thánh Linh Thiên Bảng.

Tại Thánh Linh tiên cảnh xếp hạng 200 đệ tử, tất cả đều được ghi trên Thánh Linh Thiên Bảng.(Tiêu Ngữ)
Đường Long ngẩng đầu lên nhìn Thánh Linh Thiên Bảng, ánh mắt đảo vài vòng thấy được vài cái tên quen thuộc.

Như Long Ấn Thế gia – Long Vũ Âm xếp hạng thứ mười, Kim Thị Thế gia – Kim Diễm xếp hạng thứ hai mươi ba, Hoa Lăng xếp hạng thứ sáu mươi bảy tình địch Tiêu Ngữ, Nghiêm Hạo xếp hạng thứ một trăm hai mươi mốt, Hoàng Oanh xếp hạng thứ một trăm ba mươi bảy.

Về phần Cố Bối, tại trên bảng danh sách thì hoàn toàn không thấy, bất quá ngẫm lại cũng thấy hợp lý, Cố Bối đúng là giấu tài sẽ không dễ dàng triển lộ thực lực.

- Trên Thánh Linh Thiên bảng, không lẽ cũng dựa theo thực lực để tiến hành xếp hạng hay sao?
- Không phải thực lực cá nhân mà là năng lực câu thông Thiên Địa.

Tu luyện Thiên Đạo chi lực chính là muốn cùng Thiên Địa câu thông, theo Thiên Địa ở giữa đạt được lực lượng.

Dưới bình thường tình huống, người tu vi càng mạnh năng lực cùng Thiên Địa câu thông lại càng mạnh nhưng cũng không phải tuyệt đối, có vài người thiên phú trác tuyệt có thể đột phá giới hạn thực lực.

Ví dụ như xếp hạng Top 10 người, Long Vũ Âm liền vừa vặn có tên trên Thiên Bảng.(Tiêu Ngữ)
- Thánh Linh Thiên Bảng? So đấu Thiên Địa âu thông sao? Thú vị đấy.
Tiêu Ngữ biết Thánh Linh Tiên Cảnh đã gợi lên sự tò mò của Đường Long, nàng dám chắc đợi cho Đường Long biết được chỗ tốt hai đại Thí Luyện Chi Địa còn lại thì càng hứng thú hơn.
- Thánh Linh tiên cảnh là một nơi vô cùng kỳ diệu, nơi này chính là một chỗ Linh Nhãn, Thiên Đạo chi lực cực kỳ nồng đậm ở chỗ này tu luyện có thể cực đại tăng cường năng lực cùng Thiên Địa câu thông.


Bất quá bởi vì vị trí trên Linh Nhãn có hạn từng đệ tử mỗi tháng đều chỉ có thể ở Thánh Linh tiên cảnh tu luyện hai giờ còn nếu như là nằm trong bảng xếp hạng 200 đệ tử có thể tu luyện sáu giờ.

Xếp hàng càng cao thì thời gian tu luyện càng dài.(Tiêu Ngữ)
- Trừ lần đó ra, thời điểm cuối năm những người có tên trên Thiên Bảng còn có được ban thưởng, đạt được linh thạch, đan dược, bảo khí các loại vật phẩm.

Người xếp hạng nhất có thể đạt được một kiện Bảo khí ngũ phẩm, năm khối Linh Thạch Tinh Hoa, một đầu trác tuyệt Long Huyết Yêu linh còn có một bình Yêu Hồn Tinh Hoa đan dược.

Xếp hạng thứ năm, có thể đạt được một kiện tứ phẩm Bảo khí ba khối linh thạch tinh hoa, một đầu ưu tú Long Huyết Yêu Linh cùng một nghìn khối linh thạch.(Tiêu Ngữ)
- Nếu như hàng năm đều có thể tại trên Thiên Bảng lấy được vị trí cao, đây chẳng phải là hàng năm đều có ban thưởng sao?(Vũ Diễm)
- Xác thực là như thế nhưng là Top 5 ban thưởng, mỗi người chỉ có thể nhận lấy một lần, nhận lấy sau đó phải rời khỏi Thánh Linh Thiên Bảng tranh đoạt.

Top 5 ban thưởng hiếm thấy nhất cũng là thưởng nhiều nhất, mỗi người đều thèm thuồng đã lâu.

Khoảng cách hết hạn của năm nay chỉ còn lại một tháng thời gian.(Tiêu Ngữ)
- Chúng ta đi vào thử một lần.
Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ cùng Vũ Diễm ba người cũng nhanh chân đi vào bên trong Thánh Linh tiên cảnh.

Xa xa có mấy người nhìn thấy ba người Nhiếp Ly tiến vào Thánh Linh tiên cảnh, bọn hắn liếc mắt nhìn nhau.
- Không nghĩ tới bọn hắn rõ ràng tiến vào Thánh Linh tiên cảnh.(Hàn Tĩnh)
- Trong tam đại thí luyện chi địa, Thánh Linh tiên cảnh là an toàn nhất, bọn hắn đoán chừng là sợ không dám vào hai đại Thí Luyện Chi Địa khác.(Vương Dương)
- Bọn hắn tại Thánh Linh tiên cảnh tối đa cũng chỉ có thể ngây ngốc hai giờ mà thôi, rất nhanh sẽ đi ra, ta không tin bọn hắn không vào hai thí luyện chi địa khác.(Hàn Tĩnh)
Chớp mắt thời gian, tin tức Đường Long ba người tiến vào Thánh Linh tiên cảnh bị rất nhiều người biết được, bọn hắn đều rất muốn xem Đường Long và Vũ Diễm đến tột cùng sẽ có dạng biểu hiện gì còn về phần Tiêu Ngữ qua nhiều năm rồi mà Tiêu Ngữ chưa bao giờ có tên trên Thánh Linh Thiên Bảng, lần này khẳng định cũng không khác biệt.
Tứ phía xung quanh dãy núi, chim hót hoa nở, phong cảnh như vẽ.
Tại bên trong Thánh Linh tiên cảnh, một tòa tế đàn hùng vĩ đứng sừng sững, tòa tế đàn này bốn phía có từng bậc thang một đường đi lên trên, phía trên tế đàn là một mảnh bình đài rộng rãi.

Có rất nhiều người ngồi ở trên bậc thang tu luyện, nhưng lại không người nào có thể đạp vào tế đàn đỉnh.
- Địa mệnh cảnh giới, Thiên Mệnh cảnh giới cường giả tại Linh Nhãn tu luyện có thể đạt được chỗ tốt rất lớn, tòa tế đàn này có một trăm chín mươi chín bậc thang, năng lực câu thông với Thiên Địa càng mạnh càng có khả năng tiếp cận đỉnh tế đàn, trái lại nếu như năng lực cùng thiên địa câu thông không đủ lại muốn tiến lên một bước sẽ phải chịu cắn trả cực lớn.
Mỗi một bậc thang, đều tượng trưng cho thiên đạo xa xưa, mỗi một bước đều vô cùng khó khăn.

Nhìn thấy 3 người Tiêu Ngữ, các học viên trên bậc thang liền đình chỉ tu luyện, quay qua nghị luận với nhau.

Nghe tiếng các học viên nghị luận, Tiêu Ngữ sắc mặt vẫn bình thản, hắn sớm đã quen việc bị người khác đùa cợt, đối với hắn mà nói làm tốt việc của chính mình là tốt rồi.
- Đường Long, Vũ Diễm ta đi trước tu luyện.(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ hướng Đường Long và Vũ Diễm gật đầu sau đó hướng về phía từng cấp bậc thang mà đi.

Thẳng đến bậc thang thứ năm, Tiêu Ngữ trong đôi mắt hiện lên một tia kinh ngạc, trước kia mỗi khi hắn đi đến bậc thang thứ năm sẽ cảm giác được một cổ lực lượng nặng nề khiến cho hắn bước tiếp theo phi thường gian nan nhưng hôm nay đi đến bậc thang thứ năm, hắn lại vẫn không cảm thấy gì cả.
Tiêu Ngữ lại tiếp tục đạp vào bậc thang tiến lên khiến cho đám người đang tu luyện lẫn quan sát tình huống phải kinh ngạc không thôi, dĩ vãng Tiêu Ngữ tối đa chỉ có thể tu luyện ở bậc thang thứ năm nhưng hôm nay rõ ràng rất nhẹ nhàng bước bậc thang thứ sáu khiến bọn hắn ánh mắt có chút đờ đẫn.

Chỉ thấy Tiêu Ngữ từng bước từng bước đi lên, độ cao mà trước kia đối Tiêu Ngữ mà nói vốn không cách nào bước tới.

Hiện tại xem ra lại vô cùng dễ dàng.
Những đệ tử đang ngồi tu luyện ở bậc thang ba mươi trở lên, nhìn Tiêu Ngữ từng bước từng bước đi tới gần bọn họ, bọn hắn nội tâm lập tức có chút bất an.


Vì cái gì mà năng lực câu thông Thiên Địa của Tiêu Ngữ thoáng cái tăng lên nhiều như vậy, điều này làm bọn hắn khiếp sợ không thôi.
Những đệ tử xung quang cứ như vậy bóng lưng Tiêu Ngữ càng ngày càng xa, nghĩ đến chính mình vừa rồi cười nhạo Tiêu Ngữ, trên mặt nóng hừng hực, hiện tại trước mặt hắn bọn họ gần như chỉ là một đám tôm tép mà thôi.

Tiêu Ngữ thậm chí đến liếc nhìn đều cảm thấy có chút hơi thừa.
Đường Long cùng Vũ Diễm cũng tiến hành bước lên bậc thang.

Trong nháy mắt bước lên bậc thang, Đường Longcảm giác được một nguồn sức mạnh mênh mông đập vào mặt, Linh hồn hải cuồng dâng lên, Linh Nhãn quả nhiên có chổ đặc biệt.
Đường Long cất bước đi lên từng điểm cảm thụ cổ lực lượng Linh Nhãn tỏa ra và tiến hành câu thông với nó, một đường đi lên trên, lực lượng bản thân hắn tại trong Linh Nhãn phảng phất giống như là giọt nước giữa đại dương vậy.

Bên ngoài Thánh Linh tiên cảnh, trên Thánh Linh bảng, ở vị trí thứ 200, một cái tên mới xuất hiện liền đưa tới một hồi xôn xao.
- Điều này sao có thể?(Nghiêm Hạo)
Nghiêm Hạo chạy tới Thánh Linh tiên cảnh nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Hoàng Oanh đâu mới tập trung nhìn vào Thánh Linh Thiên Bảng thấy được tên Tiêu Ngữ lọt vào vị trí thứ 200.
- Tên phế vật Tiêu Ngữ kia, như thế nào lại có tên trong 200 người đứng đầu Thánh Linh Thiên Bảng, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?(Nghiêm Hạo)
Nghiêm Hạo cau mày, cảm thấy việc này có chút không bình thường.

Trước kia Tiêu Ngữ ở Thánh Linh tiên cảnh, tại tế đàn tối đa chỉ có thể ở cầu thang tầng dưới chót thôi mà đạt tới 200 người đứng đầu, ít nhất phải đạp vào bậc thang thứ năm mươi, so với trước đây khác biệt thật sự quá lớn.
Nghiêm Hạo suy đi tính lại cũng chỉ có thể nghĩ đến việc Tiêu Ngữ đạ đột phá Địa Mệnh cảnh bước vào Thiên Mệnh cảnh.

Trong lúc những người này vẫn còn đang kinh ngạc vì Tiêu Ngữ tiến vào hạng trước 200, thì trên Thiên bảng, danh tự Tiêu Ngữ đang tiếp tục tiến về phía trước, từ hạng 200, tăng lên 199, và vẫn không ngừng tăng lên.
Ánh mắt mọi người đều đang gắt gao nhìn về Thánh Linh Thiên Bảng, thứ tự Tiêu Ngữ, đang không ngừng biến hóa.
- Điều này sao có thể, thứ tự Tiêu Ngữ đã tăng lên tới hơn 160 rồi.(Nghiêm Hạo)
Nghiêm Hạo vang phần không biết Tiêu Ngữ dưới sự trợ giúp của Đường Long đã đột phá lên tới Thiên Mệnh Tam tinh.

Nghiêm Hạo trong lòng mười phân tức giận, trong mắt hắn thì Tiêu Ngữ chính là một tên phế vật, hiện tại hắn rõ ràng lại bị một tên phế vật đuổi kịp.
Lúc này, bên trong Thánh Linh tiên cảnh, Tiêu Ngữ vẫn đang từng bước từng bước đi lên, chậm nhưng chắc chắn, từng bước một khiến cho hắn ngạc nhiên chính là năng lực cùng Thiên Địa câu thông của hắn tăng lên cực kỳ kinh người, hắn đã đi tới hơn chín mươi nấc thang lại không cảm giác được một chút áp lực nào.
Tiêu Ngữ tu luyện chính là Vạn Đạo Minh Long Quyết, thời điểm tại địa mệnh cảnh giới tu vi một mực bị áp chế nên khi đột phá địa mệnh, bước vào Thiên Mệnh cảnh giới, Vạn Đạo Minh Long Quyết lúc này mới cho thấy uy lực kinh người, tu vi lập tức tăng mạnh.

Loại tốc độ tăng lên này, căn bản không phải tu luyện giả bình thường có thể tưởng tượng.
Đường Long và Vũ Diễm vẫn là theo sát phía sau một khoảng cách, Tiêu Ngữ ở bậc thang thứ 90 mà hắn cùng Vũ Diễm ở bậc thang 30.

Đúng lúc này, Đường Long thấy được tại 130 bậc thang có một cô gái mười sáu mười bảy tuổi xinh đẹp đang lẳng lặng ngồi tu luyện, người thiếu nữ này dung nhan tú lệ, mặc 1 chiếc váy tơ màu xanh nhạt, trên vai khoác chiếc sa y màu trắng, như hoa dưới ánh mặt trăng, tuyết rơi trên mặt đất, xuyên thấu qua lớp sa y mơ hồ có thể thấy được đường cổ cong duyên dáng.
Ba búi tóc đen dùng một sợi dây cột tóc màu hồng nhạt buộc lên, trên đầu kẹp một chiếc hồ điệp trâm, trên gương mặt điểm nhẹ lớp son phấn, da thịt hai gò má như cánh hoa càng thêm kiều diễm, bên trong linh nhãn hào quang nhàn nhạt, cả người giống như một đóa băng tuyết không nhiễm bụi trần vậy
Sắc đẹp này, tựa như là kiệt tác của thần linh, khiến thiên địa cũng trở nên ảm đạm.

Dùng từ chim sa cá lặn để hình dung cũng không đủ.
Đường Long liếc mắt cũng cảm thấy kinh diễm không thôi, hắn đoán chừng nàng là Ứng Nguyệt Như, trong nguyên tác khi Nhiếp Ly đến Vũ Thần Tông thì nàng chính là sư phụ của hắn nhưng đã hắn đến thế giới này sẽ không để nàng bị Long Vũ Âm hay thuộc hạ Thánh Đế giết chết.

Đường Long đã dự định Ứng Nguyệt Như thành nội định lão bà của mình.
Tiêu Ngữ đang đi ở phía trước, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy thiếu nữ như tiên kia, liền ngẩn ngơ trong giây lát, nội tâm không khỏi cảm thán một cái, trong thiên hạ, không ngờ lại có cô gái xinh đẹp như vậy, vào lúc này, người thiếu nữ kia chợt mở mắt ra, đôi mắt thanh tịnh, tựa như một dòng suối thuần khiết khiến những ai nhìn vào đều có cảm giác thư thả tâm hồn.
Ứng Nguyệt Như đối với Tiêu Ngữ mỉm cười sau đó chậm rãi đi xuống, nàng bước chân nhẹ nhàng dáng người uyển chuyển khiến cho người tim đập thình thịch, áo lưới tùy phong vũ động.
- Xin chào ngươi tên là gì, ngươi biết ta sao?(Ứng Nguyệt Như)
- Ta tên là Đường Long, về phần quen biết thì không nhưng ta tin tưởng sau này chúng ta vẫn sẽ gặp lại.
Ứng Nguyệt Như kinh ngạc nhìn Đường Long, đôi mắt thanh tú nhíu lạituy nhiên tu vi của nàng cũng không cao nhưng là nàng tu luyện tính toán theo công thức thiên cơ chi đạo, tất cả nàng chứng kiến người cũng có thể coi ra mệnh số đối phương, duy chỉ có Đường Long trong lúc nàng tính toán theo công thức mệnh số Đường Long, lại thấy là một mảnh mờ mịt giống như bị che phủ đi.
- Ta là Ứng Nguyệt Như.(Ứng Nguyệt Như)
Thấy Ứng Nguyệt Như chủ động cùng Đường Long hồi đáp, chung quanh các đệ tử đều lộ ra thần sắc cực kỳ ghen ghét.

Bọn hắn chú ý Ứng Nguyệt Như đã lâu rồi còn chưa có dám lên trước chỉ có thể xa xa nhìn xem, không nghĩ tới Ứng Nguyệt Như lại chủ động tìm tới Đường Long.
Đường Long sờ vào trong áo của mình lấy ra một phi tiêu, phía trên có khắc những đường vân kỳ lạ.

Đường Long đưa phi tiêu về phía Ứng Nguyệt Như.
- Xem ra đây là quà lần đầu gặp mặt, hi vọng Nguyệt Như cô nương nhận lấy.
Ứng Nguyệt Như cúi đầu nhìn phi tiêu trong tay Đường Long thì đôi mắt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc không thôi vì nàng từ trên đường vân cảm thụ được nồng đậm Không Gian Chi Lực.


Tuy là nàng không biết phi tiêu mà Đường Long đưa cho mình không biết để làm gì mà chứa đựng Không Gian Chi Lực nhiều như vậy nhưng vẫn vui vẻ nhận lấy, cánh tay ngọc của nàng lướt qua bàn tay của Đường Long và phi tiêu cũng được nàng thu vào trong giới chỉ.
Thấy Ứng Nguyệt Như thu phi tiêu của mình thì Đường Long mỉm cười hướng Vũ Diễm ra hiệu tiếp tục hướng lên cao bước đi.

Đường Long là biết sao hôm nay Ứng Nguyệt Đạo sẽ bối toàn thiên mệnh của mình nhưng thiên mệnh của hắn đâu có dễ bị bối ra đồng thời Ứng Nguyệt Đạo vì tu luyện thiên cơ chi đạo sẽ bị Thánh Đế thủ hạ đuổi giết nên lựa chọn rời khỏi Vũ Thần Tông để không liên lụy đến những người khác.
Phi tiêu mà Đường Long đưa cho Ứng Nguyệt Như phía trên có khắc đường vân chính là khắc ấn Phi Lôi Thần Thuật, chỉ cần phi tiêu cảm ứng được Ứng Nguyệt Như có nguy hiểm chí mạng sẽ tự động dịch chuyển hắn tới bên cạnh.
Chạy tới hơn 100 cấp trên bậc thang Tiêu Ngữ, quay đầu lại chứng kiến Nhiếp Ly cùng thiếu nữ trò chuyện với nhau bộ dạng thật vui.

Bước chân có chút dừng một chút, tại chỗ chần chờ một lát sau đó quay lại thân hướng Nhiếp Ly và Vũ Diễm bên này đã đi tới.
- Đường Long chuyện gì xảy ra? Nàng và ngươi có quen biết?
Tiêu Ngữ bề ngoài hỏi Đường Long nhưng lén lút truyền âm cho Đường Long.
- Người Vũ Thần Tông bên trong rất phức tạp, nữ nhân kia không biết lai lịch ra sao, ngươi cẩn trọng chút.(Tiêu Ngữ)
- Không cần lo lắng, nàng sẽ không làm hại chúng ta.
- Ngươi cùng với nàng cũng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt mà thôi, ngươi xác định nàng không có không ý xấu.(Tiêu Ngữ)
- Ta tin tưởng trực giác của mình.
Đường Long vừa truyền âm trò chuyện với Tiêu Ngữ vừa dùng ánh mắt xem xét Ứng Nguyệt Như.

Tiêu Ngữ chứng kiến Đường Long dùng ánh mắt nhìn Ứng Nguyệt Như thì không biết vì sao trong lòng bực bội.
- Ngươi đã tín nhiệm nàng thì ta mặc kệ ngươi.(Tiêu Ngữ)
Nghe ra trong giọng nói của Tiêu Ngữ mang theo tức giận thì Đường Long bật cười.
- Ngươi một đại nam nhân cùng nữ nhân ghen tuông cái gì?
- Ta không có ghen tuông.(Tiêu Ngữ)
- Ai u, Tiêu Ngữ của chúng ta lại còn ngạo kiều.
- Ngươi…Hừ.(Tiêu Ngữ)
Tiêu Ngữ xoay đầu không để ý đến Đường Long nữa mà tiếp tục bước chân lên bậc thang.

Ứng Nguyệt Như quay đầu lại nhìn thoáng qua bóng dáng Tiêu Ngữ đang rời đi trên mặt toát ra một tia ý vị miểm cười thâm trường, đôi mắt thâm thúy linh động lại một lần nhìn Đường Long.
- Xem ra bằng hữu của ngươi cũng không chào đón ta à.

Bất quá Nhiếp Ly, ta nhớ kỹ ngươi, tin tưởng chúng ta không bao lâu còn sẽ gặp mặt.(Ứng Nguyệt Như)
- Ừ, ta cũng tin tưởng.
Trên mặt Ứng Nguyệt Như toát ra một tia mỉm cười lạnh nhạt, chậm rãi hướng phía phía dưới đi đến,nhìn bóng lưng xinh đẹp của nàng, khiến cho người ta khó có thể dời ánh mắt.
Chung quanh những đệ tử kia của Vũ Thần Tông một mực đưa mắt nhìn Ứng Nguyệt Như ly khai sau đó mới thu hồi ánh mắt, chuyển ánh mắt cừu hận mà nhìn Đường Long.

Ngay trong bọn họ có rất nhiều người rất sớm chú ý tới Ứng Nguyệt Như rồi nhưng là bọn hắn đều ý thức được, Ứng Nguyệt Như thân phận thật không đơn giản có thể đi đến hơn một trăm ba mươi cấp bậc thang không phải người bình thường.
Trong bọn họ rất nhiều người, chứng kiến Ứng Nguyệt Như cũng không khỏi có một loại cảm giác tự ti mặc cảm, chớ đừng nói chi là tiếp cận Ứng Nguyệt Như nhưng là Đường Long rõ ràng cùng nữ thần trong lòng bọn họ hàn huyên lâu như vậy, điều này làm hắn đám bọn họ có một cảm giác ghen ghét.
- Ngươi trở thành công địch của bọn hắn.(Vũ Diễm)
- Mặc xác bọn hắn đi, chỉ là một đám tinh trùng lên não mà thôi.
Đường Long cũng lười phản ứng những người đang nhìn mình mà tiếp tục bước lên bậc thang, Vũ Diễm cũng theo sát phía sau.
Tiêu Ngữ nín một hơi, đi thẳng đã đến hơn một trăm hai mươi cấp bậc thang, hắn còn muốn tiếp tục đi lên nhưng lại như thế nào cũng đi không đi lên nổi, xem ra năng lực Thiên Địa câu thông của hắn cùng Ứng Nguyệt Như kia so sánh vẫn là chỗ thua kém đi một tí.

Mặc dù có điểm không phục, nhưng là Tiêu Ngữ cũng chỉ có thể ngừng lại.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua Đường Long cùng Vũ Diễm hai người, Tiêu Ngữ không khỏi có chút căm giận, Đường Long cùng Ứng Nguyệt Như cũng chỉ là mới vừa quen mà thôi, rõ ràng lại cùng nữ nhân kia nói chuyện, nàng không khỏi hừ một tiếng, tại trên bậc thang ngồi xếp bằng xuống tu luyện.
Lúc này, Thánh Linh tiên cảnh bên ngoài, người vây xem đã vỡ tổ rồi.

Tiêu Ngữ tại Thánh Linh Thiên Bảng xếp hạng 11.
Lúc này, cách đó không xa Nghiêm Hạo nhìn xem Thánh Linh Thiên bảng danh tự, hắn đã hoàn toàn vỡ mộng, Tiêu Ngữ danh tự cùng hắn đã thành không thể so sánh.

Hắn đem hết toàn lực, cao nhất cũng mới vọt tới một trăm hai mươi mốt mà thôi, hơn nữa rất dễ dàng sẽ bị rơi xuống mà Tiêu Ngữ lại một đường vọt tới người thứ mười một, đó là hắn căn bản là không có cách đạt tới độ cao đó.
Nhiều lần có thể vọt tới Thánh Linh Thiên Bảng top 20 đấy, cuối cùng không có ai mà không phải là siêu cấp cường giả có thể tại Vũ Thần Tông là nhân vật cầm quyền một phương.


Nhấn Mở Bình Luận