Lạc Lạc vẫn đứng đó, cô nhìn thấy Lăng Hạo đau khổ thì lòng cũng trĩu nặng.
Rõ ràng là mọi chuyện có thể không đến nỗi này mà.
Tại sao hôm nay cô lại muốn quay lại trường chứ?
Nếu như cô cứ ở lại bệnh viện thì mọi chuyện đã tốt rồi.
Lăng nhị thiếu gia như phát điên ôm lấy thân xác của Lạc Lạc.
Sau đó mọi người đều nhìn thấy hắn ôm thân mình không còn hơi thở kia lên.
Đám vệ sĩ biết chân hắn còn đau nên lập tức quay ra đỡ hắn.
Lăng Hạo ôm cô lên xe, cảnh sát vốn muốn ngăn lại nhưng lại thấy quản gia của Lăng nhị thiếu gia ra nói gì đó với đám người ấy.
Lăng Hạo không quan tâm lắm.
Hắn ôm cô lên, sau đó kêu lái xe đi về biệt thự.
Quản gia lên xe theo, vừa mới nghe thấy vậy bèn muốn khuyên hắn tới bệnh viện, dù sao thì chân hắn cũng chưa khỏi.
Nhưng thấy Lăng Hạo có vẻ sắp phát điên nên ông không nói gì nữa.
Lạc Lạc cũng lên theo, cô ngồi ngay bên cạnh hắn, nhưng hắn không biết gì cả.
Cô nhìn thấy hắn cầm một chiếc khăn lau qua những vết máu ghê rợn trên người cô.
Vùng trán cô là vùng chảy nhiều máu nhất, chắc đó cũng là lí do của sự ra đi lần này.
Một lát sau, cô nghe thấy vị thiếu gia vốn đang trầm lặng bên cạnh mở miệng.
Giọng hắn đã khàn tới cực điểm.
“Tra lại vụ tai nạn lần này cho tôi.”
“Thiếu gia nghi đây là một vụ sắp đặt?”
“Ừ.”
“Vâng, tôi đã hiểu rồi.”
Lúc tới, cảnh sát đã báo với họ đây có thể chỉ là một vụ vô ý. Do tài xế đã nhầm chân phanh thành chân ga nên mới gây ra thảm kịch lần này.
Nhưng Lăng nhị thiếu gia đâu dễ tin như thế.
Sống ở Lăng gia ngần ấy năm, bao nhiêu thủ đoạn chiêu trò từng được dùng trên người hắn hắn đều biết cả.
Hắn không tin lần này là một vụ tai nạn.
Rõ ràng là có người đang nhắm vào Lạc Lạc.
Nhắm vào vợ hắn một cách rõ ràng.
Nếu chuyện này được tra ra, hắn nhất định sẽ báo thù cho cô.
Chờ hắn.
Mấy ngày nữa lại trôi qua.
Tang lễ của Lạc Lạc diễn ra khiến cho tất cả mọi người trong giới thượng lưu đều hết hồn.
Chuyện hai người kết hôn mới diễn ra chưa được bao lâu thì tin tức một người chết trong tai nạn đã lại truyền ra tiếp rồi.
“Đúng là không nên dính đến vị Lăng nhị thiếu gia đó, đẹp trai lắm tiền thì sao chứ? Có mạng để hưởng không mới là điều đáng nói kìa.”
“Lúc đầu có người đã nói mệnh cách Lăng nhị thiếu gia khắc vợ khắc con rồi, lấy phải người như vậy đúng là khổ.”
“Mà cô gái tên Lạc Lạc kia đúng là phải tội. Rõ ràng là sinh viên đại học danh giá, tương lai rộng mở, thế mà lại chết khổ như thế.”
Lạc Lạc cảm thấy mấy người này đúng là biết cách xát muối vào tim người khác.
Vốn dĩ Lăng Hạo đã sống rất khổ rồi, sao cứ phải dùng miệng lưỡi của bản thân để làm người khác sức cùng lực kiệt vậy?
Vài ngày sau nữa.
Tin tức khác lại tiếp tục lộ ra.
Thì ra vụ tai nạn giao thông kinh hoàng ở cổng trường đại học A vốn không phải là một sự vô ý.
Tất cả là do chủ ý của một người.
Lăng Hạo ngồi trên ghế dựa, khuôn mặt sắc lạnh của người đàn ông bây giờ lại tiều tụy thấy rõ.
Ở phía dưới.
Lương Vi bị trói gô lại, toàn thân là quần áo rách rưới cùng với rất nhiều vết thương lớn nhỏ đang túa máu.
Cô ta muốn chết mà không chết được, muốn sống cũng không xong…
Thế nhưng từ đầu tới cuối Lăng Hạo chưa từng thương xót cô ta mảy may.
Chuyện tai nạn đó cuối cùng cũng bại lộ.
Lương Vi vốn đã chuẩn bị một số tiền lớn để trốn ra nước ngoài, vốn muốn chờ việc lần này êm êm xong là cô ta sẽ lại về nước quyến rũ người mới mất vợ là Lăng Hạo.
Nhưng nào ngờ cô ta lại bị Lăng Hạo tóm được, thậm chí còn bị tra tấn đến mức sống không bằng chết.
Lương Vi cắn răng.
Cô ta đã thuê người tài xế đó với một số tiền lớn.
Cô ta biết người đó đã tới đường cùng, cần một số tiền lớn để chữa bệnh cho mẹ gã.
Thế nên nữ chính mới bắt được điều này, thuê gã và nói chỉ cần gã dám làm thì cô ta nhất định sẽ chạy chữa cho mẹ gã tử tế.
Nhưng tên tài xế đó cũng ngu.
Vốn cô ta nói chỉ cần đâm chết Lạc Lạc thôi, nào ngờ gã còn hại thêm bao nhiêu người khác.
Lương Vi nghĩ tới số tiền mình đã bỏ ra mà nghiến răng nghiến lợi.
Thậm chí tên đó còn làm ăn không sạch sẽ, dám khai ra cô ta đứng sau.
Lương Vi nằm trên nền đất, thở hồng hộc.
Nhưng cứ khi nào cô ta muốn trút hơi thở cuối cùng thì Lăng Hạo sẽ lại cho người cứu tỉnh cô ta.
Đúng là muốn chết cũng không được.
Lương Vi nhìn khuôn mặt tiều tụy của Lăng Hạo.
Âm thầm phóng thích tin tức tố trong người ra.
Chỉ cần ngửi thấy mùi tin tức tố thơm ngọt của cô ta, biết đầu Lăng Hạo sẽ thay đổi ý định.
Quên luôn người vợ quá cố thì sao?
Nhưng nào ngờ tin tức tố của cô ta vừa tuôn ra ngoài thì đã bị Lăng Hạo ép cho đến mức không thở được.
Cô ta nghe thấy hắn nói.
“Còn mặt dày đến mức dám quyến rũ tôi?”