Vệ Tây Lẫm V: Không lấy nhan sắc kinh thiên hạ, liền lấy tài hoa động thế nhân.
Mây tan sương tán nói: "Thiên tử."
Hà Minh Phong nói ra cách nhìn của bản thân: "Nhóm đến sau sẽ có ưu thế, cũng không biết tổ hợp Đen có thể bắt lấy cơ hội không đây."
Café đen cân nhắc một chút: "Cao cao tại thượng."
Hà Minh Phong tiếc nuối lắc đầu: "Đổi nào."
Vệ Tây Lẫm gợi ý: "Nuông chiều."
"Nói gì nghe nấy." Cố Duyên Tranh cũng không chắc.
Vệ Tây Lẫm cười bất đắc dĩ.
Hà Minh Phong nói: "Đổi."
Mây tan sương tán có hơi sốt ruột, dùng ánh mắt thúc giục nhìn chằm chằm vào mắt Café đen: "Tô Tuân*."
(*Một trong Bát đại gia thời Đường Tống.)
Tô Tuân có khá nhiều câu, Café đen vẫn cảm thấy đồng đội cứ nhắc đâu đâu, từ giọng nói mất kiên nhẫn có thể nghe ra hắn đang oán trách đồng đội nhắc nhở không đúng chỗ: "Theo lệnh mà làm?"
Mây tan sương tán thở dài một hơi, cảm thấy không còn nhiều hy vọng.
Lại trao đổi.
Vệ Tây Lẫm chỉ vào Cố Duyên Tranh: "Là anh!"
"Ha ha ha......" Cả tối nay người xem tại hiện trường đều cảm thấy rất thoải mái, đặc biệt là lúc Tinh Vệ lấp biển lên sân khấu lại càng vui mừng.
Hà Minh Phong bật cười, nói với Vệ Tây Lẫm: "I phục YOU, ngay cả cụm là anh cũng nói ra được rồi."
Cố Duyên Tranh lộ vẻ chịu thua, giọng chắc chắn tự tin: "Sống trong nhung lụa."
Khán giả hoan hô một trận.
Cố Duyên Tranh nhìn thanh niên không chớp mắt: "Anh muốn hỏi một chút, sống trong nhung lụa có liên quan gì tới anh?"
Vệ Tây Lẫm đút tay vô túi, nghiêng người dựa trên đài thi đấu, không chút để ý: "Anh chắc chắn muốn em nói ở đây?"
"Chắc chắn." Cố Duyên Tranh nghiêm giọng: "Nói rõ, chậm một giây lại có thêm một người hiểu lầm anh."
Vệ Tây Lẫm khẽ nâng cằm, chậm rì rì nói: "Lúc em vừa quen anh anh còn không ngồi xe buýt, kêu anh quẹt thẻ, anh trực tiếp ném thẻ giao thông công cộng của em vào ví.
Không phải sống trong nhung lụa thì là gì?"
Vẻ mặt Cố Duyên Tranh chợt hiện lên chút bối rối, xoay người, nghiêm mặt nói với MC: "Nên tiến vào vòng kế thôi."
Toàn trường cười ầm lên!
Hà Minh Phong cảm thấy đây là cặp tuyển thủ thú vị nhất anh từng gặp, vỗ tay phụ họa.
"Tôi nói một chút." Ngụy Hãn nói: "Mây tan sương tán nhắc hai từ thiên tử và Tô Tuân đều rất hợp lý.
[Xu mật dâng Hàn]* của Tô Tuân đã nói, Thiên tử, nuôi chỗ tốt, dựng tiếng tăm, vui chung cái vui thiên hạ*.
Tổ hợp Đen mất ván này thật đáng tiếc."
(*Gốc là 上韩枢密书, Xu mật là một chức quan thời nhà Tống.
Chỗ sau mình dịch tạm...!khi nào có bản dịch chính xác mình sẽ chỉnh lại.)
Café đen có chút khó chịu, cười miễn cưỡng: "Nhất thời không nghĩ tới."
Mây tan sương tán mỉm cười liếc hắn một cái, trong lòng cũng có bất mãn, cho tới nay Café đen vẫn mang bộ dáng bác học hơn những tuyển thủ khác, cuối cùng cũng không phải thua trận này sao?
"Tổ hợp Đen vẫn còn cơ hội." Hà Minh Phong nói: "Tiếp đến là ván thứ ba, giờ thi đấu đến rồi.
Tinh Vệ lấp biển trước, tuyển thủ chuẩn bị, bắt đầu."
Cố Duyên Tranh miêu tả, Vệ Tây Lẫm đoán từ, 90 giây đoán đúng tất cả 10 thành ngữ.
Đen có thực lực không yếu, đoán đúng tất cả 11 thành ngữ.
Trước mắt điểm của Tinh Vệ lấp biển và Đen và 2 : 1.
Café đen cười cười với Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh, có chút khinh người.
Vệ Tây Lẫm hơi nhướng mày.
Hai bên tiến vào vòng thứ tư, đoạt đáp đúng, tổng cộng ba câu hỏi, MC miêu tả, hai tổ tuyển thủ giành đáp, mỗi tổ tuyển thủ đều có ba cơ hội giành đáp, nếu ba lần đều sai, phán tổ còn lại thắng.
"Bên thắng trước thế nên tổ hợp Đen sẽ rút thăm quyết định điển cố tôi sẽ tả.
Đương nhiên, kết quả rút thăm chỉ có mình tôi thấy." Hà Minh Phong nói.
Café đen ấn nút rút thăm.
Hà Minh Phong kể: "Đây là một điển cố về việc giáo dục trong gia đình, kể về văn học gia thời Đường Hàn Dụ vì giúp con mình Hàn Phù đọc sách ――"
"Reng!" Vệ Tây Lẫm ấn nút, thoáng nhìn Café đen, ánh mắt không rõ: "Lên như diều gặp gió.*"
(*Phi hoàng đằng đạt.)
Cố Duyên Tranh cưng chiều nhìn thanh niên, thầm cười người yêu lòng dạ hẹp hòi, vừa rồi y cũng có thấy ánh mắt không tốt của Café đen.
Hà Minh Phong chớp chớp mắt: "Sao mà thấy Vệ Tây Lẫm chỉ nghe một câu liền đáp đúng mà tôi không bất ngờ nhỉ? Vì trong những vòng thi lúc trước, gần như vòng nào cậu ấy cũng như vậy.
Chúc mừng, câu trả lời chính xác!"
Lòng Café đen trầm xuống, đến lúc này, hắn không thể không thừa nhận đúng là Vệ Tây Lẫm rất có bản lĩnh văn chương.
Đề thứ hai do Vệ Tây Lẫm rút thăm.
Hà Minh Phong tiếp tục kể chuyện xưa: "Năm 206 trước Công nguyên, Lưu Bang lĩnh đại quân đánh vào Quang Trung, Tử Anh đầu hàng Lưu Bang.
Sau khi Lưu Bang tiến vào Hàm Dương, vốn định ở trong vương cung xa hoa, nhưng tâm phúc của hắn là Phàn Cầu và Trương Lương khuyên hắn không nên làm vậy, để tránh mất lòng người.
Để có được lòng người, Lưu Bang trấn cửa ải, triệu tập các bô lão, hào kiệt lại ――"
Vệ Tây Lẫm lại giành đáp, không chừa cơ hội cho tổ hợp Đen.
"Ước pháp tam chương."
"Chúc mừng Tinh Vệ lấp biển quanh vinh đạt quán quân [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ!"
Tiếng vỗ tay như sóng thần quan quẩn khắp khán đài, thật lâu không dứt.
[Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, đoạt được quán quân [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ].] 002 xuất hiện cho thấy mình có tồn tại.
Các phóng viên chờ đợi ngoài đài truyền hình thấy Vệ Tây Lẫm xuất hiện, lập tức bu lại.
Lúc Vệ Tây Lẫm tham gia đại hội thành ngữ gần như cắt đứt liên hệ với ngoại giới, cuối cùng hôm nay bọn họ cũng tìm được cơ hội phòng vấn hắn.
"Vệ Tây Lẫm, [Tử Thần tới I] đạt doanh thu một tỷ hai tệ Hoa Hạ trên toàn cầu, hiện tại cậu có cảm nhận như thế nào?"
"[Tử Thần tới I] là bộ phim duy nhất có doanh thu trên một tỷ trong số mười hai bộ điện ảnh cùng công chiếu toàn cầu, nói với chúng tôi vài câu đi!"
"Vệ Tây Lẫm, đạo diễn nổi tiếng Trần Dược đã nói thành công của [Tử Thần tới I] có tính tình cờ rất cao, cậu đáp lại lời này thế nào?"
"Vệ Tây Lẫm, có người cho rằng cậu là máy in tiền, cậu nghĩ sao về lời này?"
"......"
Gần như không ai chú ý tới chuyện Vệ Tây Lẫm đạt quán quân [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ], nói lại cũng không lại, với công chúng mà nói, chuyện [Tử Thần tới I] đoạt doanh thu một tỷ hai càng khiến bọn họ khiếp sợ hơn chuyện đoạt quán quân chung kết cuộc thi thành ngữ.
"Nhường một chút, xin nhường một chút."
Cố Duyên Tranh, Mập Mạp và mấy bảo tiêu che chở Vệ Tây Lẫm lên xe, nhanh chóng lái đi.
Vệ Tây Lẫm thả lỏng nghỉ ngơi trên đùi Cố Duyên Tranh, mấy ngày nay thường xuyên tham gia hoạt động huấn luyện tập thể, cuối cùng hôm nay đã có thể hoàn toàn thả lỏng.
Cố Duyên Tranh lại càng vất vả hơn hắn, theo lời y nói thì y đã không đọc sách nhiều năm rồi.
Nghĩ đến đây, hắn ngồi dậy, để Cố Duyên Tranh nằm trên đùi hắn nghỉ ngơi, mát xa đầu cho y.
Hiếm khi được người yêu săn sóc như vậy, Cố Duyên Tranh thản nhiên nằm trên người hắn, hôn lên ngón tay hắn.
Mập Mạp làm như không thấy chuyện gì kia, báo cáo công tác rõ ràng đâu vào đấy: "Tây Lẫm, hôm qua [Thiên Long Bát Bộ] đã đóng máy, tối mai sẽ mở tiệc khánh công.
Còn có, đạo diễn Lãnh Tâm An giục cậu giao ca khúc chủ đề."
"Ừm." Vệ Tây Lẫm lên tiếng, hỏi Cố Duyên Tranh: "Thoải mái không?"
Cố Duyên Tranh cong môi: "Ừm."
"Fanfic và ảnh CP Cố Vệ ngày càng nhiều, có cần chúng ta ra mặt xóa bớt không?"
Có 002 ở đây, bất kỳ tin tức nào có liên quan đến Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh đều được Vệ Tây Lẫm nắm giữ, thế nên hắn không cần nghĩ đã đáp: "Không cần phải xen vào bên tranh ảnh, tôi với A Cố cũng không có hình ảnh khác người nào bị tuồn ra; fanfic thì xóa hết đi." Cái gọi là tốt quá hóa lốp ấy, ấn tượng của CP hắn và Cố Duyên Tranh đã hình thành, fanfic cũng không nhất thiết phải tồn tại, nếu không sẽ gây hiệu ứng ngược.
"[Giải trí thêm nhiều chút], [Minh tinh mặt đối mặt], [Cuối tuần vui ngất trời] đều có gửi lời mời, cậu xem tham gia chương trình nào thì thích hợp?"
Vệ Tây Lẫm từ chối: "Tôi muốn nghỉ một thời gian." Vẫn là câu nói kia, hắn không muốn để bản thân kiệt sức.
Mập Mạp gật gật đầu: "Di động WISE, laptop Eisen, trang sức Shine và kính mát Vision đều có gửi lời mời quảng cáo, phí quảng cáo đều rất hào phóng......"
Vệ Tây Lẫm nghĩ nghĩ: "Kính mát Vision không tệ."
Mập Mạp lại nói: "Còn một việc, gần đây rất nhiều fans hỏi khi nào cậu sẽ tổ chức biểu diễn nữa.
Tôi nghĩ, có phải nên tổ chức một buổi diễn nhỏ cảm ơn fans không?"
Vệ Tây Lẫm lười biếng nói: "Chờ tôi nghĩ kỹ rồi tính sau."
Cố Duyên Tranh một tay xoa tóc hắn, một tay cầm di động nhìn gì đó, khóe môi càng lúc càng cong, ý cười trong mắt càng lúc càng đậm.
"Nhìn cái gì nha?" Vệ Tây Lẫm không chịu cô đơn vươn ngón tay chọc chọc di động y.
Cố Duyên Tranh quay màn hình điện thoại qua cho hắn xem.
Bàn về mười lý do Boss Cố và 540 là một đôi
Lâu chủ chỉ nói một câu: Im lặng là vàng.
Phía dưới là mười tấm hình, đều chụp từ đại hội thành ngữ, mỗi một tấm đều có một tiêu đề hai chữ.
Tấm thứ nhất, tiêu đề trang phục, trận đầu chung kết, Vệ Tây Lẫm mặc áo sơ mi cao bồi màu lam và Cố Duyên Tranh xỏ quần jean màu lam bị phóng đại, rõ ràng là một bộ.
Vệ Tây Lẫm không hề nghĩ tới việc sẽ có dân mạng phát hiện điểm này, kinh ngạc nhướng mi.
Tấm thứ hai, tiêu đề cưng chiều, lúc Vệ Tây Lẫm nói giỡn Cố Duyên Tranh thẹn thùng, Cố Duyên Tranh mỉm cười nhìn hắn một cái, ai cũng có thể nhìn ra trong mắt y đều là nét dung túng.
Tấm thứ ba, tiêu đề ăn ý, thi đối kháng hai âm tiết, Vệ Tây Lẫm chỉ nhắc nhở một lần, Cố Duyên Tranh liền đoán ra xuân về hoa nở.
......
Tấm thứ chính, tiêu đề tôi sợ, là lúc đoán đốm lửa thiêu thảo nguyên Vệ Tây Lẫm nhắc tới việc Cố Duyên Tranh qua nhà hắn ăn tết.
Tấm thứ mười, tiêu đề săn sóc, một vòng PK cuối cùng, Vệ Tây Lẫm nhường cơ hội đấu phần đối kháng hai âm tiết mà mình thích nhất cho Cố Duyên Tranh.
Nếu không phải nhìn thấy mấy tấm hình này, Vệ Tây Lẫm cũng không biết ánh mắt Cố Duyên Tranh nhìn mình sâu sắc như thế, không biết ánh mắt mình nhìn Cố Duyên Tranh cũng thâm tình như vậy, chẳng trách các fan hỏa nhãn kim tinh tìm ra nhiều bằng chứng như thế.
"Về sau nếu có loại thi đấu nào thế này nữa, chúng ta lại cùng tham gia." Cố Duyên Tranh lấy di động về, nhìn màn hình, bình tĩnh nói.
Hiển nhiên y tìm được niềm vui trong trận thi này.
Vệ Tây Lẫm miệng nói: "Anh cho rằng có nhiều cuộc thi hai người vậy sao?" Trong lòng lại rất vui.
Boss Cố lưu hình ảnh vào album rồi vung tay lên, không cho là đúng, bộ dạng tiền nhiều như nước: "Cho dù không có, anh cũng có thể tìm người tạo ra."
Vệ Tây Lẫm sửng sốt, cười tủm tỉm nhéo nhéo khuôn mặt tuấn tú của y: "Ừm, sau này rồi nói."
Mập Mạp đầu tiên hóa đá, sau đó đổ mồ hôi, quả là boss Cố cưng người vô biên.
.......