Ma tộc, Hầu Hương điện
Cao Thiên Thần lảo đảo say ra khỏi Hầu Hương điện, bọn Trương Đức cùng mấy kẻ khác vẫn chưa hết ham muốn, vừa rồi bọn họ lo xong cho Cao Thiên Thần liền đều tự tìm mỹ nhân rong ruổi tìm hoan, không nghĩ tới Cao Thiên Thần đột nhiên làm ầm lên phải về động phủ, mấy người tuy rằng ngỡ ngàng, nhưng Cao Thiên Thần là Thiếu Quân của bọn họ, đành bỏ mỹ nhân mà đi đưa hắn về.
Trương Đức quái khí hỏi, "Thiên Thần vừa rồi làm sao thế? Thánh Nữ hắn tâm tâm niệm niệm tới tay, hắn cũng tìиɦ ɖu͙ƈ tăng vọt, sao lại đột nhiên nổi điên đòi đi?"
Một tên khác càng nghi hoặc hơn, "Đang giao hoan được một nửa, Thiếu Quân trần trụi chạy ra, ta vào xem, Thánh Nữ kia đã bị phá thân, Thiếu Quân lại đột nhiên xoay người xuống, còn nói không thích."
"Không thích á??"
"Thiếu Quân đệ nhất phong lưu, một đêm ngự tám nữ cũng được, sao lại đột nhiên không thích? Còn đòi phải về động phủ!"
"Chẳng lẽ trong phủ có người khác à?"
"Tới rồi! Vào tất sẽ biết!"
Tới động phủ của Thiếu Quân, tìm quản gia, bọn họ nói là muốn tìm mỹ nhân Cao Thiên Thần mấy ngày nay thích nhất đến tiếp hắn, quản gia khẽ thở dài, liền dẫn bọn họ đến Lưu Ly Tiên Phủ, chỉ vào nơi tiên khí dạt dào, mở miệng nói, "Mấy ngày hôm trước lũ hạ nhân dâng lên một nữ tu Hợp Hoan Tông, Thiếu Quân vui vẻ, dùng trận pháp biến đổi nơi này an trí nữ tu kia."
Trương Đức đỡ Cao Thiên Thần vào phủ điện, đẩy hắn lên giường, nói với quản gia, "Gọi nữ tu kia đến đây, xem có phải Thiếu Quân tìm nàng hay không."
Quản gia gật đầu, "Vâng!", xoay người đi.
Chỉ chốc lát sau, quản gia xuất hiện, một thân ảnh mảnh khảnh đi theo, thiếu nữ kiều kiều khϊếp khϊếp, khoảng mười tám mười chín tuổi. Nàng mặc một thân linh y minh diễm đào hồng, bên hông dùng thắt lưng lụa, dáng người quyến rũ, da thịt thắng tuyết, khuôn mặt nhỏ phấn hồng tinh xảo tuyệt mỹ, thấy mọi người liền lễ phép cười nhạt, thật kinh diễm động lòng người.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng đột nhiên an tĩnh lại.
Hít hà một hơi, có người nhỏ giọng tán thưởng, "Hợp Hoan Tông không ngờ có thể có nữ tu tuyệt sắc như vậy!"
"Bảo sao Thiếu Quân chê cô Thánh Nữ kia!"
Trương Đức vốn là kẻ có tu vi cao nhất, cũng ổn trọng nhất trong bọn, trong lòng khϊếp sợ, hắn thăm dò hơi thở của thiếu nữ, hơi sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ, "Nữ tu này chẳng những không bị hạ cấm chế, cũng không bị hiến tế ư?!" Phàm là nữ tu bị Ma giới bắt tới làm lô đỉnh đều vì phòng ngừa phản kháng làm chủ nhân bị thương mà sẽ bị hạ cấm chế.
Thiếu nữ cũng chính là phân thân của Nhiễm Tái Tái, nàng dò hỏi nhìn thoáng qua quản gia, gót sen nhẹ nhàng đi đến cạnh giường, nhìn Cao Thiên Thần say bất tỉnh nhân sự, cẩn thận nhẹ kêu, "Thiếu Quân? Thiếu Quân uống Tiên Nhân quá chén ạ?"
Thanh âm mềm mại êm tai làm mọi người say mê, ánh mắt nhìn nàng càng thêm chuyên chú.
Cơ hồ nàng vừa lên tiếng, Cao Thiên Thần liền hô hấp thô nặng, hắn đột nhiên vươn tay, nàng thất thố kinh hô, giữ chặt thân mình nàng, liền phen chặt nàng trong lòng.
Cao Thiên Thần ôm lấy thiếu nữ trong lòng, cẩn thận hít ngửi, rồi mới thoải mái cười, cường thế xoay người đè nàng dưới thân mà cọ xát, "Ha ha, chính là mùi này, là hương vị này."
Nháy mắt làm thấy thứ lửa nóng thô to áp lên bụng mình, phân thân mặt đỏ bừng cầu xin, "Thiếu Quân, đừng, bọn họ còn ở nơi này!" Ở Ma giới mấy ngày, chuyện nàng không chịu nổi nhất chính là ở đâu cũng có thể xem được xuân cung sống.
Lúc này, đôi mắt buông xuống, mị quang lưu chuyển, thiếu nữ thẹn thùng chi mỹ, diễm mị như yêu!
Mấy nam nhân định lực không tốt đều hô hấp thô nặng, sắc mặt đỏ lên.
Trương Đức cũng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, gian nan nuốt mước miếng, kêu mọi người còn đang say mê, "Thiếu Quân không thích có người ngoài, chúng ta đi ra thôi!"
Lùa mọi người ra cửa, nghe tiếng Thiếu Quân nhà mình xé rách quần áo người ta, lại nhớ tới chuyện nữ tu kia không bị chế ước, Trương Đức nhịn không được nhanh chóng nói nhỏ, "Thiếu Quân thích ngươi, là phúc phận của ngươi, đừng nghĩ tới chuyện thương tổn hắn, bằng không thủ đoạn của Ma tộc cũng không phải thứ ngươi có thể chịu được."
Thiếu nữ hoảng loạn truyền âm đến, "Ta biết rồi!"
"Cho ta!"
Hơi thở nam tính bá đạo lung tung ập đến, môi lửa nóng trực tiếp áp lên môi kiều nộn, môi lưỡi tương triền, mùi rượu nùng liệt cũng theo vào, nàng cũng say lây, người xụi lơ vô lực, "Ưʍ..."
"Chà, thơm quá ~~" Cao Thiên Thần vừa hút vừa cắn môi mềm thơm ngọt, hắn thích hương vị này, còn có kiều nhũ nõn nà dưới tay, hắn vội vàng nắm một bên ngực sữa tròn trịa.
"A... Thiếu Quân nhẹ chút, ân..." Thiếu nữ mày liễu hơi nhíu, vươn đầu lưỡi liếm hôn cằm nam nhân, trấn an động tác thô bạo của hắn, khi hắn lại lần nữa cọ xát trên thân thể nàng, chủ động mở hai chân tùy ý hắn đụng chạm, dùng bắp đùi kiều nộn cọ xát thân hình căng chặt của hắn.
"Trời ạ, yêu tinh của ta~~" bị bắp đùi trơn trượt cọ xát, Cao Thiên Thần gấp không chờ nổi nâng hai chân tuyệt đẹp trắng nõn quấn lên eo mình, đỡ lấy du͙ƈ vọиɠ chưa được phát tích, để lên huyệt khẩu thấm ướt, hạ thân không chút nào lưu tình đỉnh thật mạnh.
"A —" nơi riêng tư bị đâm vừa ngứa vừa đau khiến thiếu nữ khẽ cắn môi.
Cao Thiên Thần cảm giác du͙ƈ vọиɠ cứng đến phát đau của hắn nháy mắt như lọt vào thiên đường, mị thịt mềm mại tơ lụa dâʍ đãиɠ tự co rút lại bao bọc lấy, hắn nhịn không được gầm nhẹ, "Em giỏi lắm! Vừa chặt vừa ướt, tiểu yêu tinh, ta phải thao chết em mới được ~"
Mặc kệ nàng uốn éo, bàn tay to nắm chặt eo nhỏ, càng lúc càng hung hăng va chạm. Hắn đại khai đại hợp va chạm, thiếu nữ trên giường vòng eo vặn vẹo, đôi mắt híp lại, mười ngón nắm chặt bờ vai của hắn, hai chân gắt gao kẹp lấy eo hắn, nhũ ba dập dờn bồng bềnh, tóc đen phiêu tán, dâʍ mị rêи ɾỉ càng lúc càng phóng túng, "Thiếu Quân... To quá... A a... Nhân gia thích ngài lắm a... A a... Sâu chết...."