Quán bar của Hoắc Trương được xây dựng trong vòng nửa tháng, tuy thời gian gấp rút nhưng chất lượng phải nói là rất tốt, Hoắc Trương cũng rất hài lòng.
Hôm nay là ngày mọi cơ sở vật chất đều được đưa vào bên trong quán, Vĩ Nhiên và trợ lý sẽ thay anh sắp xếp việc này, Hoắc Trương có việc phải về Mỹ gấp.
Uyển Chi cũng đến kiểm tra những công đoạn cuối cùng, trong lúc đang đi vô tình đụng trúng Vĩ Nhiên.
“ Á”
Cũng may Vĩ Nhiên bám được vào cái bàn gần đó nên không sao, Uyển Chi bối rối xin lỗi:
“ Xin lỗi, tôi không cố ý, cô có sao không?”
“ À không sao, đừng lo lắng.”
Vĩ Nhiên cười nói, cũng không phải lỗi hoàn toàn ở Uyển Chi, nếu cô không phải cứ chăm chăm vào điện thoại, nhất định sẽ không xảy ra tình huống này.
Uyển Chi nhìn gương mặt của Vĩ Nhiên, đột nhiên cô có cảm giác rất quen, dường như cô đã nhìn thấy cô gái trước mặt ở đâu rồi thì phải.
“ Cô sao vậy?”
Thấy Uyển Chi cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình, Vĩ Nhiên cười trừ hỏi, mặt cô dính gì sao?
“ Không, thành thật xin lỗi cô.”
Uyển Chi lắc đầu, chắc là cô đã nhầm lẫn Vĩ Nhiên với ai đó thôi, sau khi nói thêm vài câu thì cả hai mỗi người đi một hướng.
Hôm nay Trịnh Hào cũng góp mặt ở đây, cậu ta nói là muốn đến xem quán Hoắc Trương sẵn tiện phụ chút sức, nói là phụ nhưng thực ra sáng giờ cậu ta chẳng làm gì cả, chủ yếu là ngồi quan sát mọi người làm việc.
Thấy Uyển Chi cũng xuất hiện ở đây, Trịnh Hào khá bất ngờ, đã rất lâu rồi cậu ta không gặp cô.
“ Uyển Chi.”
Trịnh Hào vẫy tay gọi cô, Uyển Chi nghe thấy ai gọi tên mình nên quay lại, khoảnh khắc nhìn thấy Trịnh Hào cô cũng không dấu được sự ngạc nhiên, không nghĩ là sẽ gặp anh ở nơi này.
“ Cậu đến đây làm gì vậy?”
Trịnh Hào chạy đến bên cạnh Uyển Chi, sốt sắn hỏi.
“ Đây là công trình của công ty tôi, nên tôi muốn đến quan sát những công đoạn cuối cùng, còn cậu? Tôi nhớ cậu làm ở công ty bất động sản mà, sao lại ở đây?”
Trịnh Hào cũng khá bất ngờ không nghĩ công ty chủ thầu của quán bar này lại là công ty của Uyển Chi, xem ra Hoắc Trương và Uyển Chi rất có duyên với nhau nha, dù đã xa nhau một thời gian nhưng họ vẫn tìm thấy nhau thông qua công việc.
Nhưng Trịnh Hào đâu biết rằng đến bây giờ họ vẫn chưa gặp nhau, chưa hề biết đối tác của mình là người mình từng rất yêu.
Uyển Chi cũng từng đọc qua thông tin của chủ quán bar, khi nhìn thấy cái tên Hoắc Trương cô khá bất ngờ nhưng cuối cùng cũng chỉ nghĩ có lẽ là tên giống nhau, anh hiện tại đang ở Mỹ, cần gì phải quay về đây chứ.
“ Đây là quán bar của …..”
Chưa nói hết câu thì điện thoại Uyển Chi đổ chuông, cô xin lỗi Trịnh Hào sau đó rời đi trước.
Người gọi là cô giáo của Tiểu Đồng, không phải tự nhiên mà giờ này cô giáo lại gọi cho cô, nhất định là có việc gì đó rất cấp bách.
“ Alo”
“ Chị có phải là phụ huynh của Tạ Uyển Đồng không ạ? Uyển Đồng đang sốt mê man tại trường học, phiền người nhà đến trường xem tình hình ạ.”
Uyển Chi nghe tin tức này xong vội vàng đi đến trường, trẻ con sức đề kháng rất yếu, bệnh tật là chuyện thường xuyên, nếu phụ huynh không chú ý rất dễ để lại di chứng về sau.
Khi Uyển Chi đến trường, Tiểu Đồng đang nằm ngủ trong phòng y tế, con bé đá được bác sĩ của trường cho uống thuốc hạ sốt, Uyển Chi nhìn con gái ngủ say mà không khỏi thở phào, cũng may là không sao.
Uyển Chi đưa Tiểu Đồng về nhà, bé con nằm trong vòng tay của cô, ngoan ngoãn ngủ say, Tiểu Đồng hiện tại so với mọi ngày đúng là rất khác, nếu không phải vì bị bệnh, bé con nhất định sẽ nói rất nhiều.
Đặt Tiểu Đồng lên giường, Uyển Chi lấy một cái khăn lau người cho Tiểu Đồng, thay quần áo thoáng mát, sau khi mọi thứ đã ổn định Uyển Chi mới rời khỏi phòng để đi nấu cháo.
Hai tuần sau.
Hôm nay là ngày quán bar của Hoắc Trương đi vào hoạt động, do đã có sẵn danh tiếng từ trước nên rất nhiều người đêm nay muốn ghé sang để trải nghiệm dịch vụ.
Nhưng đêm nay Hoắc Trương chỉ tiếp vỏn vẹn 100 khách, điều này chính là sự khác biệt, nếu tất cả các chủ đầu tư đều muốn ngày đầu tiên phải kéo được nhiều khách nhất có thể thì Hoắc Trương hoàn toàn ngược lại, anh chú trọng vào chất lượng, quán bar của anh chủ yếu tiếp tầng lớp thượng lưu, chất lượng đi kèm với giá thành.
Đêm nay Uyển Chi cũng được mời với tư cách của một đối tác làm ăn, tuy công việc của cô rất bận nhưng buổi tiệc này không thể không đi, dù sao đi chăng nữa, cô cũng là một người kinh doanh, không thể không nể mặt đối tác của mình.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.