Tâm Meoo 555
Đôi đồng tử của Nguyễn Lê Uyển run dữ dội, không nói gì đã bỏ điện thoại xuống dưới chăn, sau đó vội vàng hoang mang vuốt tóc, chưa kịp mang giày đã đã chạy đến trước gương chỉnh lại quần áo, rồi khẽ hắng lại giọng.
Lúc này cô mới trở lại giường, ngồi ngay ngắn thở sâu một hơi, cầm điện thoại mà như đứng trước quân địch.
Hình như Thiệu Đình Tống đang ở công ty, phía sau anh là một cửa sổ lớn sát đất, điện thoại được đặt trên mặt bàn, anh hơi cúi đầu lật xem tài liệu. Khi nhìn thấy Nguyễn Lê Uyển đang “sẵn sàng đón quân địch” ở trước màn hình, ý cười vừa biến mất lại hơi xuất hiện.
Nguyễn Lê Uyển hơi mở miệng, giả vờ điềm tĩnh cất lời hỏi: “Anh Thiệu có chuyện gì không?”
“Muốn nói chuyện với em về hôn lễ. Em đang bận à?”
Nguyễn Lê Uyển lắc đầu, “Không bận, anh nói đi.”
“Em thích kiểu Trung Quốc hay là kiểu phương Tây? Có thích phong cách gì nhất không?”
Đôi mắt Nguyễn Lê Uyển lộ ra vẻ mờ mịt, chẳng lẽ anh muốn cô quyết định? Thiệu Đình Tống cứ lẳng lặng nhìn cô qua màn hình, ánh mắt vẫn luôn nghiêm túc, câu “đều được” cô suýt nữa buột miệng thốt ra lại phải nuốt lại. Sau khi vắt hết óc suy nghĩ, cô mới nói với vẻ thấp thỏm: “Chọn kiểu Tây đi, đơn giản là được.”
Nếu có thể, muốn không có nhiều người đến– câu này cô không nói ra, vì dù cô có không hiểu chuyện thì cũng biết được ngày diễn ra hôn lễ chính là một cơ hội xã giao tốt, khi thấy câu cuối cùng có hơi quá đáng, cô bổ sung thêm: “Tôi không hiểu biết nhiều về những thứ đó, cũng không ghét thứ gì cả. Anh… Anh quyết định đi.”
Thiệu Đình Tống hơi ngừng lại, “Được, ngày mai em có rảnh không?”
Nguyễn Lê Uyển gật đầu.
“Vậy ngày mai tôi dẫn em đi chọn nhẫn kim cương, xem phòng kết hôn và kế hoạch tổ chức hôn lễ.”
“Được.” Nguyễn Lê Uyển ngoan ngoãn gật đầu lần nữa, đợi một lúc vẫn không nghe được giọng nói của Thiệu Đình Tống, điện thoại cô bỗng nhiên nhận được tin nhắn.
[ Kế hoạch – Minh Diệt: đại thần Vãn Ly có ở đây không ~QAQ, FT của Sea of Stars…]
Ánh mắt Nguyễn Lê Uyển hơi ngừng lại, rồi đảo mắt, thử khẽ thăm dò: “Anh Thiệu còn có việc gì nữa không?”
Thiệu Đình Tống đang còn muốn nói gì đó bỗng nhướng mày, giọng điệu không nhanh không chậm vang lên: “Nếu đã lấy giấy kết hôn rồi thì đừng nên khách sáo thế nữa. Em muốn tôi gọi em là gì?”
“Uyển Uyển,” Nguyễn Lê Uyển tưởng tượng, lại thấy cô hơi lạnh nhạt, Thiệu Đình Tống thì luôn là người tìm đề tài, cô nghĩ lại về những câu trắc nghiệm hôm nay làm, bỗng nhiên cảm thấy mình cũng cần phải chủ động hơn. Vì thế, lông mi run rẩy, cô nhỏ giọng đề nghị, “Vậy tôi gọi anh là Tống, Tống Tống nhé.”
Chắc đủ, đủ thân mật rồi nhỉ.
“…” Thiệu Đình Tống ở đầu màn hình bên kia mím môi, giọng nói ôn hòa xen lẫn cả vẻ lạnh nhạt vang lên, “Gọi chồng.”
“!” Nguyễn Lê Uyển thở mạnh, nhìn gương mặt không hề mang vẻ nói giỡn của anh, cô lại bắt đầu thấy luống cuống. Cô hít sâu một hơi, trong cổ họng phát ra tiếng nhỏ như không hề nghe thấy, “Ch, chồng…”
“Tút –”
Ngón tay Nguyễn Lê Uyển không chịu sự khống chế của cô, run rẩy nhấn vào nút tắt video. Cô căng thẳng lau mồ hôi vào trong chăn, không rõ là do vô tình hay cố ý tắt máy. Nhưng khi tắt máy xong lại thở phào một hơi, quá nhanh! Quá nhanh! Người này quá nhanh rồi!
Trái tim đập thình thình dần bình tĩnh lại, khi nhìn vào chiếc điện thoại vẫn đang lưu lại lịch sử cuộc gọi video, cô lại lâm vào trạng thái rối rắm, có, có nên gọi lại không? Nhưng gọi lại phải nói gì bây giờ?
Chẳng lẽ lại gọi chồng rồi cúp điện thoại tiếp à! Nguyễn Lê Uyển nhắm mắt làm ngơ, chôn điện thoại ở dưới gối ngủ, ngốc thật luôn rồi. Nhưng… đã đi kết hôn rồi, gọi như vậy cũng không sai mà. Nguyễn Lê Uyển lại khẽ thì thào gọi thử, nhưng vẫn không thể nào gọi trôi chảy mạch lạc được.
Cô thở dài, cam chịu lấy điện thoại ra, nhưng không dám gọi video, giảm âm lượng giọng, nói xin lỗi: “Xin lỗi anh, tôi hơi căng thẳng, có thể gọi anh là Đình… Đình Tống trước được không? Tôi sẽ cố gắng luyện tập.”
Trong văn phòng làm việc yên tĩnh, Thiệu Đình Tống bị cúp video, nhớ tới dáng vẻ sợ hãi của cô trong cuộc gặp hôm nay, không nhịn nổi nữa, lắc đầu cười. Nhưng khi bỏ điện thoại xuống tiếp tục hoàn thiện kế hoạch của hôn lễ, sau vài phút thì điện thoại lại sáng lên.
Là voice chat 10 giây.
Thiệu Đình Tống hơi dãn mày, mở voice chat ra. Một giọng nữ mềm mại êm ái vang lên, khi gọi tên anh còn do dự một hồi, thấp thỏm sốt sắng, lại xen lẫn cả vẻ hơi hối hận.
Giọng nói mềm mại kia giống như lông vũ nhẹ nhàng gãi vào tim người khác, chỉ nghe thôi mà cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ của cô.
Thiệu Đình Tống khẽ cười, trả lời lại.
[S: Được. ]
[S: 8 giờ ngày mai tôi đến đón em. ]
[S: Ngủ sớm nhé, ngủ ngon. ]
Nguyễn Lê Uyển nhìn vào dòng tin nhắn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhàng, cũng lễ phép nhắn lại câu “Ngủ ngon”, rồi out ra mở app chim cánh cụt* ra.
*App chim cánh cụt là một nền tảng vận hành và sáng tạo nội dung một cửa trực thuộc Tencent, chuyên giúp các phương tiện truyền thông, tự truyền thông, các doanh nghiệp và tổ chức tiếp cận và được chú ý nhiều hơn.
[ Kế hoạch – Minh Diệt: Đại thần Vãn Ly có ở đây không nào ~QAQ, có thời gian tham gia FT của Sea of Stars không? Tuy rằng chỉ là một bộ ngắn, nhưng kết cục thật muốn lấy đao chém (╥╯^╰╥), tôi muốn đưa ra một ngoại truyện nhỏ tại FT, phần bên trong sẽ không được sản xuất chính thức, tác giả nguyên tác đã đồng ý ~ quỳ xuống cầu xin cục cưng lớn Vãn Ly thỏa mãn ước nguyện đông đảo của fans TAT]
[ Vãn Ly: Có thời gian cụ thể không? ]
[ Kế hoạch – Minh Diệt:!!! 9 giờ tối mai! chắc sẽ ghi trong vòng 40 phút, lâu nhất cũng không đến 1 tiếng đâu ~ diễn ngoại truyện chắc cũng mất tầm 7, 8 phút gì đấy thôi, sẽ cố gắng để cắt bớt câu hỏi phỏng vấn! ]
“Falling into the Sea of Stars” là một bộ kịch truyền thanh ngôn tình 3 tập được nhóm Thanh Sắc Liêu Nhân tạo ra, được chuyển thể từ nguyên tác cùng tên của đại thần Ti La, câu chuyện từ vườn trường đến váy cưới, từ tình yêu ngây ngô đến theo đuổi vợ sấp mặt, nhưng lại có kết cục BE.
3 tập ngắn ngủi cũng đủ để khiến người nghe hoàn toàn chìm đắn không thoát ra được, fans vừa chịu đau vừa hi vọng bộ kịch có thể ngọt hơn một chút, nhưng Thanh Sắc Liêu Nhân căn cứ vào nguyên tắc “Giữ nguyên nguyên tác”, không hề có ngoại truyện, nhẫn tâm dừng lại ở đoạn kết cục của nguyên tác.
8 giờ sáng mai phải ra ngoài với Thiệu Đình Tống, chắc là về kịp, cũng không bận gì nữa, Nguyễn Lê Uyển muốn nhận lời, cô là fan cứng của tác giả Ti La, lúc theo bộ này bị ngược thê thảm, bây giờ có ngoại truyện đương nhiên là chuyện tốt rồi.
[ Kế hoạch – Minh Diệt: QAQ Sao cục cưng không nói lời nào vậy? Hay là tôi quăng hết phần phỏng vấn cho tên kia? Cưng chỉ cần diễn phần ngoại truyện thôi được không ~ đến lúc đó đại thần Ti La cũng có mặt đấy! ]
Nguyễn Lê Uyển kinh ngạc mở to hai mắt, Ti La cũng tới?!
[ Vãn Ly: Vì sao Ti La lại tới vậy? Ngây người.jpg]
[ Kế hoạch – Minh Diệt: Hì hì, nói nhỏ cho cưng biết nhé, phần ngoại truyện nhỏ này là do chính đại thần Ti La sáng tác, nói là đã khóc thảm thiết vì kết cục mà cưng diễn, thế nào cũng muốn cưng còn sống. ]
[ Kế hoạch – Minh Diệt: Đại thần nói là đã nghe bộ này mấy lần, khóc lóc thương tâm, nếu như cưng tham gia… Tôi sẽ nghĩ cách để đại thần gửi cho cưng bản giới hạn của Sea of Stars! ]
Nguyễn Lê Uyển: Bị thuyết phục rồi. Cô nhanh chóng trả lời lại.
[ Vãn Ly: Được. Đưa bản ngoại truyện cho tôi, để tôi tập luyện trước. ]
[ Kế hoạch – Minh Diệt: Yêu cưng quá! Chụt chụt ^3^~]
Nguyễn Lê Uyển nhận được bản word, xem nghiêm túc. Mới đọc được 3, 4 lần, vành mắt cô lại đỏ lên.
Rốt cuộc sao lại có tác giả thần tiên vô tình như vậy, viết ngoại truyện viên mãn thôi mà cũng khiến cô rơi nước mắt! Bất chấp cả lịch hẹn ngày mai, cô không đợi nổi đã vào phòng lồng tiếng, bắt đầu thử ghi âm.
Đến 3 giờ sáng, Nguyễn Lê Uyển cuối cùng cũng vừa lòng, ngáp một cái mà mắt dính lệ, nằm thẳng ở trên bàn chìm vào giấc ngủ.
“Lạch cạch.”
Cửa bị người khác mở nhẹ ra, trong lúc mơ màng Nguyễn Lê Uyển nghe được một tiếng thở dài nhẹ, rồi được người khác ôm lên thả vào trong ổ chăn mềm mại, người đó còn cuốn chăn ấm lại cho cô.
Cửa lại bị đóng nhẹ lại.
Hết chương 2.