"Các người không rõ tôi số khổ thế nào đâu." Tiền Vạn Kim tràn đầy đắng chát mà thở dài: “Uống trà trước đi, chúng ta vừa uống vừa trò chuyện."
Bạch Diệu Thủ bưng nước trà lên, đặt ở chóp mũi ngửi nhẹ.
"Yên tâm, không có độc."
Vì bỏ đi lo lắng của Bạch Diệu Thủ, Tiền Vạn Kim trực tiếp bắt lấy nước trà uống cạn rồi đặt chén xuống và nói: "Tôi đâu dám hạ độc các anh, tôi còn muốn sống thêm mấy năm! Hơn nữa trừ Xích Luyện Thiên Hương ra thì tôi thật sự
không biết có độc dược nào độc chết được hai người."
"Ông thích giả heo ăn thịt hổ, chúng tôi không thể không phòng bị." Bạch Diệu Thủ nói thẳng, lúc này mới uống xong nước trà trong chén.
Lâm Vũ cũng uống trà rồi tò mò nhìn Tiền Vạn Kim: “Nói cho chúng tôi nghe thử xem ông khổ thế nào, không chừng chúng tôi có thể giúp được."
Tiền Vạn Kim tự giễu cười cười rồi mới lên tiếng nói: "Nếu tôi nói sơn trang Quy Khư này là lồng giam của tôi, tôi rời khỏi đây sẽ chết ngay thì các người có tin không?”
Hai người hơi sững sờ rồi cùng lắc đầu.
Họ đều không nhìn thấu Tiền Vạn Kim này.
Ông ta miệng lưỡi dẻo quẹo, không ai biết câu nào của ông ta là thật, câu nào là giả.
Tiền Vạn Kim nhún vai: “Tôi biết các người sẽ không tin."
"Nếu ông nói cụ thể thêm một chút, có lẽ chúng tôi sẽ tin." Lâm Vũ mắt sáng như đuốc nhìn về phía Tiền Vạn Kim: “Ví dụ như tại sao nơi này lại là lồng giam của ông, vì sao ông rời khỏi đây liền chết? Có người muốn giết ông hay là như thế nào?”
"Tôi đâu gây chuyện gì đâu, chỉ muốn yên bình kiếm ít tiền, ngoại trừ hai người thì còn ai muốn giết tôi chứ!" Tiền Vạn Kim bĩu môi, lộ ra vẻ mặt oán trách.
"Chúng tôi cũng không muốn giết ông." Hai người cùng lắc đầu mà cười. Đang yên đang lành họ giết Tiền Vạn Kim làm gì?
Họ chỉ có quá nhiều nghỉ hoặc với sơn trang Quy Khư này mà thôi.
Mặt khác cũng có việc không thể không hỏi thăm Tiền Vạn Kim.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tiền Vạn Kim trợn mắt nhìn họ, tức đến thở hổn hển nói: "Nếu tôi không nói chuyện các người muốn biết ra thì chẳng phải các người không định giết tôi sao?"
..." Hai người cùng cứng lại, lập tức á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, nếu Tiền Vạn Kim không nói chuyện họ muốn biết ra thì họ thật sự muốn lấy mạng ông ta.
Chuyện này ai cũng ngầm hiểu cả, không cần phủ nhận tại tôi là cá nằm trên thớt, vì mạng sống tôi cũng không thể giữ quy tắc gì nổi." Tiền Vạn Kim bất đắc dĩ cười khổ: “Như vậy đi, các người kiếm cho tôi một tấn vàng, tôi lập tức nói ra chuyện các người muốn biết."
Mặt hai người cùng giật giật, im lặng nhìn Tiền Vạn Kim.
Lúc này rồi mà còn nghĩ đến vàng?
Ông ta thật sự si mê vàng hay là đang diễn kịch trước mặt họ?
"Không phải đó chứ..." Đón lấy ánh mắt của hai người, Tiền Vạn Kim lập tức
tức giận, rất hiên ngang bất khuất mà nói: "Các người ép tôi phá bỏ quy tắc, tôi đòi chút lợi ích không phải rất hợp lý sao?”
"Hợp lý cái rắm!" Bạch Diệu Thủ vỗ mạnh lên bàn, cả giận nói: "Nếu trước đó ông nói ra yêu cầu này thì chúng tôi có thể còn chấp nhận! Hiện tại một lượng vàng cũng không có!”
"Tôi cảnh cáo ông, sự kiên nhẫn của chúng tôi có hạn! Mau nói là ai mua những linh dược kia! Cứ lải nhải mãi với chúng tôi thì tôi không những không đưa vàng mà còn cướp sạch nơi này của ông!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!