Diêm Thiền công kích nửa ngày mà không đụng được vào góc áo của Lâm Vũ, cô ta vô lực ngừng công kích, thở hồng hộc nói: "Em sắp mệt chết rồi, để em nghỉ một lát..."
"Không được!" Lâm Vũ lắc đầu: “Còn chưa đến lúc!"
"Anh thật muốn làm em mệt chết!" Diêm Thiền phát điên kêu to, mặt đầy tủi thân mà nhìn Lâm Vũ.
"Tiếp tục!" Giọng nói của Lâm Vũ đột nhiên nghiêm nghị lên, trên mặt không mang vẻ tươi cười.
"Anh..." Thấy Lâm Vũ vô tình như thế, Diêm Thiền lập tức giận không chỗ phát tiết, dùng đến sức lực sau cùng xông lên trước: “Em đánh chết đồ không có lương †âm nhà anh!"
Lại hơn mười phút sau, toàn thân Diêm Thiền đổ mồ hôi đầm đìa, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Sức lực sau cùng của cô ta đã bị hao hết, dứt khoát nằm trên mặt đất thở hồng hộc, nhìn về phía Lâm Vũ với ánh mắt vô cùng oán giận.
"Đứng lên!" Lâm Vũ đi đến trước mặt Diêm Thiền mà nghiêm nghị nói.
"Em không đứng!" Diêm Thiền tức giận quát to một tiếng, thoáng động đậy thân thể, đổi một tư thế nằm càng thoải mái: “Anh dứt khoát đánh chết em đi!"
Nhìn thấy Diêm Thiền bắt đầu chơi xấu, Lâm Vũ lập tức lắc đầu cười một tiếng.
Tiếp đó hắn lại ngồi xổm xuống đỡ Diêm Thiền dậy từ dưới đất.
Diêm Thiền thuận thế dựa vào ngực Lâm Vũ, đầu còn dùng sức ủi hai lần như một bé heo.
"Đừng làm rộn!" Lâm Vũ đẩy đầu Diêm Thiền ra, đỡ cô ta khoanh chân ngồi xuống, hẳn cũng ngồi bên cạnh cô ta: “Tôi dạy cô một phương pháp hít thở, cô làm theo lời tôi bảo!"
'Thấy Lâm Vũ nói đến chính sự, Diêm Thiền mới thu lại tâm tư nũng nịu.
Mặc dù cô rất muốn dựa vào ngực Lâm Vũ làm nũng, nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc.
"Dồn khí Đan Điền..." Lâm Vũ nhắm mắt lại, vừa dạy Diêm Thiền vừa làm theo luôn. Ban đầu Diêm Thiền còn không có cảm giác gì.
Rất nhanh Diêm Thiền đã phát giác dị dạng, lập tức thu hồi tâm tư mà tập. trung vùi đầu vào hô hấp.
Sau khi vận hành một chu kỳ, Diêm Thiền đột nhiên mở to mắt, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Vũ: “Cái này chính là mục đích của anh?"
Giờ phút này, trên mặt Diêm Thiền không còn vẻ mỏi mệt, ngược lại thần thái sáng láng, hình thành cách biệt một trời một vực với vẻ kiệt sức vài phút trước.
Lâm Vũ cũng mở to mắt, cười khế với cô ta rồi gật đầu nói: "Lúc cần thiết thì phải dùng cách phi thường!"
"Nhưng tôi không thể để cô ra chiến trường đi liều mạng với người ta, dựa vào kích thích tiềm năng của thân thể mà nhanh chóng tăng thực lực lên, cho nên chỉ có thể dùng cách này!"
"Khi chân khí toàn thân cô bị tiêu hao sạch sẽ rồi rơi vào kiệt sức, lại dựa vài phương pháp hít thở tôi dạy thì có thể mở rộng gân mạch của cô ở mức độ lớn nhất, cũng có thể tăng thực lực của cô lên nhanh nhất."
Cách này ôn hòa hơn phương pháp liều mạng để kích thích tiềm lực rất nhiều.
Đương nhiên, hiệu quả cũng không tốt như vậy.
Nhưng ưu điểm của nó là an toàn.
Có điều rất mệt mỏi.
Đây cũng là phương pháp hắn tổng kết ra thông qua trường kỳ tác chiến với kẻ địch.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!