Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hóa Ra Anh Thẩm Cũng Rất Trà

Đến nơi tổ chức liên hoan câu lạc bộ.

Trong lòng tôi giãy dụa một lúc, cuối cùng cũng đẩy cửa ra.

Vừa nhìn đã chạm phải ánh mắt của Thẩm Yến giữa đám đông.

Ánh mắt anh chỉ dừng trên mặt tôi nửa giây, sau đó nhìn về phía nam sinh đi bên cạnh tôi.

Không hiểu sao tôi có hơi chột dạ, nhìn về phía khác.

Hôm qua tôi vì vấn đề Thẩm Yến và Chu Ngọc nên phân vân không biết có nên đi ăn liên hoan câu lạc bộ hay không, Trần Viện biết thì lập tức nhiệt tình chỉ cho tôi một chiêu.

Lúc đó cô ấy tràn đầy kinh nghiệm nói với tôi: “Dựa vào kinh nghiệm của mình, cậu tìm một người bạn khác giới đi cùng với cậu là có thể xác định tâm ý của Thẩm Yến dành cho cậu, còn có thể khiến Chu Ngọc nhìn thấy cậu mà khó chịu.”

Xét thấy kinh nghiệm tình trường của Trần Viện còn nhiều hơn cả hạt dưa hấu tôi nhổ ra, tôi lập tức tin lời khuyên của cô ấy không chút nghi ngờ.

Nhưng lúc này tôi bắt đầu thầm cảm thấy Trần Viện không đáng tin cậy chút nào.

Chủ yếu là do ánh mắt của Thẩm Yến quá trực tiếp, không chút che giấu.

Anh cứ như vậy nhìn thẳng về phía tôi và Nghiêm Thần An ở bên cạnh, cho đến khi Nghiêm Thần An thấy có chút bực bội mà quay đầu hỏi tôi: “Không phải chứ, cậu nợ tiền cậu ta à? Trần Viện cũng đâu nói với tôi hai người có tranh chấp pháp luật gì đâu.”

Tôi lườm cậu ấy một cái.

Thằng nhãi này và Trần Viện đúng là giống nhau như đúc, thần kinh không bình thường chút nào.

Vì tôi không có bạn khác giới nào, Nghiêm Thần An ở bên cạnh là người hỗ trợ Trần Viện đã gọi như đòi mạng đến sáng nay.

Nghiêm Thần An là con trai khách hàng của bố Trần Viện.

Cậu ấy và Trần Viện là cùng một loại người, là kiểu đi qua ngàn bụi hoa nhưng không dính chiếc lá nào.

Lúc trước hai người họ vừa gặp nhau đã cảm thấy đối phương là hình mẫu lý tưởng của mình, sau đó một người giả dạng anh trai thâm tình, một người giả làm bé thỏ trắng dịu dàng, kéo qua kéo lại nửa năm, cuối cùng gặp nhau trong một quán bar.

Lúc đó Trần Viện đang mặc áo khoác lông chồn chơi xúc xắc với người khác, Nghiêm Thần An thì đang lười biếng ngồi trên ghế dài uống rư//ợu với người ta, ánh mắt hai người va vào nhau, nhìn đối phương im lặng đến nửa ngày.
Sau đó hai người họ thành bạn tốt.

Là kiểu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã ấy.

Hôm nay Nghiêm Thần An mặc một chiếc sơmi hoa, trên mặt còn đeo kính râm, đi đường uể oải, thiếu chút nữa viết mấy chữ “Ông đây là tra nam” lên mặt.

Lại lần nữa chạm mắt với Thẩm Yến, tôi không dám ngồi tiếp, xoay người đi vệ sinh.

Mới ra khỏi nhà vệ sinh đã không cẩn thận va vào người phía trước.

Tôi tưởng rằng đó là Nghiêm Thần An chờ ở bên ngoài nên sốt ruột, không ngờ vừa ngẩng đầu lên đã thấy Thẩm Yến.

Tôi ngẩn người, vì không chú ý nên lúc anh nắm lấy cổ tay tôi tôi cũng không tránh ra.

Anh nắm lấy tay tôi, đặt tay tôi lên khóe môi mình.

Tôi có hơi tức giận, còn chưa kịp nổi giận đã sờ phải thứ gì đó giống như kim loại.

Dây thần kinh trong đầu tôi đột nhiên nhảy lên.

Cảm xúc giống như khuyên môi.

Sau đó Thẩm Yến đột nhiên há to miệng ra, để lộ khuyên lưỡi vừa xỏ.

Trên đầu lưỡi sạch sẽ có một chiếc khuyên bạc, xinh đẹp đến bất ngờ.

Thẩm Yến hạ mắt xuống, lông mi dài che đi con người màu hổ phách, giọng nói có hơi uất ức: “Thịnh Tiêu, cậu nhìn đi, mình cũng không phải người nhạt nhẽo, đúng không?”

Hô hấp của tôi như dừng lại, thiếu chút nữa nghĩ mình có ảo giác.

Người bình thường luôn tuân theo nghiêm tắc, luôn tuân theo quy định của bản thân như Thẩm Yến lại đi xỏ khuyên môi và lưỡi.

Tôi tùy ý để Thẩm Yến nắm lấy cổ tay mình, thậm chí còn muốn chạm vào khuyên môi của anh theo bản năng.

Thẩm Yến nghĩ tôi thích những thứ này, anh hơi cúi người xuống để tôi dễ đụng vào hơn: “Mình không sợ đau, cậu có thể dùng lực để đụng vào.”

Tôi im lặng nhìn Thẩm Yến, anh vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong ánh mắt nhìn tôi như mang theo cảm xúc cố chấp.

Trái tim đột nhiên đập loạn không một cách khó hiểu, sau đó tôi nghe được giọng nói trầm thấp của Thẩm Yến: “Bọn họ đối xử với cậu không tốt, Thịnh Tiêu, bọn họ không xứng đứng bên cạnh cậu.”

 

Nhấn Mở Bình Luận