Tối hôm đó! Âu phu nhân được đưa ra ngoài sau vài tiếng cấp cứu. Bác sĩ nói rằng kết quả cũng không đến nỗi nguy hiểm đến tính mạng của bà. Nhưng cơ thể bị va chạm quá mạnh, thành ra đã làm một chân bị gãy, trật tay. Các chấn thương khác chỉ cần bồi bổ sẽ dễ lành.
Mẹ đã được đưa vào phòng hồi sức rồi thì lòng anh mới nhẹ nhõm được chút ít! Bà là người quan trọng đối với anh nên khi xảy ra việc này lòng anh giống như đang treo một ngàn quả tạ lên đó!
Diêu Kì chốc lát sau mới xuất hiện nói về vụ tai nạn xảy ra ngày hôm qua mà nạn nhân chính là mẹ của chủ tịch a..
- Chủ tịch.. Kết quả camera tại các tòa nhà xung quanh cho thấy chiếc xe kia đã đậu ở đó từ một tiếng trước? Nhân chứng ở hiện trường đều nói chung là Cố tiểu thư không phải là hung thủ cố tình dàn dựng nên sự việc? Vì khi tiểu thư nhìn thấy chiếc xe lao nhanh tới.. Cô ấy đã cố gắng chạy sang đỡ cho bà!
Vũ Thần nghe xong việc này mi mắt là có chút nhíu lại, dùng tay rút ra trong túi một điếu thuốc, anh đốt lên rồi hít lấy một hơi, đôi môi mấp máy điều gì.
- Người đã ác, thì nhìn cũng đã biết ác. Cho dù có cố che đậy thế nào, là muốn thể hiện mình là người tốt ra sao cũng đều vô dụng. Kế hoạch kia thế nào rồi.
Diêu Kì nuốt nước miếng khi nghe lời mà anh nói, ngụ ý ở đây không phải là rõ quá rồi sao? Chủ tịch vẫn cứ giữ cái quan niệm trong lòng ghét Uyển Đình.
Nhưng mà Vũ Thần không bao giờ tin được rằng, anh đang tin một người ác độc đến đáng sợ? Và anh còn phủi hết đi tất cả những điều mà một cô gái tốt như Cố Uyển Đình làm cho anh đây....
- Chúng ta vẫn đang tiến hành nghiêm ngặt, nhưng mà.. _ Diêu Kì ấp úng nói.
Anh ngước lên nhướn mày nhìn lấy tỏ vẻ khó chịu: " Làm sao vậy? Còn gì à?"
- Anh làm như vậy.. Có phải quá ép cô ấy vào đường cùng rồi hay sao? Tôi...
Cậu ta chưa kịp nói hết lời thì chưa tới đâu đã bị anh chặn lại, giọng nói thêm sự uy nghiêm hơn hẳn so với lúc nãy..
- Trong từ điển của tôi, đối với kẻ ác là không dung tha!! Không phải là tôi ép họ đến đường cùng, mà là họ ép tôi lại phải trở thành một con ác ma ở trong thế giới này. _ Vũ Thần bình thản nói.
- Tôi xin lỗi, tôi hiểu rồi. _ Diêu Kì liền lập tức cúi đầu nói ra đối với Vũ Thần thì cậu ta không bằng một cái gì hết...
Nhưng tại sao đi theo anh lâu thế này! Cả ngần ấy năm, đã từng nghe qua rất nhiều các quyết định của Vũ Thần rồi.
Nhưng quyết định lần này mà chủ tịch đưa ra! Diêu Kì đột nhiên cảm thấy về sau Vũ Thần chắc chắn sẽ hối hận đó!
- ---------
Lã Thư Di nhân lúc Vũ Thần trở về tập đoàn làm việc đã giả vờ vào thăm phu nhân Âu, những tên vệ sĩ ở phía ngoài biết hiện cô ta rất có vị trí kế Vũ Thần.
Nên cũng không hoài nghi gì mà cứ tự nhiên cho vào, không thông qua bất kì lượt kiểm tra nào. Điều này khiến Thư Di không khỏi tự đắc, bước đầu của kế hoạch coi như hoàn hảo rồi còn đâu?
Cô ta nhìn Trình Hạ Linh bằng cả ánh mắt chán ghét đến tột cùng, kế hoạch lái xe tông bà cũng là do cô ta làm ra!
Trên người bà dây chằng chịt, mặc dù thế nhưng Thư Di vẫn chưa thấy ổn...
Đã cố gắng tông mạnh như vậy nhưng chỉ bị va chạm nhẹ giữ được cái mạng thì cũng coi như bà ăn may quá rồi a!
Ánh mắt Lã Thư Di liên tục đảo tới rồi đảo lui liên tục, như là đang phòng hờ ai đó. Quả thật đúng như vậy, cô ta rất nhanh lấy trong túi quần ra ống tiêm.
Nhìn đăm đăm vào Trình Hạ Linh sau đó lại tiếp tục hành động của mình về sau. Âu phu nhân, chỉ là do bà phá cái đường đi thuận lợi này của tôi đó thôi.
Cúi người xuống một chút, Lã Thư Di chỉ muốn nhắm tới dây truyền là bơm liều thuốc độc này vào thôi. Cứ ngỡ kế hoạch sẽ thành công nhưng vào ngay khoảnh khắc này lại có tiếng mở cửa!
- Tiểu Di, em đang làm gì vậy? _ Giọng nói của Vũ Thần vang lên phía sau khi ấy làm cho trái tim Thư Di như dừng..