” Vậy ngươi có đồng hành theo ta không?”
Trần Lạc Thần hỏi.
“Đương nhiên! Chỉ cần giúp ngươi tìm được đại sư, nhiệm vụ của ta mới có thể coi như hoàn thành! Để tiện mang theo, trong người ta ẩn chứa một quả cầu. Ngươi có thể cho ta vào một cái búp bê bằng vải, như là một vật dụng rồi đi!”
Tiểu Trúc cho biết.
Trần Lạc Thần: “Tốt!”
…
“Trần đại sư, ông đi Ký Châu sao?”
Khi Trần Lạc Thần đưa ra ý tưởng này, Thẩm Thiên Cương có vẻ đặc biệt kinh ngạc.
“Ừm, có chuyện gì vậy?”
“Ha Ha, Trần đại sư, Thẩm gia của chúng ta tọa lạc tại Ký Châu, nếu như ngài không chê, Thẩm gia của ta có thể cung cấp chỗ ở để ngài thuận lợi làm đại sự!”
Thẩm Thiên Cương vui mừng khôn xiết.
Nếu đúng như vậy, quan hệ của ông và Trần đại sư sẽ ngày một tăng lên.
Đây là phúc của Thẩm gia!”
đại sư, cứ việc ở nhà chúng ôi, Phiêu Phiêu cũng thuận lợi hầu hạ cho ngài!”
Thẩm Phiêu cũng khẩn cầu.
Bàn Long Lĩnh là Đạo quán của Quỷ tính tử, hình như Thẩm Thiên Cương ở Ký Châu củng không biết dấu vết của Quỷ tính tử.
Được rồi, đến nơi rồi thì phải tạm ổn định đã rồi mới tìm đến dấu vết của đại sư.
Thẩm gia này có thể coi là con rắn địa phương nơi đó, có thể tiết kiệm không ít công sức.
Chị Tử Yên hiện đang mất tích, gia đình cũng mất tích, anh rất nóng lòng muốn gặp đại sư QUỷ tính tử.
” Tốt! Vậy cứ như thế an bài!!”
Trần Lạc Thần gật đầu.
Anh vừa nhìn Thẩm Thiên Cương định nói gì.
Chỉ nhìn thấy Thẩm Thiên Cương bởi vì kích động mà đột nhiên máu trào dâng, trực tiếp phun ra một ngụm máu, nằm trên mặt đất, toàn thân co giật.
“A? Ông nội!”
Thẩm Phiêu lo lắng kêu lên.
Những người trung niên vội vàng tìm thuốc trong túi.
“Sự phụ, ông nội của tôi đã xảy ra chuyện gì?”
Thẩm Phiêu nhìn Trần Lạc Thần cầu cứu.
“Hắn bị nội thương, bị thương tới lục phủ ngũ tạng, không thể cử động nhìu. Vừa rồi máu trào dâng, lục phủ ngũ tạng vỡ ra!”
Trần Lạc Thần nhẹ nói.
Thật ra anh đã phát hiện ra vấn đề này từ lâu, vừa rồi làm xong việc, Trần Lạc Thần chỉ muốn hỏi hắn nội thương nghiêm trọng như vậy đã xảy ra chuyện gì.
Ai mà biết được lời hứa của anh, nhưng lại khiến ông ấy phát ốm vì phấn khích.
“Trần đại sư thật cao minh, sáng suốt, lão nhân quả nhiên bị nội thương nặng!”
Thẩm Thiên Cương nôn ra máu.
Trần Lạc Thần giơ ngón tay lên, chặn vài cái huyệt đạo của Thẩm Thiên Cương.
Nói cũng lạ, Thẩm Thiên Cương cảm giác trong cơ thể rách nát các nội tạng, nhưng một chút lại tan thành mây khói!”