Tất nhiên, bước vào Kinh Vũ Các không phải là một việc khó khăn đối với Trần Hạo.
Trần Lạc Thần từ cửa sau của Kinh Vũ Các tiến vào, cẩn thận bước qua đại sảnh, lẳng lặng mà đến phòng tiệc mà không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Lúc này, toàn bộ sảnh tiệc đã chật kính người.
Những người tới đều là con cái của Bạch Đế Thành giàu có, hoặc là một số người quyền cao chức trọng.
“Tần Vũ Phi Tần thiếu gia đến!”
Chỉ cần nghe một âm thanh lớn tại thời điểm này.
Âm rơi, người hiện.. Vừa đeo kính râm, thanh niên mặc áo gấm trắng từ sau rèm bước vào.
Hắn là Bạch Đế Thành Tần gia đại thiếu gia, Tần Vũ Phi.
Tần Vũ Phi bên người còn đi theo hai tên đàn ông làn da ngăm đen, dáng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, tư thế vạm vỡ mạnh mẽ, khiến người ta cảm thấy thực lực không đơn giản.
Trần Lạc Thần nhìn thấy điều này, cảm thấy hai người da đen da bẩn này hẳn là hộ vệ riêng của Tần Vũ Phi, thực lực của bọn họ ít nhất cũng phải là Tứ phẩm luân xa Vương.
Vực giới không giống với những nơi khác.
Vực giới có rất nhiều cao thủ, có thể nói là đại cao thủ, và đạt trình độ vương phẩm là chuyện bình thường.
Đây là lý do tại sao vương quốc này rất bí ẩn và mạnh mẽ. Mà Tần Vũ Phi Tần Đại trước mặt kém hơn, thực lực là tu sĩ cửu phẩm, còn chưa bước vào vương phẩm.
Nhưng trong mắt Trần Hạo, những người này sớm muộn cũng sẽ thành cái xác chết một không đầu hai nổ banh xác.
Có sự xuất hiện của Tần Vũ Phi, toàn bộ sảnh tiệc đột nhiên im lặng, mọi người không dám lên tiếng nữa, đều nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phi.
Tần gia đại thiếu tướng mạo dù sao vẫn rất cường điệu, không ai muốn xúc phạm Tần gia.
“Mọi người, hoan nghênh mọi người đến dự đại tiệc sinh nhật Tần Vũ Phi của ta. hôm nay toàn Vũ Các này Tần Vũ Phi ta sẽ thanh toán hết. Mọi người Cùng nhau thưởng thức đi!”
Tần Vũ Phi mười phần xa xỉ khẩu khí hướng dưới đám người hô..
Mọi người bên dưới lập tức ồ lên và cổ vũ.
Trần Lạc Thần đã ở trong bóng tối, lẳng lặng nhìn tất cả. Đối với anh, hôm nay không phải là ngày mừng sinh nhật Tần Vũ Phi, mà là ngày 1 phút 30 giây tưởng niệm.
Đại tiệc chính thức bắt đầu, tất cả mọi người đều chìm đắm trong ăn chơi đang điếm uống rượu, Tần Vũ Phi cũng không để ý nguy hiểm đang đến với mình.
Lúc này từ đại tiệc trên trần nhà ngay lập tức bay vọt xuống, một bóng người cường tráng lóe lên nhanh chóng đáp xuống bàn rượu.
“Ầm!”
Bàn rượu lập tức thành hai nửa, khách khứa ngồi bên kinh hãi bỏ chạy.
Sự chuyển động lớn đã phá vỡ hoàn toàn bầu không khí vui vẻ của bữa tiệc và trở nên đầy mùi thuốc súng.
“Ngươi là ai? Ngươi dám làm hỏng bữa tiệc sinh nhật thiếu gia của chúng ta, tự tìm cái chết sao!”
Tần Vũ Phi lập tức đứng lên, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt sát khí nhìn chằm chằm Trần Hạo.
“Ah!”
Trần Lạc Thần khinh thường chế nhạo, chậm rãi cởi chiếc áo choàng đang mặc trên người, lộ ra bộ mặt thật.
“Tần Đại thiếu đại tiệc thật sự là đầy đủ, thật biết hưởng thụ!!”
“Ngươi đến đây rốt cuộc là người phương nào?”
Tần Vũ Phi lại nhìn chằm chằm Trần Hạo, hỏi.
“Trần Hạo!”
Trần Lạc Thần trực tiếp nói ra tên của mình, dứt khoát.