Nhưng cũng may gia đình của chính anh không bị tổn hại, cũng không biết chuyện này xảy ra, như vậy khiến Trần Lạc Thần yên tâm.
Quay trở lại trang viên.
Gia đình Trần Lạc Thần đều đã thức dậy.
Dù sao bọn họ cũng không cần làm gì, đều có người hầu đặc biệt chăm sóc.
Trần Lạc Thần bước vào phòng của cha mẹ, anh muốn cùng họ thảo luận vài điều.
“Cha, mẹ, chị, Vĩnh Hào, con có chuyện muốn cùng mọi người thảo luận, và hỏi một chút ý kiến của mọi người!”
Trần Lạc Thần nhìn người nhà nói.
Trần Cận Đông lộ ra nụ cười, đối Trần Lạc Thần đáp lại: “Tiểu Hạo, chúng ta đều là người một nhà, con cứ nói đi!”
“Ừm… là vậy, con muốn mọi người ở Huyền Dương Điện, Đồng Hân cũng ở đó, tiện thể con có thể chăm sóc tốt cho mọi người, ở đây không an toàn!
Sau đó, Trần Lạc Thần đã nói ra những gì trong đầu.
Tuy rằng nơi này tương đối hẻo lánh, nhưng sự xuất hiện của ba người Nghiêm Tốn và hắc y nhân tối hôm qua khiến Trần Lạc Thần phải lo lắng, phải dời gia đình ẩn nấp.
Ít nhất để mọi người ở trong Huyền Dương Điện cũng coi như an toàn, Tô Đồng Hân vợ của Trần Lạc Thần cũng ở trong Huyền Dương Điện, như vậy cô con dâu có thể chăm sóc cho Trần Cận Đông và mọi người tốt hơn.
Sau khi nghe Trần Lạc Thần đề nghị, cả bốn người Trần Cận Đông đều không có ý kiến gì.
“Tiểu Hạo, chúng ta đều nghe theo lời con!”
Trần Cận Đông nhìn Trần Lạc Thần rồi nói.
Hiện tại bọn họ đi không được, tương đương với trở thành một kẻ vô dụng, cho nên mọi chuyện đều phải do Trần Lạc Thần sắp xếp, Trần Lạc Thần sắp xếp cái gì thì bọn họ làm, chỉ cần gia đình có thể ở bên nhau.
“Được, vậy đợi chút rồi con liền đưa mọi người đi Huyền Dương Điện!”
Trần Lạc Thần gật đầu nói.
Buổi chiều, Trần Lạc Thần lái xe đưa mọi người trở về Huyền Dương Điện.
Trong Huyền Dương Điện có Quỷ tính tử và Long Tổ một tiểu đội, phỏng chừng gia tộc của anh củng an toàn, chỉ cần không phải Cao thủ Cảnh giới Chí
tôn đến là được, căn bản còn lại có khả năng bảo vệ an toàn được.
Hơn nữa, Trần Lạc Thần không tin có người thực sự dám đột nhập căn cứ của bọn họ.
Tô Đồng Hân thật vui mừng nhìn phu quân Trần Lạc Thần trở về, trực tiếp ngã vào Trần Lạc Thần ôm, đã nhiều năm xa cách, cô cảm thấy quá vả về một điều gì đó, khóc nấc lên.
Mỗi lần Trần Lạc Thần rời đi, Tô Đồng Hân luôn canh cánh trong lòng, trong lòng cầu nguyện cho Trần Lạc Thần lần nào cũng phải bình An trở về.
“Đồng Hân, em chăm sóc ba mẹ và Vĩnh Hào giùm anh. anh phải lo một số việc. Có thể phải mất một thời gian mới trở lại. Nếu em có chuyện gì thì hãy nói cho anh biết qua Truyền Âm Phù!”
Trước khi đi, Trần Lạc Thần đưa cho Tô Đồng Hân, cái Truyền Âm Phù hỏi.
Tô Đồng Hân ngoan ngoãn gật đầu, cô biết Trần Lạc Thần có trách nhiệm nặng nề nên chỉ có thể làm công tác hậu cần, sau lưng Trần Lạc Thần nhất định phải là người phụ nữ mạnh mẽ nhất, như vậy Trần Lạc Thần cũng đỡ chút gánh nặng.
Sau khi giải thích mọi chuyện, Trần Lạc Thần lại rời đi và đi thẳng về phía vực giới.
Lần này tiến về vực giới, Trần Lạc Thần có hai việc phải làm.
Việc đầu tiên là tìm xem Thần Vương đại nhân được nhắc đến tột cùng là thần thánh phương nào
Điều thứ hai là Trần Lạc Thần muốn mua một số lá bùa bí mật.