Thì ra ba mẹ và chị gái đi nước ngoài làm việc, đều là lừa gạt mình.
Tiếp theo đây, Trần Lạc Thần lại đặc biệt gọi điện thoại cho ba mẹ, bọn họ trước tiên là tức giận với chị gái vì đã nói trước cho Trần Lạc Thần biết tin tức anh là phú nhị đại, sau đó thì là xin lỗi gì gì đó với Trần Lạc Thần.
Ba còn nói là chỉ có một đứa con trai, ông ta đương nhiên là phải tận tâm bồi dưỡng, tóm lại là ba nói một nùi rất nhiều!
Mãi đến khi Trần Lạc Thần rút 300 triệu tiền mặt từ ngân hàng ra, còn có một số thẻ vàng mua sắm cấp chí tôn mà mà chị gái anh đã gửi cho anh qua đường bưu điện.
Trần Lạc Thần mới hoàn toàn tin.
Đây không phải là mơ.
Tròng lòng Trần Lạc Thần tâm trạng phức tạp:
“Ha, Dương Ngọc, nếu như cô còn chưa chia tay với tôi, nói không chừng là bây giờ cũng đã có được những thứ mà cô muốn rồi nhỉ?”
“Còn có Hứa Trị Đình và Lục Phàm, hai tụi bây ỷ gia đình có tiền, một đám người xoay xung quanh tụi bây, mấy lần ức hiếp tao, không biết những ngày tháng sau này sẽ thế nào nhỉ?”
Trần Lạc Thần cười khổ.
Lúc từ ngân hàng đến cổng trường, đã gần trưa rồi.
Lúc này, điện thoại của Trần Lạc Thần vang lên, vừa nhìn thì thấy trưởng phòng ký túc xá gọi đến.
“Trưởng phòng ký túc xá!”
“Lão Trần, cậu không sao chứ, sao không ở ký túc xá?”
“Ồ, tôi ra ngoài dạo chút!”
“Dọa chết mấy người bọn tôi rồi, đúng rồi, hôm nay là sinh nhật của Mã Tiểu Vũ, cậu ta gọi cho cậu không được, đặc biệt bảo tôi hỏi cậu có đi chúc mừng sinh nhật của cậu ta không, cậu ta bảo là có nhắc trước với cậu về sinh nhật của cậu ta vài ngày trước rồi!”
Trần Lạc Thần nghe vậy thì lướt lướt những cuộc gọi nhỡ, trong số rất nhiều cuộc gọi nhỡ, cũng có bao gồm Mã Tiểu Vũ.
Mã Tiểu Vũ là bạn cùng bàn của Trần Lạc Thần, vẻ ngoài cũng rất xinh đẹp, có mối quan hệ cực tốt với Trần Lạc Thần.
Nói ra, ngoại trừ mối quan hệ người yêu trước đây với Dương Ngọc, thì Trần Lạc Thần cũng chỉ có Mã Tiểu Vũ là người bạn nữ duy nhất thôi.
Cô ta đích thực là có nói sinh nhật của cô ta mình nhất định phải đi, nhưng mà lúc đó, bản thân mình đến việc ăn cơm thôi cũng là một vấn đề lớn, nên cũng không có bày tỏ thái độ là có đi hay không.
Nhưng bây giờ…Trần Lạc Thần quyết định phải sống như một người bình thường, phải có nhóm bạn bè của mình.
Tại sao lại không đi chứ?
“Phải mua chút quà nhỉ?”
Sau khi cúp điện thoại xong, Trần Lạc Thần liếc mắt một cái, trong số các tiệm quà tặng xung quanh, chỉ có một cửa hàng chi nhánh ‘Hermes’ là thu hút sự chú ý nhất.
Đây là cửa hàng bán đồ xa xỉ nổi tiếng thế giới, đồ trong đó tuy đắt đỏ nhưng lại thu hút không ít phú nhị đại trường học đến, chủ yếu là vì sĩ diện!
Trần Lạc Thần vốn cũng không định đi, nhưng nghĩ đến thẻ mua sắm chí tôn toàn cầu thông dụng trên toàn thế giới mà chị gái đã gửi qua bưu điện cho mình hôm nay.
Không thể không động lòng.
Xài tiền không nỡ, nhưng xài thẻ mua sắm, cảm giác tội lỗi của Trần Lạc Thần giảm đi không ít!
Sau đó, Trần Lạc Thần hít một hơi thật sâu và bước vào tòa nhà Hermes.
“Xin chào ngài, có điều gì có thể cống hiến sức lực cho ngài ạ?”
Cô phục vụ xinh đẹp bên trong có khí chất vô cùng tốt, lịch sự chào hỏi với Trần Lạc Thần.
Chỉ là cô ta nhìn thấy quần áo của Trần Lạc Thần, tuy bề ngoài rất khách sáo, nhưng trong đôi mắt vẫn lóe qua một tia khinh miệt không dễ phát giác ra.
Muốn vào đây mở mang tầm mắt thì cô ta hiểu được, nhưng một thân quần áo rách nát mà cũng muốn vào đây mở mang tầm mắt sao?
“Để tôi xem thử…” Trần Lạc Thần nói một câu, lần đầu đến mấy loại cửa hàng này, thật là không biết nên mua thứ gì nữa.
Sau đó thái độ của cô phục vụ có chút trở nên lạnh nhạt, còn trợn trắng mắt với Trần Lạc Thần trông giống điểu ti một cái.
“Anh Phàm, anh có thể mua cho em một cái túi không?”
Chính vào lúc này, một thanh âm khiến Trần Lạc Thần quen thuộc vang lên, một nữ sinh dáng người cao gầy dung mạo mỹ miều khoác tay một nam sinh xuất hiện ở trong tiệm.
Trần Lạc Thần quay đầu lại, sắc mặt lập tức thay đổi.
Không sai, người đến chính là Dương Ngọc và Lục Phàm.
“Ơ? Là cậu Phàm à, đây là bạn gái của cậu sao? Thật xinh quá!”
Nữ nhân viên phục vụ ở bên cạnh của Trần Lạc Thần vừa nhìn thấy Lục Phàm thì thái độ lập tức thay đổi 180 độ, vội vàng mỉm cười đi nghênh tiếp.
Nhà của Lục Phàm có tiền, cho dù đi đến đâu thì cũng thu hút ánh nhìn của người khác, sau đó hắn ta cười nói với nữ nhân viên phục vụ:
“Chị Trương Như, đây là bạn gái của tôi Dương Ngọc, đưa cô ấy đến đây xem thử, mua cái túi!”
Khuôn mặt Dương Ngọc lóe qua một màu đỏ hây hây, quả nhiên là cậu Phàm, đi đến đâu cũng có mặt mũi.
Sau đó Dương Ngọc chỉ vào một cái túi hàng hiệu nói: “Cậu Phàm, em muốn mẫu này!”
Cái túi đó được đặt trên kệ, trông vô cùng xa hoa long trọng.
Nhân viên hướng dẫn mua hàng Trương Như nói: “Chiếc túi này là phiên bản sưu tầm được phát triển trong lễ kỷ niệm 200 năm lịch sử của Hermes. Chỉ có hai trăm bộ được sản xuất trên thế giới, nếu như muốn mua thì ít nhất cũng phải một tỷ tám mươi triệu đó!”
“Hả!”
Dương Ngọc kinh ngạc mà che miệng mình lại!
Mí mắt của Lục Phàm cũng khẽ giựt giựt, sau đó cười nói: “Chị Trương Như, nếu như tôi đoán không sai thì đây là sản phẩm được làm thủ công bởi Hermes, tay nghề tuyệt vời, nó vừa ra mắt năm trước và đã giành được vị trí top 10 trong danh sách hàng xa xỉ thế giới?”
Trương Như có hơi kinh ngạc: “Cậu Phàm, xem ra cậu hiểu biết rất nhiều a!”
Lục Phàm lắc đầu: “Tôi chỉ thích nghiên cứu về hàng xa xỉ, cũng không hẳn là hiểu biết.” Nói xong thì nhìn Dương Ngọc: “Em yêu, em cũng thật là có mắt nhìn, vừa nhìn thì đã trúng cái này rồi, đổi cái khác đi, 15, 16 triệu gì cũng được!”
Muốn Lục Phàm mua một cái túi 1 tỷ 80 triệu, giết luôn hắn ta đi!
Dương Ngọc bĩu bĩu môi: “Diễm Diễm ở ký túc xá của bọn em, chồng cậu ấy còn mua cho cậu ấy một cái túi 24 triệu nữa!”
“Được rồi, đợi tháng sau phí sinh hoạt của anh nhiều hơn đi!”
Lúc này, cũng có không ít người vừa nãy đã nghe được lời giới thiệu của Trương Như và Lục Phàm, bắt đầu vây xung quanh món đồ xa xỉ này.
Đều là một số học sinh nam nữ trẻ tuổi, nhìn đồ xa xỉ mà thèm khát.
Lục Phàm dứt khoác thoát ra khỏi đó rồi bắt đầu thảo luận với Trương Như về những món đồ hàng hiệu xa xị bắt đầu từ 8,9 triệu, thậm chí là 600, 900 triệu.
Khiến cho người ta cảm thấy học thức cũng quá là phong phú rồi!
Trần Lạc Thần thấy nhân viên hướng dẫn mua hàng không quan tâm đến mình, nên cũng định đi, gặp phải Dương Ngọc anh cũng không muốn ở lại lâu.
Lúc này có một nhân viên hướng dẫn mua hàng trông có hơi trẻ đi tới, cúi chào Trần Lạc Thần một cái.
“Chào ngài, xin hỏi…tôi…tôi có thể giúp gì được cho ngài?”
Cô ta xem ra là giống với một nhân viên hướng dẫn mua hàng mới đến làm.
Có chút rụt rè.
Nhưng cái sự lịch sự này khiến cho đáy lòng Trần Lạc Thần dấy lên một sự ấm áp.
“Ồ, tôi mua muốn một món quà để tặng cho người ta!” Trần Lạc Thần đáp một câu.
“Thưa ngài, xin hỏi ngài có thẻ mua hàng ở cửa hàng chúng tôi không? Nếu như có thẻ mua hàng thì sẽ được giảm giá đó?”
Trần Lạc Thần coi như là vị khách đầu tiên của cô ta, cô ta không có đánh giá quần áo của Trần Lạc Thần, chỉ là dùng những lời được huấn luyện để giao lưu với Trần Lạc Thần.
“Ồ, có, cô xem cái này có phải không?”
Trần Lạc Thần lấy tấm thẻ mua hàng chí tôn toàn cầu mà chị gái cho anh ra.
Nhìn thấy đôi mắt của cô nhân viên hướng dẫn mua hàng lập tức mở to ra.
“Cái cái cái này… thẻ vàng đen?”
Vẻ mặt cô ta khó mà tin được. Một sinh viên bình thường, lại không phải là phú hào có tiếng, sao lại có thể có thẻ vàng đen?
Trần Lạc Thần sững sờ: “Thẻ vàng đen là sao?”
“Là thẻ cấp chí tôn, số tiền tiêu thụ bên trong có thể được thấu chi đến 90 tỷ, hơn nữa tiêu phí thấp nhất là 900 triệu! Thưa ngài tôn kính!”
Trần Lạc Thần càng sững sờ, anh biết bây giờ chị gái rất xa xỉ, nhưng không ngờ lại xa xỉ như vậy a!
“Thưa ngài, về sắp xếp của cửa hàng chúng tôi ở đây, ngoại trừ một mẫu túi bản sưu tầm, về cơ bản các mặt hàng xa xỉ khác, ngài không thể chi tiêu được! Tôi sẽ đi lấy mẫu sưu tầm đó ra cho ngài xem!”
Nhân viên phục vụ liên tục cúi người, khiến cho Trần Lạc Thần cũng không tiện đi nữa.
Mà bên này Dương Ngọc đang nhìn Lục Phàm giới thiệu mấy đồ xa xỉ này bằng vẻ mặt sùng bái.
Sau đó thì nhìn thấy có một nhân viên hướng dẫn mua hàng cầm lấy chìa khóa đi lấy chiếc túi hiệu bản sưu tầm kia.
Nhân viên hướng dẫn mua hàng Trương Như cau mày nói: “Vương Tiểu Phi, cô làm gì vậy?”
Vương Tiểu Phi nói: “Em lấy túi ra cho khách xem!”
“Mấy thứ này là để tùy tiện xem sao? Ai muốn xem!?”
Trương Như cau mày nói.
Vương Tiểu Phi cung kính mà nhìn Trần Lạc Thần: “Là ngài đây!”
Lục Phàm và Dương Ngọc nghe vậy thì nhìn qua, chỉ là sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều sững sờ….
“Ha ha ha!”
Lục Phàm nhìn thấy là Trần Lạc Thần thì trực tiếp cười lớn lên.
Nếu như được, hắn ta cũng nằm xuống đất cười rồi.
“Cô nói cái gì? Người này muốn xem mẫu túi bản sưu tầm này sao?”
Lục Phàm chỉ vào Trần Lạc Thần.
Giống như là gặp được một chuyện vô cùng buồn cười vậy.
Dương Ngọc cũng khinh miệt mà nhìn Trần Lạc Thần, ở trước mặt của nhiều người có thân phận như vậy, tên Trần Lạc Thần này thật sự quá mất mặt rồi.
Khuôn mặt của hướng dẫn viên mua hàng liền xị xuống: “Vương Tiểu Phi, tôi thấy cô bị choáng rồi đúng không, loại người này có thể mua nổi túi của chúng ta sao? Cô đùa gì vậy?”
“Không đâu, trên tay ngài đây có thẻ vàng đen đó, là khách hàng cấp chí tôn của chúng ta!”
“Phụt!” Lục Phàm trực tiếp cười phụt: “Còn khách hàng cấp chí tôn nữa chứ, đây chỉ là một tên nghèo khố rách áo ôm có tiếng ở trường chúng tôi mà thôi!”
Dương Ngọc thì mắng Trần Lạc Thần nói: “Trần Lạc Thần, nếu như anh còn biết đến hai chữ mất mặt thì mau cút đi!”
Ha ha…
Trần Lạc Thần nghe thấy lời trào phúng của mấy người này, thậm chí ngay cả một nhân viên hướng dẫn mua hàng cũng khinh miệt mà nhìn anh.
Ngay lập tức, anh vừa cảm thấy buồn cười, vừa sải bước lớn đến quầy tiếp tân, đập tấm thẻ vàng đen xuống bàn một cái.
“Hôm nay mua túi này!”