Anh ta nói bằng tiếng Anh.
Mà người bên cạnh phiên dịch cho anh ta.
“Hừ, thằng nhãi mắt xanh, cậu là cái thá gì, vậy cậu nói xem làm sao bây giờ?”
Đại ca Mã Hồng ở Thái Đô nói.
“Nếu muốn tôi nói, các thế lực lớn chúng ta dứt khoát tranh đấu một lần đi, tiền đã không thể làm tiêu chuẩn, như vậy, dứt khoát liền đấu tàn nhẫn một trận, kẻ thắng làm vua!”
Người trẻ tuổi trẻ tuổi cười nói.
“Đấu tàn nhẫn? Tên nhóc cậu cũng xứng ư, nếu như đánh nhau, ai dám đánh với Mã Hồng tôi chứ, thằng Mỹ, cút xuống đi!”
Mã Hồng lạnh lùng quát.
“Ông nói cái gì?”
Mà ánh mắt của người đàn ông trẻ tuổi đông lại, một đôi mắt ưng khóa chặt Mã Hồng lại.
Đôi mắt màu xanh lam kia cực sáng.
Một giây sau, sắc mặt Mã Hồng bỗng nhiên trắng bệch, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Ánh mắt càng trở nên ngây ngốc.
Bịch một tiếng.
Thế mà trực tiếp quỳ xuống.
“Đại cat”
Tất cả đàn em sau lưng đều ngây ngẩn cả người.
Mà Mã Hồng, lại vẫn giữ nguyên vẻ mặt, hành vi cứ như điên rồ.
“ÒạI”
Mà một màn này, trong nháy mắt đã dẫn đến ồn ào cực lớn.
“Cái gì? Mã Hồng Thái Đô luôn luôn được gọi là độc ác tàn nhẫn, thế mà lại bị người này trừng một cái, liền trực tiếp quỳ xuống ư?”
“Không đúng không đúng, mọi người có phát hiện hay không, tên nước Mỹ này rất kì lạ, mọi người nhìn ánh mắt vừa rồi của anh ta đi, giống như có thể làm chấn động cả hồn phách vậy!”
“Chẳng lẽ lại người này biết pháp thuật sao, cũng quá kì dị?”
Đám người nghị luận ầm ï.
“Các vị cảm thấy đề nghị này của tôi như thế nào?
Thứ tốt đẹp trên đời, vĩnh viễn thuộc về kẻ mạnh, đúng không?”
Người trẻ tuổi liếc xuống.
Không ít đại ca bị dọa sợ đến mức không dám nói lời nào.
“Lôi Mục Long của công ty Lôi Long, cậu Lôi, quả nhiên không tầm thường, không trách công ty Lôi Long xưng bá không ít thế lực ngầm! Thật sự là không bình thường!”
Có người thấp giọng nói.
“Được, tôi đồng ý, thắng lợi, vĩnh viễn thuộc về kẻ mạnh!”
Cuối cùng, đám người thi nhau đồng ý.
Lập tức quyết định, bên nào muốn có được sâm vương, nhất định phải phái người ra giao đấu, thua cuộc thì tự động rời khỏi.
“Tại sao có thể thế được!”
Mà Tần Lam cũng ngồi ở phía trước, lập tức khẩn trương nói.
Lần này ra ngoài, Tần Lam cũng không dẫn theo cao thủ của gia tộc đi theo.
Vừa nghe nói đến giao đấu, cô lấy cái gì để đấu đây.
Những người này đều không phải là hạng người hời hợt.
“Chị dâu, chị đừng lo lắng, chúng ta chỉ cần chỉ tiền, đợi chút nữa, sẽ có người ra tay, chúng ta giúp tập đoàn Thiên Long lấy được sâm vương là được!”
Tiểu Bối khẽ mỉm cưỡi nói.
“Tập đoàn Thiên Long? Tiểu Bối, cả ngày hôm nay em cứ nói với chị về tập đoàn Thiên Long, em không tiếp xúc với bọn họ, sao lại cứ nghĩ đến việc giúp bọn họ thế?” . Truyện Gia Đấu
Tần Lam không khỏi kỳ quái nói.
“Trời ơi, chị đừng hỏi nữa, tóm lại chị dâu, chị cứ giúp đi, hơn nữa cũng không phải là giúp vô ích, cứ tin tưởng em, thật đấy!”
Tiểu Bối nắm tay Tần Lam thật chặt, mang theo vẻ hưng phấn.