Ông lão vừa cười vừa ngồi xuống ghế đá.
“Ông là ông nội cháu? Ông…không phải là ông đã mất tích rồi sao?”
Từ nhỏ tới lớn, Trần Lạc Thần gần như không được nghe về chuyện của ông nội bà nội.
Chỉ có sau này cậu có nghe ba nói, ông nội đã mất tích, mười mấy năm rồi không thấy xuất hiện.
Cũng từng phái người đi tìm, nhưng nhiều năm vẫn không có kết quả.
Trong lòng Trần Lạc Thần cũng từng nghĩ, e rằng ông nội đã qua đời rồi.
Nhưng không ngỡ, ông nội vẫn sống khỏe hơn nữa còn là chủ nhân của Hồn điện, đảo không minh? “Rất bất ngờ đúng không?”
Trần Đường Dương nhìn cháu trai của mình, khuôn mặt đầy cưng chiều.
“Vâng ông nội, cháu rất bất ngờ!”
Cuối cùng Trần Lạc Thần cũng biết, vì sao lúc nãy vừa mới nhìn thấy ông, anh đã cảm thấy thân thiết.
“Hóa ra mấy năm nay ông đều ở đảo không minh, hơn nữa còn thành lập ra hồn điện?”
Trần Lạc Thần kinh ngạc hỏi.
“Ừ, tính ra lúc trước ông rời nhà họ Trần, để cho Đức Hải hơn hai mươi tuổi thừa kế gia tộc, đến bây giờ đã tròn ba mươi năm năm rồi!”
“Nào, Trần Lạc Thần, đến ngồi cạnh ông nội, ông nội kể chuyện cho cháu nghe!”
Trần Đường Dương mỉm cười.
Trần Lạc Thần ngồi trên ghế đá.
“Cháu biết bao nhiêu chuyện về ông nội?”
Trần Đường Dương hỏi.
“Cháu chỉ biết ba mươi năm năm trước, ông và ba cháu cãi nhau, từ đó về sau liền thẳng thừng bỏ lại vị trí gia chủ của gia tộc, bặt vô âm tín.
Cháu hỏi ba cháu, ông ấy không nói nhiều!”
Trần Lạc Thần nói.
“Xem ra Đức Hải cũng không nói cho cháu về chuyện bức vẽ mặt trời!”
“Bức vẽ mặt trời?”
“Ừ, đó là đồ án thần bí của tổ tiên nhà họ Trần truyền xuống qua nhiều thế hệ, nội dung trong đó bác đại uyên thâm.
Nhà họ Trần sở dĩ có thể làm bá chủ của nửa thế giới, trở thành gia tộc siêu quyền thế.
Ban đầu chính là có được lợi ích từ bức vẽ mặt trời, nhưng sau này ông phát hiện, trong bản vẽ mặt trời còn cho ra một dự đoán.
Đó là trong vòng năm mươi năm nhà họ Trần chúng ta sẽ có họa diệt môn, bản vẽ mặt trời không bao giờ nói dối!”
Trần Đường Dương nói.
“Cháu từng nghe ba nói, có thể là sẽ vào mấy năm này, nhà họ Trần sẽ sa sút khốn đốn thậm chí là bị hủy diệt!”
Trần Lạc Thần nghĩ đến chuyện ba già nói.
“Ù, đó là điều lúc trước ông đã nói với ba cháu.
Cho nên ông vẫn đang tìm kiếm lời giải để phá giải tiên đoán, hy vọng từng bước lĩnh hội bản vẽ mặt trời.
Mãi đến ba mươi năm năm trước, ông tìm được lời giải mới, hơn nữa từ đó biết được rằng mấy trăm năm trước, trước khi nhà họ Trần ta thành lập gia tộc, đã dựa theo một bộ pháp tu hành để sinh tồn.
Hơn nữa trước đó, nhà họ Trần chúng ta có truyền thống tập võ, ha ha chẳng qua đến thế hệ ba cháu thì đứt gánh giữa đường.
Đây cũng là nguyên nhân mà ông nội ngứa mắt nó!”
Trần Đường Dương nói.
“Vì thế, ông đã sáng lập ra Hồn Điện này?”
Cuối cùng Trần Lạc Thần đã biết một vài bí mật cực nhọc năm đó.
“Đúng thế, ông khổ tâm nghiên cứu đã tìm được nơi hoang vu hẻo lánh này.
Cuối cùng cũng có được thành tựu, ông liền xây dựng một thế lực.
Ít nhất có thể phù hộ nhà họ Trần chúng ta sẽ không bị diệt hoàn toàn!”
“Cháu rất giỏi đó Trần Lạc Thần, có người chịu giúp cháu luyện ra một thân võ công cứng rắn, cho nên lúc thủ hạ báo với ông tình hình của cháu, ông nội rất vui mừng!”
“Thế ông nội, ông cũng biết sư phụ bác Tần của cháu à? Ông ấy tên là Tần Nhật Phan…bác Tần không phải là ông phái đi đấy chứ?”
Trần Lạc Thần nói.