Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Trần Lạc Thần

Quần áo trên người cậu rách nát, nửa người trên để trần.

Cả nửa người trên đều là cơ bắp cuồn cuộn.

Tóc cậu rối bù, trên mặt cũng mọc đầy râu.

Nhưng mà ánh mắt của bác Hùng cay độc.

Bởi vì ông phát hiện bông tuyết rơi xuống da thịt bọn họ sẽ nhanh chóng hòa tan.

Nhưng bông tuyết rơi xuống người Trần Lạc Thần lại không thay đổi gì cả.

Mí mắt của bác Hùng giật giật.

Ông vốn là người nhà họ Trần, đã đi theo Trần Đường Dương từ rất lâu.

Năm đó, tình cảnh Trần Đường Dương ra khỏi Luyện ngục ông vẫn còn nhớ rõ.

Nhưng Trần Lạc Thần lần này, lại cho bác Hùng một cảm giác khác.

Cảm giác…cậu còn mạnh hơn chủ thượng năm đó.

Đặc biệt là đôi mắt kia, không giận mà tự uy, mang theo một trận sát ý dũng mãnh lãnh liệt.

Không ngờ lại làm cho bác Hùng có một cảm giác lạnh sống lưng.

“Trần Lạc Thần, cháu tắm rửa xong thì đi qua!”

Trần Đường Dương vỗ võ bả vai Trần Lạc Thần.

“Vâng!”

Trần Lạc Thần gật đầu, sau đó rời đi.

Những nơi cậu đi qua, thủ lĩnh của Hồn Điện đều cúi đầu.

Trong phòng tắm rộng rãi, hơi nóng bốc lên.

Một bên, mười mấy cô gái lớn nhỏ đang bận rộn xung quanh.

Trần Lạc Thần khép hờ hai mắt, hai cánh tay để ra.

Mấy cô gái đang xoa bóp bả vai cho Trần Lạc Thần, cắt tóc cạo râu! Cạo sạch chòm râu.

Mấy cô gái mới phát hiện, không ngờ bộ dáng của vị thiếu điện chủ này lại tuấn tú như vậy.

Hơn nữa trên người còn toát ra hơi thở đàn ông, làm cho mấy cô gái không khỏi đỏ mặt.

Rửa mặt xong, các cô gái lại lấy máy sấy tóc, sấy khô người cho Trần Lạc Thần, choàng áo dài tắm vào.

“Thiếu điện chủ, đã chuẩn bị xong quần áo rồi.

Đó là comle mà ngài cần!”

Có cô gái ngượng ngùng nói.

“Tốt, đi xuống đi!”

Trần Lạc Thần thản nhiên nói.

Trần Lạc Thần thay quần áo, thở dài một hơi.

Đau khổ nửa năm, khó khăn nửa năm, hôm nay cuối cùng đã trôi qua.

Lúc đang chỉnh lại cà vạt.

“Thiếu điện chủ, tôi giúp cậu!”

Bỗng nhiên có một giọng nói dịu dàng vang lên.

Một đôi tay trắng nõn nhẽ nhàng duỗi qua.

Hơi dựa vào người Trần Lạc Thần.

Còn Trần Lạc Thần, cậu xoay người nhìn cô gái đang ăn mặc xinh tươi này.

Nhẹ nhàng nắm cằm cô ta.

Còn cô gái, bức thiết chờ đợi điều gì đó.

Một khi được thiếu điện chủ vừa ý cưng chiều, vậy thì địa vị của mình ở Hồn Điện sẽ được đề cao hơn trước.

Ở trong đám gái xinh, bộc lộ hết tài năng.

“Cứu”
Nhấn Mở Bình Luận