“Lão Ôn!!”
Trần Điểm Thương hét lên.
“Ôn bá!”
Trần Lạc Thần cũng vội vàng đi tới.
“Ôn bá!”
Trần Lạc Thần hét lên một tiếng.
Nhưng Ôn bá bá, ông đã không còn hơi thở.
“Lão Ôn thực lực cường tráng, trên đời có ít người là đối thủ của hắn, có người đi vào trên đảo sao!”
Trần Điểm Thương nhắm mắt lại, lạnh lùng nói.
“Hả? Là ai?”
Trần Cận Đông cũng trở nên căng thẳng.
“Không hổ danh là Điểm Thương huynh, tinh thần cảnh giác của huynh luôn mãi mãi cao như thế này sao. Năm đó từ biệt, đã ba mươi năm trôi qua rồi! Đã lâu không gặp!”
Đúng lúc này, một ông già đi tới.
Ông ấy bước đi nhẹ nhàng, nhưng giọng nói của ông ấy to dị thường, chấn động tim gan.
“Ngươi là ai? Là ngươi giết Ôn bá?”
Trong mắt Trần Lạc Thần lóe lên một tia căm hận.
Bạn đang đọc truyện tại Hố truyện: hotruyen.com Nói đúng ra thì Trần Lạc Thần và Ôn bá bá mới quen nhau hơn được nửa năm.
Nhưng đối với tình cảm của bá bá, Trần Lạc Thần từ lâu đã coi ông như ông nội.
Nghe ông nội nói rằng Ôn bá là quản gia Trần gia, hầu cận từ tổ tiên.
Truyền nhiều đời, luôn trung thành với Trần gia.
Hắn bị giết hại, Trần Lạc Thần làm sao không tức giận, làm sao có thể nén cơn giận này được.
“Tiểu Thần lùi lại! Đây không phải là ai khác, mà là Mạc Thương Long người Mạc gia!”
Trần Điểm Thương tập trung phi thường, lúc này mới đứng lên nói.
“Trần Lạc Thần quả nhiên là thiên phú dị bẩm, trên Thiên bảng nghe nói ngươi đã bước vào tông sư, lão phu không thể tin được. Trên đời này mấy có ai có thể từng này tuổi đã có tên trong Thiên bảng, ai có thể bồi dưỡng ra được một vị thiếu niên thành tông sư thế này? Ta không tin.”, nên ta phải đến xem, không ngờ lại là sự thật! “
Mạc Thương Long liên tục gật đầu.
“Nhưng nhìn khí tức của ngươi, xem ra ngươi còn kém nửa bước so với khoảng cách chân chính tông sư. Chậc chậc chậc đáng tiếc, đáng tiếc, không có gì bất ngờ xảy ra,! Ngươi hẳn là tông sư trong lịch sử là người thứ hai trẻ tuổi đạt đến tông sư. Thật đáng tiếc.! “
Mạc Thương Long liên tiếp nói ba câu thương hại đáng tiếc.
“Thật đáng tiếc? Thương Long lão huynh, khi huynh đến đây, huynh không phải chỉ đến chúc mừng cháu trai tôi sao? Còn tôi nghĩ anh bị cụt tay phải. Tôi không biết tại sao, không biết là có duyên cơ gì?”
Trần Điểm Thương hỏi.
“Ta tạm thời sẽ không nói chuyện cụt tay, ta tới chuyến này. Củng đơn giản là muốn đem Trần Lạc Thần đi! Trước đây ta nghĩ, sau khi ta tới, ta sẽ giết Trần Lạc Thần, để chúng ta.” có thể tham gia xong thánh thủy ước hẹn về sau. Ta Mạc gia vẫn như cũ là Mạc gia, ta khống chế các long mạch trong thiên hạ, haha, nhưng nhìn thấy Trần Lạc Thần, ta lại không muốn từ bỏ, ta muốn dẫn hắn đi và xem hắn ta trở thành một tông sư như thế nào! “
Mạc Thương Long nói.
“Thương Long lão huynh chuyện này có quá lời không? Ba mươi năm trước, chúng ta từng có một trận chiến, khi đó ngươi vẫn còn hai tay, cũng đã khó khăn là địch thủ của ta, mà trước đó, hai người chúng ta cùng nhau bước vào tông sư cách đây mười năm trước,còn bây giờ, ngươi chỉ có còn một cánh tay, muốn dẫn đi tôn nhi nhà ta, sợ là không dễ! “
Trần Điểm Thương đã trong tay ngầm phát nội lực..
“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây! Hiện tại, ta cũng muốn biết xem còn bị ngươi đánh bại không!”
Mạc Thương Long khẽ mĩm cười.