Còn bên cạnh cô ta, thì là Thẩm Quân Văn.
Hai người đều biết thân phận của Trần Lạc Thần, đặc biệt là Thẩm Quân Văn, đã chứng kiến hắn ra tay cũng rất lợi hại.
Giờ phút này gặp lại Trần Lạc Thần, ít nhiều có chút kí ức đen tối bộc phát.
“Trần Lạc Thần, đã lâu không gặp, ta cũng là trở về về sau mới nghe nói, ngươi rời khỏi gia tộc nhà mình, về sau nhiều chuyện xảy ra, không nghĩ tới ngày hôm nay lại được thấy ngươi bình an vô sự!”
Hồ Tuệ Mẫn nhìn về phía Trần Lạc Thần ngoài ý muốn nói.
Chỉ là lúc trước khi biết thân phận và câu chuyện của Trần Lạc Thần không khỏi có chút kinh ngạc. Cô ta liền giả lả hỏi han Trần Lạc Thần một chút thân tình:
“Ngươi bây giờ đang làm công việc gì rồi?”
“Không có công việc, trở về làm ít chuyện, thuận tiện giúp Tiểu Phi em tôi khỏi chút vướng bận!”
Trần Lạc Thần nhìn về phía nàng cười khổ nói.
“Hỗ trợ?”
Hồ Tuệ Mẫn cùng Thẩm Quân Văn đồng thời kinh ngạc.
Lại cùng nhau nhìn về phía Bạch Tiểu Phi: “Hắn... Chẳng lẽ chính là ngươi mời tới giúp đỡ sao?”
“Đúng!”
Bạch Tiểu Phi tự hào gật đầu.
Với sự giúp đỡ của người anh cả, người hái hoa này khó có thể bay dù có cánh.
Nếu chưa từng xem qua, sẽ không bao giờ biết được Trần Thiếu anh trai của mình bây giờ lớn như thế nào.
Người ngạc nhiên nhất dĩ nhiên là Bạch Tiểu Phi.
Lúc trước đi cùng Trần Thiếu, Trần Thiếu không có biết đánh nhau.
Nhưng bây giờ, nó gần như!
Ngay cả Bạch Tiểu Phi cũng sẽ không do dự tin rằng Truyền Thuyết trong quân khu hiện tại cũng không phải là đối thủ của Trần Thiếu.
“Có thật là hắn không?”
Hồ Tuệ Mẫn và Thẩm Quân Văn đều không khỏi lắc đầu cười khổ.
“Bạch Tiểu Phi, ngươi đừng đùa với chúng ta nữa? Đúng vậy, chúng ta biết Trần Lạc Thần có xuất thân nổi bật, già trẻ lớn bé của Kim Lăng, nhất định phải chơi tốt với Trần Thiếu trước đây, nhưng ngươi phải biết, người mà chúng ta truy sát lần này rất hung dữ, không chỉ xảo quyệt mà còn rất lợi hại. Đừng nói cho tôi biết người ngươi mời tới giúp là Trần Lạc Thần? ”
Hồ Tuệ Mẫn thật chịu phục.
Trong điện thoại, giọng nói của Tiểu Phi rất cao hứng, hắn nói rất chắc chắn, không biết còn tưởng rằng hắn là Truyền Thuyết quân khu.
Không ngờ lại là anh.
” Hồ Tuệ Mẫn, ngươi không biết rồi. Cùng sư huynh của ta yên tâm, Vương Mãnh này, hôm nay khó thoát!”
Bạch Tiểu Phi nhanh chóng giải thích.
Và chính xác là lúc này.
Hệ thống liên lạc của một số người vang lên cùng một lúc.
“Mục tiêu đã xuất hiện, nhanh chóng đánh chặn! Hoàn tất!”
“Nghe rõ!”
Một số người đã sẵn sàng để đi.
Và nhiều người đã đến và nhanh chóng đặt rào cản!
Hồ Tuệ Mẫn càng thêm nghiêm khắc, đối mặt với Trần Lạc Thần lắc đầu nói: “Kẻ giết người rất tàn nhẫn, đứng cách xa ra!”
Sau đó, họ dẫn mọi người về phía Phố Nam.