Nhung không dừng lại đó, chân Thiết Thành run lên, nhưng anh vẫn đứng dậy.
“các người muốn bước qua thì hãy bước qua sát ta!” Thiết Thàn ngoài sắc mặt, chỉ có đôi mắt màu trắng, những bộ phận khác đều đỏ như máu, nhưng trong mắt lại là lộ ra với vẻ kiên cường.
“Hahaha, lão vu bà, không thể nào, với một chưởng như vậy, hắn vẫn chưa chết sao?thật không cần chúng ta ra tay sao?” Tám người chống vai sang một bên, giễu cợt.
“Hừ, chỉ cần thêm một chưởng nữa, ta sẽ phá hết kinh mạch của hắn, và hắn sẽ chết từ từ!” Thiết Hồng gầm lên, và ra tay một lần nữa.
Thiết Thành nghiến răng nghiến lợi.
“Đánh trả!” Và ngay khi Thiết Thành biết rằng mình nhất định phải bỏ mạng.
Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói, giống như ở bên tai, nhưng lại giống như tại đáy lòng của chính mình vang lên …
Đại sư Thiết Thành không thèm đếm xỉa, lập tức vung tay lên, trực tiếp phản kích Thiết Hồng.
“Không biết tự lượng sức mình!” Thiết Hồng chế nLạc Thần, và dồn nội lực mạnh thêm vài phần, chỉ cần một đòn này thì sẽ phế hết các kinh mạch toàn thân của Thiết Thành nếu trúng phải.
bùm! Tuy nhiên, một chưởng và một quyền đối mặt với nhau.
Phát ra một tiếng nổ lớn.
Thiết Thành đứng hình, bất động.
Mặt khác, Thiết Hồng, giống như bị hàng trăm vòi rồng thổi bay, toàn thân nổ tung, khí huyết từ trong người phun ra.
Thần ảnh bay ngược, rồi văng dội vào hàng chục cây dày đặc làm làm tất cả gãy đổ và nát vụn.
Trên mặt đất đều rơi vãi các vệt máu, cuối cùng cũng dừng lại.
Tứ chi bà ấy đều đứt gãy kèm theo toàn là máu.
Lục phủ ngũ tạng đều bị đả thương rất nghiêm trọng.
Bà ta kinh hãi ngẩng đầu lên nhìn Thiết Thành, không thể tin được.
“Cái này … cái này sao có thể?” Bà ấy phụt máu tươi.
Mà tám người kia, vốn là ôm vai xem náo nhiệt, hiện tại cũng hiện lên vẻ mặt thẩn người, mắt trợn tròn, há miệng to.
Tất cả đều giật mình.
Thiết Thành cũng không ngờ rằng một quyền của mình lại có sức mạnh như vậy? Không, không phải mình! Thiết Thành nâng đỡ thân thể bị trọng thương quay đầu lại, chỉ thấy Trần Thiếu gia không biết đã xuất hiện ở phía sau từ khi nào.
Nhưng nhìn thấy Trần Thiếu gia lúc này, bỗng nhiên Thiết Thành có một loại cảm giác lạ lẫm.
Làn da của Trần Lạc Thần đã trải qua những thay đổi rất lớn, càng trở nên trắng trong như pha lê, điều kỳ lạ nhất là mái tóc của Trần Thiếu đã biến thành một màu tím đen, có một làn sương tím mờ mờ ảo ảo ám xung quanh trên người.
Đứng bên cạnh Trần Lạc Thần, những làn sương mù màu tím nhạt này, giống như một áp lực đè nén lên tất cả mọi thứ, nó càn quét mọi thứ xung quanh.
Thiết Thành bị áp lực đè nén nên rất sợ hãi.
“Trần … Trần Thiếu gia!” Cuối cùng Thiết Thành cũng ngã xuống đất và nói.
“Thiết Thành, ta suýt nữa lại mất ngươi lần nữa, ngươi trước tiên rút lui đi, đợi chút nữa ta sẽ giúp ngươi trị thương!” Trần Lạc Thần nhàn nhạt chậm rãi nói.
“Chấn thiên thạch thiên đạo tẩy rửa? Đã thành công chưa?” Thiết Thành hưng phấn gật đầu nói.
Trần Lạc Thần khẽ cười: “Ừm! thành công rồi!” Hiện tại nội lực của Trần Lạc Thần đã hoàn toàn tẩy rửa do Chấn thiên thạch làm đến, chính là thiên địa Chí Dương chí khí nhất trong trời đất..
Đối mặt với Vân Tình hay Thiết Hồng, Trần Lạc Thần không còn phải lo lắng cho những người như Vân Tình và Thiết Hồng, trước mặt bọn hắn bây giờ đều bất lực, ngay cả một sợi tóc trên người anh củng chắc đụng đến được.
“Trần Lạc Thần! Ngươi làm sao trở nên mạnh như vậy? Ta biết rồi, nhất định là sức lực bên trong ngọc bôi bên cạnh ngươi!” Thiết Hồng kinh hãi nói với mặt đầy máu.