Và lần lượt từng hơi thở trắng như vải lụa màu kem thở ra từ miệng và mũi Trần Lạc Thần.
Bản thân Trần Lạc Thần cũng không biết rằng cơ thể mình đã trải qua những thay đổi to lớn.
Chỉ là cảm giác bên trong đan điền của mình, một khí lực lớn không ngừng gia tăng.
Mà lúc này ở ngoài cửa sổ căn phòng.
Một bóng người khoanh tay đứng thẳng nhìn vào Trần Lạc Thần.
Chính là đại thúc.
Đại thúc nhìn Trần Lạc Thần gật đầu, khóe miệng hiện lên 1 nụ cười nhẹ nhõm hài lòng.
“Tiểu Lạc Thần, sau này cậu thật sự gánh quá nhiều gánh nặng, không chỉ số phận của nhà họ Trần, mà chính bản thân cậu cũng chật vật lắm, mong cậu cứ chăm chỉ như thế này!” Đại thúc thầm nghĩ trong lòng.
Bất giác ông lại cau mày.
“Thật là kỳ lạ, rốt cuộc là ai đã giúp thay đổi nâng cấp cơ thể Tiểu Lạc Thần, và ai đã dạy những phương pháp thở cổ xưa này mà giờ Tiểu Lạc Thần đã thành tLạc Thần?” Đại thúc ngạc nhiên.
Quan sát Trần Lạc Thần một hồi lâu ông mới yên tâm trở về phòng.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Trần Lạc Thần luyện tập cả đêm, đây là lần đầu tiên anh dành hết tâm sức cho việc tu luyện một cách nghiêm túc như vậy.
Trong quá khứ, anh có thể đánh bại Mạc Thương Long chỉ với một chút luyện tập. Nhưng bây giờ thì khác, kẻ thù gặp phải quá mạnh.
Trần Lạc Thần mở mắt. Một vòng ánh sáng tím loé lên trong mắt.
Mà chỉ mới tập luyện trong một đêm.
Trần Lạc Thần bất ngờ phát hiện vết thương của mình đã lành hơn một nửa, nội lực cũng đã hồi phục.
“Thiên Huyền công quả nhiên là huyền diệu, không nghĩ tới những phương pháp thở cổ xưa mà sư huynh chiến thần kia cho mình lại hữu dụng như vậy!” Cảm giác được khí lực trong cơ thể dồi dào, cuồn cuộn.
Trần Lạc Thần vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Bây giờ anh ấy có cảm giác khó tả với loại khí lực to lớn này.
“Trần Lạc Thần! Ra ăn sáng nào, đại thúc có việc muốn nói với anh!” Lý Mộc Mộc lúc này gõ vang cửa phòng.
Trần Lạc Thần đưa tay lên nhắm vào vị trí cửa phòng.
Chốt cửa chưa chạm tới như bị giật ra! Cánh cửa phòng trực tiếp bung ra.
“Hả? anh làm cái gì vậy? Làm tôi giật cả mình!” Mà Lý Mộc Mộc hiển nhiên không ngờ tới, trừ đại thúc, Trần Lạc Thần thế mà lại xuất quỷ nhập thần như vậy.
Ông ấy ngay lập tức phản ứng và ngạc nhiên nói: “Trần Lạc Thần, cháu... Nội lực của cháu đã hồi phục rồi sao?” Lý Mộc Mộc che miệng, mắt mở to như thể đang nhìn một con quái vật.
“Vâng, đúng vậy ạ, cháu cũng không ngờ những phương pháp thở đó lại hữu dụng như vậy, quả thực là vô giá!” Trần Lạc Thần nhìn đôi bàn tay của mình nói với vẻ phấn khích.
“Anh có thể dạy một chút cho em đc không?” Mắt Lý Mộc sáng lên, cô dường như mê mẩn phương pháp thở mà chú và Trần Lạc Thần luyện tập bây giờ.
“Được rồi, sau này khi nào có cơ hội, tôi sẽ chọn lựa một số phương pháp thích hợp cho em luyện tập và dạy cho em!” Trần Lạc Thần bật cười.
Đối với Lý Mộc nha đầu, Trần Lạc Thần cũng coi cô như một người bạn.
Đương nhiên là không có gì kiêng kỵ.
Chỉ là Huyền Thiên Công thuộc loại phù văn cổ xưa, cần phải có sự lĩnh hội đặc biệt, cái này đoán chừng Lý Mộc luyện tập không được.
Còn những thứ đơn giản hơn, chắc cô ấy sẽ học đc.
Lý Mộc Mộc vẻ mặt hưng phấn: “Hảo hảo ( mì chua cay:D), đây là anh nói đó nha! Ha ha ha!” Hai người cùng nhau đi vào đại sảnh.
Đại thúc đã dọn sẵn bàn ăn sáng.
Nhìn thấy những thay đổi rõ ràng trên cơ thể Trần Lạc Thần.