Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Trần Lạc Thần

Chương 982:

 

“Hai phút đồng hồ đã trôi qua, ngươi đã suy nghĩ xong chưa, nếu như muốn đồng ý, thì ngươi có thể viết bất kì con số nào mà ngươi thích lên tấm chi phiếu này.” Trần Lạc Thần khẽ mỉm cười nói.

 

“Tốt, đây là ngươi nói đấy nhé, ta muốn viết bao nhiêu đều được phải không?” Tô Nhược Hi hỏi Trần Lạc Thần.

 

“Đương nhiên, ngươi nghĩ bao nhiêu thì viết bấy nhiêu ta đều chấp nhận được!”

 

“Tốt, ngươi không phải nói ngươi là người có tiền sao, vậy ta sẽ viết lên đó năm mươi tỉ được chứ!” Tô Nhược Hi nghĩ thầm người này mạnh miệng như vậy, trong phim truyền hình thì có thể nhìn thấy nhiều, nhưng ngoài đời lại có người cho người khác một tờ chi phiếu có tùy tiện điền bất kì số tiền nào vào..

 

Đây chẳng qua là phim truyền hình,và biên kịch đã biên soạn nội dung này,mà bên trong thì nhân vật chính là người siêu đại gia, nhưng cũng chỉ là một nhân vật chính mà thôi, làm gì có chuyện viết mấy trăm vạn hay mấy ngàn vạn như bây giờ.

 

Mà ngươi nghĩ, ngươi là nhân vật chính ưh? Sao lại kêu ngạo như vậy chứ?.

 

“Ta thật là sẽ viết đó, tấm chi phiếu này có pháp luật hiệu quả và lợi ích, bây giờ, ngươi hãy điện thoại cho ngân hàng chuẩn bị cho ta năm mươi tỉ, ngươi bây giờ hối hận vẫn còn kịp!” Tô Nhược Hi cuối cùng cảnh cáo nói.

 

“Tô tổng, người đừng coi là thật!” Mà Lý Thủy Hà lúc này cũng bị dọa sợ, vội vàng nói.

 

“Ngươi cứ viết là được, điện thoại ta đã gọi rôi, ngươi điền xong, có thể trực tiếp đi ngân hàng chuyển đi số tiền kia!” Trần Lạc Thần bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

 

Nghĩ thầm chỉ là năm mươi tỉ,hắn nhiều tiền đến mức đó sao? “Đây là ngươi nói!” Tô Nhược Hi cắn đôi môi đỏ, lập tức, vẫn thật là viết năm mươi tỉ lên tấm chi phiếu.

 

Đồng thời ngay lập tức dựa theo chi phiếu dãy số, mà gọi điên thoại cho ngân hàng .

 

“Chào cô, là Tô Nhược Hi Tô tiểu thư đúng không, chủ nhân đã nói với chung tôi rồi, cô hãy đọc số thẻ ngân hàng, chúng tôi lập tức chuyển khoản số tiền đó cho cô!” Trong điện thoại vang lên một giọng nói ngọt ngào của phụ nữ.

 

Tô Nhược Hi nuốt nước miếng một cái, đọc số thẻ cho người đó.

 

“được rồi, cô chờ một lát nhé!” Bên kia nhân viên nghiệp vụ lập tức bắt đầu làm.

 

Hiển nhiên, giống Trần Lạc Thần loại khách hàng này, ngân hàng căn bản không cần cô ấy trình diện, Trần Lạc Thần, chính là bằng chứng lớn nhất.

 

Bởi vậy rất nhanh, Tô Nhược Hi trên điện thoại di động, liền thu được chuyển khoản tin tức.

 

Năm mươi tỉ!(đùa 50 tỉ tệ thì bằng bao nhiêu VND nhỉ) Ừng ực Tô Nhược Hi nuốt nước miếng một cái, khó có thể tin khi nhìn qua Trần Lạc Thần.

 

“Ngươi. . . Ngươi làm sao lại có nhiều tiền đến như vậy, nếu như là vừa rồi ta không phải viết năm mươi tỉ, mà là 500 thì sao?” Tô Nhược Hi kinh ngạc nói.

 

“500 tỉ thì là 500 tỉ chứ sao, đơn giản nó chỉ thêm một con số 0 thôi,bây giờ cô nghĩ sao?” Trần Lạc Thần hỏi lại.

 

Hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, người khác thi coi trọng tiền tài vật chất đến như thế, thậm chí có thể chết vì tiền,còn Trần Lạc Thần không giờ khắc nào anh không nhớ lại về trước kia khi mà anh sống trong cảnh nghèo khổ,anh cảm thấy cuộc sống như vậy, mới thật sự là thú vị! Vừa nghĩ tới, anh lại nhớ về quá khứ nghèo khổ của mình! “Cái gì. . . chỉ là Có thêm một cái số không ưh! ?” Tô Nhược Hi lần nữa bị lời nói của Trần Lạc Thần làm cho kinh ngạc.

 

Thật sự trên đời lại có người có rất rất rất nhiều tiền đến như vậy uh,có đấnh chết cô thì cô cũng không ngờ đây lại là sự thật. . .

 

“được rôi, chuyện thứ nhất ta đã giúp ngươi làm, hiện tại có thể lên đường được rồi!” Trần Lạc Thần nói.

 

“Lên đường? nhưng mà là đi đâu?” Tô Nhược Hi hiếu kì.

 

“Mẹ của ngươi không phải là bị bệnh nặng sao, ta sẽ đến chữa trị bênh cho mẹ ngươi, sau đó, ngươi phải đi cùng ta ba ngày, ba ngày sau đó, nhiệm vụ của ngươi xem như hoàn thành, nếu ngươi cảm thấy số tiền như vậy là chưa đủ, thì ta còn có thể cho ngươi thêm, vẫn là cho ngươi chi phiếu, để ngươi tùy tiện viết!” Nói xong, Trần Lạc Thần một tay thọc túi hướng phía ngoài cửa đi ra.

 

“Trần đại ca!” Đi đến Trần Thiết Lâm đang đứng bên cạnh, Trần Thiết Lâm lập tức cung kính nhẹ gật đầu.

 

Vị đại ca này người không thể xem thường vẻ bề ngoài của người này được, đây mới thực sự là đại nhân.

 

Cho ngươi chi phiếu,người tùy tiện viết, viết con số mà ngươi thích.

 

Cái này là phải có rất rất rất nhiều tiền mới dám nói loại lời này nha! Mình vừa rồi, thế mà xém chút nữa thì đắc tội với người nay, nếu thật sự như vậy thì Trần Thiết Lâm hiện tại chỉ có con đường chết.

Nhấn Mở Bình Luận