Nhìn thấy lại có một nhóm lớn côn đồ cầm côn sắt trong tay bước xuống từ trên xe tải, Hà Hiểu Nghiên bị dọa cho gương mặt xinh đẹp tái nhợt, nhanh chóng chạy tới bên người, rất sợ hãi.
“Vương Thành, chúng ta vẫn nên đi trước đi! Bọn họ nhiều người như thế chúng ta không thể trêu vào!”
“Không có việc gì, đám người vừa tới này là người một nhà!” Khóe miệng Vương Thành mỉm cười, nếu người phía trên đã mặc kệ, vậy thì chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.
“Người một nhà?” Hà Hiểu Nghiên không hiểu Vương Thành nói gì, đối phương từng người rõ ràng là côn đồ, có một số người trên người còn có hình xăm, một đám hung thần ác sát, đặc biệt là tên dẫn đầu kia, vẻ mặt hung hăng tai to mặt lớn, vừa nhìn là biết không phải người tốt.
“Vương công tử, thật sự xin lỗi, chúng tôi tới chậm, các anh em đều ngủ như chết!” La mập mập sau khi đi tới trước mặt Vương Thành, vẻ mặt tươi cười nói.
Hà Hiểu Nghiên nhìn thấy mập mạp hung ác ngang ngược như thế, bị dọa cho tránh né sau lưng Vương Thành, cũng may mập mạp này dường như dáng vẻ đối xử với Vương Thành rất cung kính.
“Tới thì tốt rồi, mang theo các anh em vây hết những kẻ trộm dám ăn trộm vật liệu xây dựng này cho tôi, đêm nay một kẻ cũng đừng buông tha.” Vương Thành dùng một ngón tay chỉ vào những tên trộm đối diện kia, giọng điệu mang theo một tia lạnh lẽo nói.
“Vâng, Vương công tử!” La mập mạp không dám thất lễ, lập tức vẫy tay với các anh em, gần mộ trăm anh em lập tức bao vây bốn năm mươi tên côn đồ lại, những tên côn đồ kia lập tức bối rối, lộ ra sự bất an.
Hà Dương và Lâm Nghệ Phân cũng đã nhìn ra, một trăm người sau này hình như không phải đồng bọn của đám kẻ trộm kia, lại thấy rất quen thuộc với Vương Thành, lập tức căng thẳng đi tới dò hỏi.
“Vương Thành, những người này là cậu gọi tới sao?”
“Vâng, nếu như phía trên đã không muốn quản vấn đề này, vậy chỉ có thể dựa vào chính chúng ta!” Sau khi Vương Thành dừng lại một lát, lại tiếp tục nói với bà: “Dì, vấn đề này dì giao cho con là được rồi, cam đoan giải quyết ổn thỏa cho dì, còn sau lưng bọn họ là ai sai khiến, con cũng điều tra rõ ràng cho dì!”
Lâm Nghệ Phân không nghĩ tới Vương Thành này nói giải quyết là có thể giải quyết, vừa rồi bà còn chế giễu cậu ta vô dụng đấy! Cái này khiến bà lại nhìn lầm Vương Thành một lần nữa!
“Nếu đã nhưu thế, vậy thì tôi giao chuyện này cho cậu!” Giọng điệu nói chuyện của Lâm Nghệ Phân lần này cũng đã yếu đi, bây giờ bà cũng không còn cách nào, chỉ có thể tin tưởng Vương Thành mà thôi. Chuyện này ngay cả cục trưởng Dương bộ phận liên quan đều mở một mắt nhắm một mắt, bây giờ bà cũng chỉ có thể dùng cách đen ăn đen này mà thôi.
Đồng thời Lâm Nghệ Phân càng ngày càng cảm thấy Vương Thành này không đơn giản, ngay cả La mập mạp phía tây thành phố cậu ta cũng biết, mấu chốt là La mập mạp này bộ dạng còn cung kính với Vương Thành, có thể thấy được Vương Thành này cũng là người không dễ chọc.
“Yên tâm đi!” Vương Thành gật nhẹ đầu, lập tức quay người lại đi về phía những tên côn đồ kia, chỉ vào tên côn đồ dẫn đầu kia thản nhiên nói.
“Không phải mày vừa nói phải cho tao biết tay hay sao? Bây giờ tao chờ đây, chỉ cần mày đánh thắng tao, tao sẽ bảo bọn họ bỏ qua cho anh em mày, đương nhiên nếu thua, kết cục có thể sẽ hơi thảm đấy.”
Tên côn đồ dẫn đầu kia cầm một cây côn sắt trong tay, lúc này nói không căng thẳng là gạt người. Dù sao bị hơn một trăm người vây quanh, anh ta cũng có chút sợ hãi, nhưng mà thằng nhãi trước mắt này nhìn qua có vẻ cũng không khỏe mạnh lắm, nếu như cậu ta đã muốn tỏ vẻ đấu một chọi một, vậy thì cứ để cậu ta tỏ đủ đi.
“Tới tốt lắm!” Khóe miệng Vương Thành cười một tiếng, đợi đến khi anh ta tiếp cận, dễ dàng nhún nhẹ người một cái tránh thoát côn sắt của anh ta, trọng quyền chợt xuất kích đánh vào bụng anh ta, lực đạo cực lớn trực tiếp khiến anh ta lùi về sau mấy bước.
Thân hình kẻ côn đồ cầm đầu kia sau khi lảo đảo mấy bước mới đứng vững lại, sau khi nhìn thấy Vương Thành biết võ thuật, biểu cảm cũng biến thành nghiêm túc.
“Thằng nhãi hay lắm, thế mà còn biết võ, ông đây cũng không phải ăn chay!” Tên côn đồ cầm đầu quơ côn sắt lại đánh về phía Vương Thành, ánh mắt Vương Thành lạnh lẽo, hai người nhanh chóng tiếp cận lẫn nhau, Vương Thành trực tiếp ép sát mặt đất quét ngang, chẳng những nhẹ nhàng tránh thoát công kích của anh ta lần nữa mà còn khiến cả người anh ta ngã nhào trên đất.
Nhưng mà lần này Vương Thành không tiếp cho anh ta cơ hội nữa, thừa dịp anh ta ngã xuống đất trong chớp mắt, một cước giẫm lên tay phải cầm côn sắt của anh ta, trực tiếp rặc một tiếng, lúc này tay phải bị đạp gãy, côn sắt cũng rời khỏi tay.
Tên côn đồ cầm đầu kia cũng phát ra tiếng hét thảm thiết đau đớn rung trời, rất là dọa người.
“Nói đi, là ai sai khiến tụi mày làm?” Ánh mắt Vương Thành lạnh lẽo nói, có thể khiến cho cục trưởng Dương cũng mở một mắt nhắm một mắt, người sai khiến bọn họ nhất định rất có bối cảnh.
“Không có ai sai sử chúng tôi, là chính chúng tôi đến trộm.” Tên côn đồ cầm đầu kia gào thét trả lời, sắc mặt đã bắt đầu vặn vẹo vì sự đau đớn gãy xương.
Những thuộc hạ của anh ta thấy lão đại bị đánh phế, nhao nhao muốn tiến lên cứu viện, nhưng La mập mạp đột nhiên cầm côn sắt tiến lên hung ác hét lớn.
“Nếu ai còn dám tiến lên một bước, phế luôn đám người các ngươi.”
Khuôn mặt mập mạp hung ác kia của La mập mạp vẫn dọa sợ bọn họ, lại thêm La mập mạp mang theo hơn một trăm người, chỉ mỗi khí thế cũng có thể dọa tới bọn họ.
Bị La mập mạp dọa một trận, những tên côn đồ kia cũng không dám tiến lên nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn lão đại của mình bị Vương Thành giẫm dưới lòng bàn chân, đau đớn hét thảm.
“Tao cho mày thêm một cơ hội, nếu như không nói, một tay khác cũng sợ khó mà giữ được.” Vương Thành thản nhiên uy hiếp anh ta, anh không thèm tin sau lưng những tên côn đồ này không có ai sai khiến.
“Thật sự không có, anh đánh chết tôi cũng không có!” Tên côn đồ cầm đầu kia còn mạnh miệng nói.
“Vậy được thôi!” Vương Thành nói được thì làm được, trực tiếp dùng chân giẫm lên một cánh tay khác của anh ta, dùng một chút lực liền truyền đến tiếng vang rặc, tay trái cũng bị phế đi.
Tên lưu manh cầm đầu kia lại hét thảm một trận, thấy không uy hiếp được anh ta, Vương Thành nhíu mày.
Nếu như tên côn đồ cầm đầu kia ngoan cố không nói, vậy thì nên làm thế nào cho phải?
Vương Thành bỗng chuyển ánh mắt sang người La mập mạp, việc chuyên nghiệp thế này hẳn là giao cho anh ta làm thì tốt hơn! Hơn nữa bây giờ anh cũng không thể trì hoãn quá nhiều thời gian ở chỗ này, trên đầu Hà Dương còn có vết thương, nếu trì hoãn quá lâu thì khó mà nói được.
Lập tức gọi La mập mạp tới, biểu cảm nghiêm túc nói.
“La mập mạp, nơi này giao cho anh, cần phải ép bọn họ nói ra ai sai khiến bọn họ tới.”
“Yên tâm, Vương công tử, chuyện như thế này giao cho tôi làm tuyệt đối không có chút sơ hở nào!” La mập mạp cười ha ha, anh ta sống trong nghề, có rất nhiều cách để bọn họ nói ra người xúi giục phía sau.
“Ừm, vậy thì chỗ này giao cho anh! Tôi đi trước!” Sau khi Vương Thành nói xong câu này, liền quay người đi về phía đám người hà Dương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!